Chương 395: Có thai ở eo?
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1158 chữ
- 2022-02-04 03:43:17
Tô Hòa tặng cho Bành Cẩm Trình một ánh mắt khen ngợi. Nhờ vậy, chút khó chịu trong lòng Bành Cẩm Trình vì chuyện Tô Hòa giao việc nghiên 8cứu phát minh công nghệ cho Thành Tài bỗng biến mất.
Đúng vậy, cá nhân cô thấy chất liệu gốm sứ rất triển vọng, nếu trong các e3m có ai hứng thú thì có thể tự thí nghiệm chứng minh. Cô sẽ không nói chi tiết cụ thể đâu, chỉ có các em tự va vấp mò mẫm mới có thể đi 9được con đường này.
Có Tô Hòa gợi ý mở đầu, năng lực động não liên tưởng của sinh viên nhanh chóng được mở rộng, có người đề cậ6p đến nhiệt độ, có người đề cập đến hiện tượng quang dẫn, có người đề cập đến độ bền, có người đề cập đến tiết kiệm năng lượng...
Mỗi người đều có ý tưởng và cách nhìn của riêng mình, nhưng có ý tưởng đáng để tin tưởng, có ý tưởng hoàn toàn vô nghĩa. Tô Hòa chọn một vài ý tưởng đáng tin cậy để giải thích thêm vài câu. Sau đó, cô cho nhóm sinh viên giải tán, hẹn trong vòng một tuần trước lễ khai giảng sẽ phát trợ cấp và tiền thưởng, khiến những sinh viên đó đều vui đến không thấy mặt trời.
Con dao trong tay Tần Nguyên trượt đi suýt chút cắt trúng tay anh, anh
không thể tin nổi
:
Tô Hòa, em nói gì? Em có thai rồi?
Nói xong, anh thả dao phay trong tay xuống, tay ướt cũng không lau mà đi thẳng đến chỗ Tô Hòa, đặt tay lên eo cô, nhéo nhẹ phần thịt mềm mại trên eo cô rồi dịu dàng hỏi:
Tô Hòa, ở đây hả?
Tô Hòa:
...
Mẹ anh có thai ở eo à?
Vương Minh Hà sợ mình sẽ bước theo vết xe đổ của hai người anh nên vừa nghe Vương Hậu Đức gọi, anh ta lập tức chạy tới. Ngoài tiền và quà tặng Vương Hậu Đức chuẩn bị, thì anh ta còn tự chuẩn bị thêm một ít.
Chỉ tiếc Vương Minh Hà ngồi bên cạnh biệt thự Đại học Thủ đô chờ mãi chờ mãi, mắt thấy mặt trời đã chạy từ đông sang tây nhưng anh ta vẫn chưa thấy bóng dáng Tô Hòa, thay vào đó lại thấy bảo vệ phụ trách tuần tra của Đại học Thủ đô.
Bảo vệ Đại học Thủ đô biết người ở biệt thự này đều là những phần tử trí thức cao cấp của Đại học Thủ đô nên không hề cho Vương Minh Hà một cơ hội giải thích mà trực tiếp kéo anh ta đến phòng bảo vệ, một đám người hung hăng xông đến hỏi Vương Minh Hà:
Người này cứ lén lút ngồi trước biệt thự Yến Viên, có phải đang có ý đồ gì không? Khai thật đi!
Sau đó Tô Hòa mang trống cảm quang đến Khoa Hóa học của Thanh Đại nhờ một vị giáo sư có uy tín giúp cô thay lớp phủ vật liệu trên chất bán dẫn cảm quang, hẹn thời gian sẽ đến lấy trống cảm quang với giáo sư đó xong mới trở về chung cư công nhân viên chức.
Tần Nguyên đã nấu cháo xong, đang đợi Tô Hòa.
Tô Hòa vừa bước vào nhà đã ngửi thấy mùi cháo, cô đi đến phòng bếp thì thấy Tần Nguyên đang thái rau trên thớt, mí mắt Tô Hòa bỗng giựt
thình thịch
, cô cảnh giác hỏi:
Tần Nguyên, sao anh thái nhiều rau vậy?
Tần Nguyên đeo tạp dề, dao phay trong tay cứ vung vẩy lên xuống:
Anh nghe nói ăn nhiều rau cải có thể giảm cân nên luộc một ít cho em, em nhìn eo em kìa, béo hơn trước khi anh đi công tác nhiều. Mặc dù em đầy đặn hơn chút cũng đẹp nhưng không đẹp như trước kia nên cứ gầy lại đi, nhìn gọn gàng hoạt bát hơn.
Tô Hòa:
...
Cô nhẹ nhàng ấn tay lên bụng, khẽ hỏi Tần Nguyên:
Lúc trước em chưa nói với anh chuyện em mang thai hả?
Ở một nơi khác, sau khi người nhà họ Vương tại tỉnh Xuyên Thục hỏi thăm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được nơi ở của Tô Hòa nhưng nơi họ tìm được không phải là Thanh Đại mà là Đại học Thủ đô, cũng chính là nơi Tô Hòa và Tần Nguyên kết hôn.
Bởi vì nguyên nhân sức khỏe nên Vương Hậu Đức không thể đến Thủ đô, Vương Minh Hồ lại bị lừa đạp
của quý
, Vương Minh Dương thì càng không cần phải nói,
của quý
bị chó cắn, chỉ còn Vương Minh Hà là may mắn thoát được nên nhiệm vụ đến thủ đô xin lỗi tất nhiên sẽ đè lên vai anh ta.
Chỉ cần nghĩ đến cha mình chắc chắn những chuyện đã xảy ra đều liên quan đến bản hợp đồng kỳ lạ mà họ đã ký ở tỉnh X, Vương Minh Hà cảm thấy lạnh hết sống lưng. Chuyện này thật sự quá bất thường, bất thường đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Không đợi Tô Hòa trả lời, Tần Nguyễn cũng phát hiện không đúng lắm, ban nãy đầu óc anh trống rỗng, không ngờ vì mang thai nên Tô Hòa mới béo lên, vậy mà anh lại nghĩ phần thịt đó là... Tần Nguyên không còn mặt mũi nghĩ tiếp nữa.
Anh thấy hình như nước trong bếp sôi rồi, em nghỉ ngơi trước nhé, anh đi chần rau.
Tần Nguyên đỏ mặt vội vã trốn vào bếp.
...
Vương Minh Hà sợ đến mặt mày trắng bệch, nhanh chóng nói mục đích mình đến Thủ đô, cuối cùng, anh ta còn mở mấy gói hàng ra để bảo vệ xem đồ vật bên trong:
Đây là quà tặng tôi đã chuẩn bị cho Giáo sư Tô, không biết Giáo sư Tô có thể nể mặt những thứ này tha thứ cho gia đình chúng tôi không.
Đồ trong túi mà Vương Minh Hà đưa ra không phải là đồ gì khó nhận ra mà là một chồng tiền vừa dày vừa mới, khiến ánh mắt của những bảo vệ đó sáng lóa.
Cho dù họ làm việc ở Đại học Thủ đô một năm cũng không bằng một xấp nhỏ Vương Minh Hà vừa đưa ra, bây giờ Vương Minh Hà lại muốn đưa nó cho Tô Hòa?
Tác phong của Giáo sư Tô này có vấn đề, rõ ràng đang nhận hối lộ!
Vương Minh Hà không dám tiết lộ một chữ nào về chuyện bản hợp đồng bất thường kia, anh ta chỉ có thể nói chuyện Phủ Lỗ Thực ở tỉnh Xuyên Thục mua công thức của Tô Hòa sau đó đã hẹn sẽ trích phần trăm cho cô, cuối cùng lại đỏ mặt giải thích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.