Chương 413: Hoàn thành chế tạo máy in laser


Đôi mày đang nhíu chặt của giáo sư Lương Văn Xuyên dần dãn ra, ông gật đầu nói:
Nếu thật sự có thể thực hiện được những đ8iều này thì đúng là rất đáng để mong đợi. Thế nhưng nhân viên nghiên cứu khoa học ở nước Z rất nhiều, các cô sẽ đánh giá 3thế nào? Chỉ xây dựng kho lưu trữ đã chiếm rất nhiều diện tích rồi, đến lúc đó tìm tư liệu của các nhà nghiên cứu cũng sẽ9 tốn không ít thời gian, cô xác định thành phố Tương Lai có thể làm được không?


Nghe vấn đề Lương Văn Xuyên đang6 quan tâm, Tô Hòa cụp mắt, cười nhạt:
Vấn đề này rất dễ giải quyết, nếu tôi có thể đưa ra phương án thì chắc chắn sẽ có 5biện pháp chu toàn, không cần giáo sư Lương phải lo lắng.

Vấn đề của giáo sư Lương Văn Xuyên làm Tô Hòa lâm vào trầm tư, cô có suy nghĩ muốn sử dụng trí tuệ nhân tạo ra nhưng lại sợ nếu trực tiếp lấy ra thì có vẻ hơi bất ngờ nên đang suy nghĩ tìm một cơ hội thích hợp.
Bây giờ Tô Hòa cảm thấy thời cơ đã chín muồi, cô chuẩn bị chuyển trí tuệ nhân tạo đã được các thế hệ tương lai
thần hóa
thành sản phẩm tâm huyết mà cô đã làm việc chăm chỉ trong lúc nghiên cứu máy tính.
Tô Hòa lắc đầu, không trả lời trực tiếp câu hỏi của giáo sư Lương Văn Xuyên mà hỏi ngược lại:
Giáo sư Lương, thầy có biết chuyện sinh viên Khoa Cơ khí của tôi đã phát biểu nhiều bài báo quốc tế không?

Giáo sư Lương Văn Xuyên đầu óc mơ màng đáp:
Biết chứ, đây là chuyện lớn lắm đó. Sao vậy, chẳng lẽ không phải nghiên cứu của cô có sự đột phá mà là sinh viên của cô đã có bước đột phá trong nghiên cứu hả?

Trừ lần đó ra, lúc trước Tô Hòa hoàn toàn không muốn để lộ trí tuệ nhân tạo vì lo lắng rằng khả năng của chính mình không thể bảo vệ khối bánh kem trí tuệ nhân tạo này. Thế nhưng bây giờ cô đã có tu vi Dược Đế, những đắn đo đó không đáng trở thành điều khiến cô phải lo ngại nữa.
Giáo sư Lương Văn Xuyên thấy Tô Hòa không nói lời nào còn tưởng rằng cô không muốn nói nên xấu hổ chủ động giải thích:
Giáo sư Tô, nếu những câu tôi hỏi có đề cập đến bí mật gì đó, cô có thể không nói, là vì tôi đường đột quá.

Tô Hòa mỉm cười:
Được, nhưng máy tính đó mới vừa được tôi đưa đến Viện Nghiên cứu công nghệ thông tin rồi, nếu giáo sư Lương muốn thấy thì đến đó cùng với tôi đi.

Giáo sư Lương không hề suy nghĩ đã trực tiếp đưa ra quyết định:
Đi! Tại sao lại không chứ! Đừng nói là Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin, cho dù trên cung trăng, chỉ cần Giáo sư Tô có thể đưa tôi đi, tôi chắc chắn sẽ đi!

Cứ nói chuyện là lại lên cung trăng, ông ta thật sự muốn lên trời vậy sao?


Được, đi xe tôi, nhưng mà trước khi đến Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin còn phải phiền thầy đi với tôi đến Khoa Cơ khí một chuyến, tôi cần thầy hỗ trợ tôi lắp ráp nguyên bộ phận trang thiết bị đã được xử lý lên máy tính, kiểm tra hiệu quả của máy.


Không thành vấn đề, đừng nói là đến Khoa Cơ khí một chuyến, cho dù cô bảo tôi đến cung trăng...

Sau khi trở lại Khoa Cơ khí, Tô Hòa đưa giáo sư Lương đến văn phòng. Bành Cẩm Trình đang ngồi đọc luận văn, thấy cô bước vào, cậu hơi khó xử, căng thẳng chào một tiếng
Giáo sư Tô
.
Tô Hòa gật đầu, dặn dò:
Hãy nhớ đọc các tạp chí hàng đầu trong các lĩnh vực nghiên cứu liên quan. Kiến thức trong tạp chí là tinh hoa trí tuệ của các nhà khoa học của các quốc gia, hơn nữa sau khi trí tuệ đó được kiểm tra từng tầng thì dù không chắc chắn chính xác nhưng cũng có ý nghĩa tham khảo nhất định, em có thể học hỏi suy nghĩ và logic của người ta. Một bài luận văn hay không những cần có nội dung dữ liệu chi tiết mà logic phải chặt chẽ và phân tích lý luận tỉ mỉ, tự trau dồi kiến thức trong lĩnh vực này.

Tô Hòa:
...

Giáo sư Lương Văn Xuyên này thật sự đang nghiên cứu hóa học hả? Sao cô lại cảm thấy như đang nghiên cứu thiên văn học hoặc vật lý thiên văn vậy!

Đi đi đi, cô phải đưa tôi đi xem. Nếu cô thật sự nghiên cứu ra một cái gì đó như thế này, tôi không cần cô mua thiết bị cho Khoa Hóa học Thanh Đại nữa, cô chỉ cần gửi cho tôi một chiếc máy tính như vậy là được!

Sinh viên Khoa Hóa học tiếp xúc với số liệu cả ngày, vì để phân tích các số liệu có tính tương quan, không biết có bao nhiêu người đã nản lòng thất vọng. Nếu người làm hóa học có thể có chiếc máy tính
có thể xử lý các vấn đề phức tạp
như Tô Hòa đã mô tả, vậy thành quả nghiên cứu của các nhà nghiên cứu trong bộ phận kỹ thuật hóa học sẽ dâng trào như miệng núi lửa!
Ngành công nghiệp máy tính vừa mới xuất hiện, khi các trường phái đang so sánh tấn công lẫn nhau, cô sẽ phục chế lại những thứ mình đã học được từ kinh nghiệm kiếp trước và đóng gói nó thành trường phái của riêng mình.
Quá trình
từ không đến một
là quá trình khó khăn nhất nhưng cũng là quá trình dễ giải thích nhất.

Hả? Tự tin vậy à?

Lương Văn Xuyên nhìn Tô Hòa đầy thâm ý:
Giáo sư Tô, cô nói cho tôi nghe đi, có phải cô có thành quả nghiên cứu mới không? Lúc trước tôi nghe người ta nói cô rất xem trọng ngành công nghệ thông tin, còn ở Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin ở ngoại ô thủ đô suốt một tháng trời, có phải bên kia nghiên cứu ra được gì không?

Tô Hòa nghĩ đến lối suy nghĩ chỉ thấy cái lợi trước mắt của Bành Cẩm Trình thì cong môi giải thích:
Không phải, là lúc sinh viên của tôi viết luận văn đã vận dụng thành quả nghiên cứu lĩnh vực máy tính của tôi, trực tiếp giao rất nhiều vấn đề phức tạp cho máy tính xử lý, em ấy có thể dễ dàng khai phá được bí mật ẩn giấu trong số liệu.

Giáo sư Lương Văn Xuyên kinh hãi trợn mắt, không thể tin được:
Giáo sư Tô, cô nói thật hả? Cuối cùng cô đã nghiên cứu ra thứ gì vậy?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.