Chương 414: Còn có chức năng này?
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1094 chữ
- 2022-02-06 07:13:36
Tô Hoà lấy văn bản từ hộp sắt, tiện tay phất phất rồi đưa cho Lương Văn Xuyên xem:
Giáo sư Lương, đây là năng lực phân tích số liệu của má8y tính, hẳn là thầy cũng thấy ban nãy tôi đã đưa số liệu cơ bản vào, cũng không nhiều lắm nhưng sau khi phân tích lại có được nhiều thông 3tin như vậy. Hơn nữa, năng lực phân tích số liệu thực tế của máy tính cũng không chỉ là bao nhiêu đây, tôi vẫn chưa thể hiện chức năng biể9u đồ và chức năng mô phỏng. Nếu thầy có số liệu thì có thể mang đến đây thử.
Giáo sư Lương cầm xấp văn bản mới được in xong, trên6 giấy vẫn còn vương lại nhiệt độ âm ấm, không nóng đến mức phỏng tay. Ông lật từng tờ từng tờ xem, rõ ràng và tinh tế đến mức làm ông khôn5g muốn buông tay, hấp dẫn hơn là những biểu đồ đúng tiêu chuẩn và những đường cong tuyệt đẹp.
Giáo sư Tô, máy tính của cô còn có thể vẽ biểu đồ sao?
Lương Văn Xuyên ngạc nhiên hỏi, ông không ngừng đẩy đẩy gọng kính.
Tô Hòa mở danh sách các phần mềm được viết bởi trí tuệ nhân tạo đưa cho Lương Văn Xuyên xem.
Như vậy là tốt nhất.
Tô Hòa suy nghĩ một lát rồi đề nghị:
Hay là tôi sẽ để Trưởng ban Cố của thành phố Tương Lai thương lượng chuyện ký thỏa thuận bảo mật với thầy, thầy hãy lập danh sách thiết bị Khoa Hóa học cần đi, đến lúc đó cứ giao cho Trưởng ban Cố.
Nhưng Tô Hòa không biết rằng giờ phút này Cố Trường Tranh lại một lần nữa nằm trên giường bệnh viện, nhưng lần này không phải não bị tổn thương mà là mặt.
Tai nạn giao thông làm kính chắn gió vỡ nát, mặt Cố Trường Tranh có vô số vết thương, bác sĩ của Bệnh viện Nhân dân số một xử lý suốt bảy tiếng đồng hồ cũng không thể lấy hết thủy tinh trên mặt anh ra. Hơn nữa, bởi vì trên mặt có nhiều dây thần kinh nên rất có khả năng mặt Cố Trường Tranh sẽ bị liệt hoàn toàn.
Do mất máu quá nhiều nên dù ca phẫu thuật đầu tiên đã kết thúc, bác sĩ Bệnh viện Nhân dân số một đang triển khai cuộc họp khẩn cấp, chuẩn bị tiến hành phẫu thuật lần hai. Lúc này, Cố Trường Tranh đang bị băng kín từ mặt đến cổ.
Tô Hòa bỗng nhìn thẳng và nói một cách nghiêm túc:
Giáo sư Lương, lúc trước tôi nhờ thầy hỗ trợ xử lý trống cảm quang đã từng đề cập cụ thể đến một vài kỹ thuật độc quyền, mong thầy đừng lan truyền ra ngoài. Bởi vì thể hiện sự tôn trọng thầy nên tôi mới không yêu cầu ký hợp đồng bảo mật nhưng nếu cuối cùng thầy lại làm rò rỉ phát minh độc quyền của tôi, chắc chắn tôi sẽ truy cứu trách nhiệm bằng những phương thức đặc biệt.
Thật ra Tô Hòa không cần phải nói những lời này, cô tin tưởng nhân phẩm của Giáo sư Lương Văn Xuyên nhưng lòng người khó dò, có một số việc, cô không thể không phòng.
Giáo sư Lương, thầy cần phần mềm vẽ biểu đồ nào? Nếu thầy muốn vẽ một vài biểu đồ đường cong theo điểm số liệu thì sử dụng phần mềm tự động này là được, nếu muốn vẽ tranh phong cảnh, chân dung thì phải dùng phần mềm khác.
Vậy máy tính này của cô có thể trực tiếp tạo ra các bản đồ ba chiều dựa trên dữ liệu không?
Lương Văn Xuyên thử hỏi, ông sợ Tô Hòa không hiểu ý mình nên nhanh chóng bổ sung:
Là mô hình nguyên tử, điện tử đó.
Tô Hòa đưa tờ giấy in cho Lương Văn Xuyên, khiến ông ngơ ngẩn.
Cái này cũng được hả? Giáo sư Tô, cuối cùng cô đã mày mò ra được món đồ đa tài đa nghệ đến cỡ nào vậy!
Lương Văn Xuyên nhìn bản in màu trong tay mình, líu lưỡi.
Sau khi nói xong, Lương Văn Xuyên lại do dự, ông lắc đầu, nói một cách đầy tiếc nuối:
Haiz, tôi đã nghĩ nhiều rồi, máy in của cô chỉ có thể in trắng đen, bản đồ của tôi thì phải có màu, vẫn nên vẽ tay thì hơn... Nhưng mà chúng tôi có thể tìm cô để in phác thảo trước, sau đó tự bổ sung màu bằng tay, dù vậy cũng đã tốt hơn trước rồi.
Tô Hòa bĩu môi:
Nếu tôi muốn nghiên cứu phát minh máy in, tất nhiên sẽ nghiên cứu hết tất cả các vấn đề tôi có thể nghĩ ra rồi, sao lại không phát triển các chức năng thuộc về nhu cầu cơ bản như in màu chứ? Thầy xem thử xem có hài lòng với kết quả in này không?
Tô Hòa mỉm cười rồi click vào icon phần mềm hình mặt trời, sau đó gõ một chuỗi mệnh lệnh vào, màn hình máy tính lập tức xuất hiện mô hình cấu trúc phân tử hữu cơ. Cô hỏi Lương Văn Xuyên:
Giáo sư Lương, thầy thấy như vậy có được không? Nếu đây là bản đồ ba chiều mà thầy đã nói thì kỹ thuật có thể làm được.
Ánh mắt Lương Văn Xuyên sáng lên:
Đúng vậy! Đúng là bản đồ thế này! Lúc trước chúng tôi thường vẽ bằng tay, mỗi lần vẽ ra đều khó mà hài lòng, không phải màu sắc không đẹp thì là vẽ không chuẩn. Hôm nay thấy bản đồ cô vẽ bằng máy tính, tôi quyết định, sau này cho dù là tôi hay những người trong nhóm của tôi muốn xuất bản luận văn đều sẽ đến nhờ máy tính của cô vẽ biểu đồ!
Làm chuồng trước khi mất bò vẫn tốt hơn mất bò rồi mới lo làm chuồng.
Lương Văn Xuyên vội vàng nói:
Giáo sư Tô yên tâm đi, tôi biết tầm quan trọng của thành quả nghiên cứu này, cho dù cô không yêu cầu tôi ký hợp đồng bảo mật, tôi cũng sẽ chủ động yêu cầu ký. Vấn đề nguyên tắc tuyệt đối không thể qua loa mập mờ được, chúng ta chuyện nào ra chuyện đó, không thể chuyện này xọ chuyện kia được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.