Chương 399: Rượu vào lời ra


Tô Hòa:
???
Trên mặt cô có thứ gì đó nhem nhuốc à?

Liên tục nhìn thấy rất nhiều người, những người đó nhìn cô giống như mu8ốn nói gì đó rồi lại thôi khiến Tô Hòa ngứa ngáy trong lòng, cô chỉ có thể tiện tay tóm một cô gái mặt đầy mụn lại và hỏi:
Tại sao3 em lại nhìn cô như vậy?


Cô gái kia ngạc nhiên một lúc, vẻ mặt cô gái từ sợ hãi, kinh ngạc rồi lại biến thành mừng như điê9n. Cô ta kích động cầm tay Tô Hòa, nói một cách hào hứng:
Giáo sư Tô, em là sinh viên khoa Toán học, sắp tốt nghiệp thạc sĩ rồi, e6m có thể đăng ký học tiến sĩ với cô không ạ? Chuyên ngành của em là toán học ứng dụng, không phải thuần nghiên cứu lý luận toán học5, chuyển sang học tiến sĩ không phải là chuyện quá khó!

Cô gái kia ngạc nhiên một lúc, bây giờ mới hiểu được thì ra Tô Hòa vẫn chưa hay biết gì nên càng vui vẻ hơn:
Mọi người đều nói luận văn của Bành Cẩm Trình có thể được xuất bản là nhờ có sự trợ giúp của cô, không ngờ cô cũng không biết, vậy chắc chắn là năng lực cá nhân của Bành Cẩm Trình! Chúng em đã hỏi thăm các bạn bên khoa Cơ khí, các bạn nói mặc dù năm nhất năng lực nghiên cứu của Bành Cẩm Trình khá tốt nhưng không có gì nổi bật, từ khi đến nhóm nghiên cứu của cô, Bành Cẩm Trình mới bắt đầu bộc lộ tài năng!


Ừ... Đúng là cô không biết chuyện này, cô sẽ về hỏi lại, còn chuyện học tiến sĩ của em, năm nay em mới chỉ là nghiên cứu sinh năm ba thôi, em nên làm luận văn cho tốt. Chờ đến kỳ đầu năm sau, nếu em vẫn muốn học tiến sĩ thì đến tìm cô, cô sẽ cho em tham gia danh sách nghiên cứu.

Sau khi nói xong, Tô Hòa lập tức đến khoa Cơ khí. Bành Cẩm Trình vẫn chưa đến văn phòng, cô tìm bảo vệ lấy chìa khóa dự phòng, mở cửa, cầm chồng tạp chí trên bàn Bành Cẩm Trình lên, bắt đầu nghiêm túc ngâm cứu.
Mỗi bài luận văn của Bành Cẩm Trình đều có chỗ đáng khen nhưng vẫn kém xa yêu cầu của cô.
Thậm chí Tô Hòa còn có thể kết luận, nếu không có sự trợ giúp của máy tính, luận văn của Bành Cẩm Trình không phải là cái rắm gì.
Nhấc bút lên, Tô Hòa còn đang suy nghĩ nên viết thế nào thì cô nghe được giọng nói của Bành Cẩm Trình.
Nếu luận văn của Bành Cẩm Trình được xuất bản, vậy có thể chứng minh năng lực nghiên cứu của Bành Cẩm Trình đủ mạnh nhưng Tô Hòa vẫn cảm thấy có chút không yên tâm... Năng lực nghiên cứu của Bành Cẩm Trình tiến bộ quá vượt bậc, cô sợ Bành Cẩm Trình đang bước trên con đường xấu xa nào đó.
Xem từng bài từng bài luận văn, sắc mặt của Tô Hòa càng ngày càng kém. Đợi đến khi xem xong hết, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao năng suất của Bành Cẩm Trình lại cao như vậy. Bởi vì được tưới nước.
Đặt tất cả tạp chí sang một bên, Tô Hòa cầm bút chuẩn bị viết ghi chú cho Bành Cẩm Trình.
Tô Hòa thấy ánh mắt sáng lấp lánh của cô gái này thì không nỡ từ chối, chỉ có thể gật đầu nói:
Tất nhiên là được, chỉ cần em đủ năng lực, nhóm nghiên cứu của tôi luôn mở cửa chào đón em nhưng em vẫn chưa nói cho cô biết, tại sao em lại nhìn cô như vậy? Sáng nay cô rửa mặt rồi mà...

Cô gái kia bật cười thành tiếng:
Giáo sư Tô, tối qua, hầu hết tất cả các sinh viên tốt nghiệp ở lại trường đều xôn xao. Ban đầu chúng em biết năng lực nghiên cứu khoa học của cô rất tốt, năng lực viết luận văn cũng lợi hại nhưng không ngờ năng lực dẫn dắt sinh viên của cô còn mạnh hơn. Sinh viên khoa Cơ khí của cô, tên là Bành gì đó... Cậu ấy chỉ mới là nghiên cứu sinh năm hai mà đã gửi hơn mười luận văn cho các tạp chí nước ngoài đứng đầu thế giới, còn được ban biên tập tạp chí
Tuyến đầu Lý luận Cơ khí
mời tham gia hội đồng phê bình, đây là quyền lợi mà tiến sĩ, giảng viên, phó giáo sư, thậm chí là giáo sư cũng không được hưởng thụ... Nếu em theo cô học tiến sĩ, chắc chắn cô sẽ tiết lộ bí quyết cải thiện năng lực nghiên cứu khoa học, đúng không ạ?

Tô Hòa kinh ngạc:
Bành Cẩm Trình gửi luận văn sao? Mới bao lâu đâu mà sao em ấy lại tích lũy được nhiều luận văn như vậy?

Bành Cẩm Trình đang đứng trên hành lang khoác lác với các bạn bè đàn anh đàn chị:
Không giấu gì mọi người, phát biểu luận văn không phải là việc gì khó, miễn là mọi người có dữ liệu, có ý tưởng sơ bộ, sau đó nghiêm túc xử lý số liệu, khai quật các bí mật ẩn giấu trong dữ liệu là được. Tất nhiên phải không ngừng cải thiện trình độ tiếng Anh, nếu không mấy ông già người nước ngoài đó sẽ không hiểu mọi người viết gì.

Tô Hòa mở cửa văn phòng, đi dọc theo âm thanh, Bành Cẩm Trình vẫn đứng đó khoe khoang.
Tiến lại gần, ngửi thấy mùi rượu trên người Bành Cẩm Trình, cô nhíu mày.
Sinh viên đang đỡ Bành Cẩm Trình thấy Tô Hòa đến thì chột dạ, vội vã lay cánh tay Bành Cẩm Trình, thầm thì bên tai cậu:
Giáo sư Tô đến rồi.


Không nhắc đến ba chữ
Giáo sư Tô
còn đỡ, nhắc đến ba chữ
Giáo sư Tô
, những bất bình buồn bực trong lòng Bành Cẩm Trình lại dâng trào:
Cậu đừng nhắc đến cô ấy, tất cả mọi người đều nói cô ấy đối xử tốt với sinh viên nhưng những gì mọi người thấy chỉ là bề ngoài thôi! Rõ ràng bây giờ cô ấy chỉ có một sinh viên, lúc trước cô ấy bảo chúng tôi làm một nghiên cứu đổi mới, rõ ràng sắp có thành quả độc quyền rồi nhưng không ngờ cô ấy lại sang tên thành quả độc quyền đó cho một sinh viên chưa gặp cô ấy được năm lần, cô ấy nghĩ tôi là gì?


Sinh viên kia càng chột dạ hơn, cậu ta ngẩng đầu nhìn Tô Hòa đang cười cười thì giật thót, vội vã giải thích với Tô Hòa:
Giáo sư Tô, Cẩm Trình uống say rồi, tinh thần không tỉnh táo, cô đừng so đo với bạn ấy nhé.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.