Chương 415: Kế hoạch lắp đặt mạng internet


Bác sĩ chữa trị chính không nói hết nhưng sự có thể nhận rõ sự khinh thường Đông y trong lời nói của ông ta.

Mẹ Cố rưng rưng ng8ẩng đầu hỏi cha Cố:
Chắc chắc chuyên gia Tô có cách, anh nói đúng không?

Mọi người đều khó hiểu, ngay cả giáo sư Trần Đại Quang đều không nhịn được hỏi:
Giáo sư Tô, ‘Internet’ là gì? Sao chúng tôi chưa bao giờ được nghe nói... Vậy có phải nó là dự án nghiên cứu cho ý tưởng cô mới vừa nghĩ ra không, nếu cô thật sự muốn các nhân viên trong phòng nghiên cứ hệ điều hành tiến hành nghiên cứu phương diện này thì cô phải giải thích cho họ.

Tô Hòa gật đầu:
Tất nhiên rồi, nếu muốn giao cho các anh làm thì chắc chắn phải để các anh hiểu được khái quát rồi.

Vốn dĩ Tô Hòa muốn ngồi theo thứ tự nhưng Giáo sư Trần lại nói gì cũng không đồng ý, cứ kéo cô đến vị trí chính, Tô Hòa không thể thuyết phục được nên chỉ có thể thoả hiệp.
Cô tìm vài tờ giấy trắng, liệt kê những điểm quan trọng cần phát triển mà lát nữa sẽ trình bày, sắp xếp trình tự mạch suy nghĩ và yêu cầu phát triển trong đầu rồi mới nói một cách chậm rãi.

Thật ra cũng không có gì để nói, tôi chỉ muốn giúp mọi người tiếp tục nắm bắt hướng nghiên cứu, tạo thêm một chút áp lực nho nhỏ cho mọi người, hy vọng rằng dự án nghiên cứu của Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin có thể đẩy nhanh tốc độ.


Người của Phòng nghiên cứu phát triển kỹ thuật con chip tiếp tục duy trì cường độ nghiên cứu hiện tại nhưng hướng nghiên cứu thì cần được điều chỉnh một chút. Việc tinh luyện nguyên vật liệu và chế phẩm con chip vẫn là một phần không thể bỏ qua, không thể có bất kỳ sự chậm trễ và lơ là nào.


Ngoài ra, nhóm nghiên cứu phát triển kỹ thuật con chip và công nghệ chipset cũng không được thư giãn buông thả, các anh tự điều chỉnh lại nội quy trong nhóm, miễn là các anh có thể nghiên cứu được thành quả, bao nhiêu kinh phí cứ việc yêu cầu, bên thành phố Tương Lai sẽ cố gắng hết sức đáp ứng yêu cầu của các anh.


Nhìn thoáng có thể thấy nhân viên nghiên cứu của Phòng nghiên cứu phát triển thiết bị phần cứng tương đối nhàn rỗi nên tôi sẽ đeo cho các anh một vài vòng kim cô... Không cần biết tiến độ nghiên cứu của Phòng nghiên cứu phát triển kỹ thuật con chip và Phòng nghiên cứu phát triển hệ điều hành như thế nào, tất cả thành quả đều dựa trên tiền đề cơ bản là ‘Thành quả nghiên cứu của các anh không được rời khỏi dây chuyền’. Nếu các anh thật sự không biết làm thế nào để thúc đẩy thì cứ góp hết sức nghiên cứu thiết bị phần cứng máy tính cho tôi.

Nhưng đến khi Tần Nguyên chạy đến Khoa Hóa học thì lại nghe người ta báo Tô Hòa đã về Khoa Cơ khí, anh lại chạy một mạch đến Khoa Cơ khí, kết quả chạy đến Khoa Cơ khí thì Bành Cẩm Trình lại nói với anh Tô Hòa đã đến Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin rồi...
Tần Nguyên cảm thấy rằng nếu anh thực sự muốn cải thiện trình độ học vấn thì tốt hơn là nên học công nghệ vô tuyến, phát minh ra một cái máy điện báo đơn giản có thể mang theo bên mình, sau này nếu anh muốn gặp Tô Hòa chỉ cần trực tiếp gửi điện tín cho Tô Hòa là được.
Trong đó có một nhân viên nghiên cứu tương đối gan dạ lên tiếng hỏi:
Giáo sư Tô, nếu chúng tôi không nghiên cứu hệ điều hành thì sẽ nghiên cứu cái gì?

Tô Hòa cười thần bí:
Internet.

Vòng kim cô: Đường Tăng dùng để khống chế Tôn Ngộ Không trong truyện
Tây du ký
, ví với việc trói buộc người khác.

Máy tính của hiện tại chỉ là sản phẩm khởi đầu, chắc chắn sau này sẽ càng ngày càng tinh tế, tính năng cũng càng ngày càng tốt, công việc này cần các anh phải thúc đẩy, cần nỗ lực nhiều hơn và thực hiện một cách nghiêm túc. Sứ mệnh nghiên cứu của các anh là cải thiện tính năng máy tính, phấn đấu xây dựng một siêu máy tính càng sớm càng tốt!

Cha Cố cũng giống mẹ Cố, đều biết Tô Hòa không nhữn3g là chuyên gia đứng đầu trong nước mà còn là dị sĩ tài ba. Lúc này, trái tim đang căng thẳng của ông mới dần lắng xuống:
Được, anh s9ẽ tìm Tần Nguyên để cậu ấy nói với chuyên gia Tô.

Tần Nguyên bị cuộc điện thoại của cha Cố giục tỉnh giấc. Nghe cha Cố nói Cố6 Trường Tranh gặp tai nạn giao thông, cần Tô Hòa giúp đỡ, anh đồng ý mà không hề ngần ngại, khoác quần áo xong thì chạy thẳng đến Khoa5 Hóa học.

Nếu các anh muốn khai thác những thứ trong hệ điều hành đó thì cũng có thể nhưng tôi kiến nghị các anh hãy chuyển hướng nghiên cứu, tập trung vào nơi cần được khai phá hơn.

Những người đó nghe xong thì mở to mắt nhìn nhau, anh nhìn tôi tôi nhìn anh.

Về phòng nghiên cứu hệ điều hành...

Tô Hòa nhìn quyển notebook trong ngực mình, chuẩn bị tinh thần chốc nữa tan họp sẽ có người đến tìm cô hỏi chuyện thì cảm thấy hơi đau răng. Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, nói:
Phương diện hệ điều hành các anh cứ gác lại đi đã, hệ điều hành do tôi khám phá ra có thể sao chép được, lát nữa tôi sẽ cấp quyền mở cho các anh, các anh trực tiếp sao chép gói hệ điều hành từ máy tính của tôi, sau đó kích hoạt hệ thống bằng mã kích hoạt là được.

Tần Nguyên với tầm nhìn hạn chế không bao giờ nghĩ rằng từ trước đến nay máy điện báo đơn giản chưa bao giờ xuất hiện trong danh sách nghiên cứu của Tô Hòa, nếu Tô Hòa muốn phát minh thì sẽ bước một bước lớn đi từ điện thoại bàn đến điện thoại màn hình cảm ứng!
Lúc đó Tô Hòa đã tiễn Giáo sư Lương Văn Xuyên đang hâm mộ đến mức nứt vách đi và họp với nhân viên của Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin.

Thật ra các anh nghĩ sai rồi, công nghệ Internet không phải là thứ do tôi nghĩ ra, mười năm trước đã có người tiến hành nghiên cứu phương diện này, người đó ở nước M. Chẳng qua bởi vì sự phong tỏa của nước M với nước ta quá nghiêm trọng nên mới có tình trạng các nhà nghiên cứu trong nước chưa bao giờ được nghe thấy, đây là một khoảng cách rất lớn, ngẫm lại cảm thấy thật đáng buồn.

Tô Hòa cảm khái vài câu rồi quay lại chủ đề chính, giải thích:
Internet thực sự là một phần cực kỳ quan trọng của công nghệ thông tin. Bây giờ các anh có thể cảm thấy máy tính rất tiện lợi nhưng máy tính của hiện tại chỉ là một thể độc lập, không thể tiến hành kết nối. Ý nghĩa tồn tại của Internet là kết nối các máy tính, thông qua lưu lượng dữ liệu, người dùng có thể hợp tác và trao đổi từ xa, dự án nghiên cứu tôi giao cho các anh chính là nghiên cứu việc xây dựng Internet.


Bắt đầu vào năm 1969, nước M đã nghiên cứu Internet nhưng ở nước M, Internet còn có một tên gọi khác là World Wide Web. Tiền thân của dự án nghiên cứu Internet là Arpanet do quân đội nước M thuộc Cơ quan Chương trình Nghiên cứu Quốc phòng nước M tạo ra. Thông qua việc thiết lập một thỏa thuận thống nhất, bốn chiếc máy tính của các trường Đại học California, Los Angeles ở vùng Tây Nam nước M, Viện Nghiên cứu Đại học Stanford, Đại học California và Đại học Utah tiến hành kết nối phối hợp và hợp tác.
Đôi mày đang nhíu chặt của giáo sư Trần Đại Quang giãn ra, ông bừng tỉnh nói:
Thì ra là quân đội nước M lãnh đạo, thảo nào chúng ta không nghe được tin tức gì. Người ta đã nghiên cứu được mười năm, chắc chắn đã cho ra một vài kết quả, chúng ta có thể xem xét tham khảo mô hình nghiên cứu của họ.


Tại sao cứ phải tham khảo mô hình nghiên cứu của họ, trăng của nước M tròn hơn trăng của nước Z hả? Hay là nước của nước M ngọt hơn nước của nước Z?


Tô Hòa ghét nhất là cách nói này. Lúc trước cô đã từng giận Viện Nghiên cứu Động cơ chỉ vì Trần Hạo sùng bái thành quả khoa học của nước M một cách mù quáng. Bây giờ khi nghe Trần Đại Quang lại nói như vậy, cô trực tiếp tặng cho ông một ánh mắt khinh thường rồi quay lại đề tài câu chuyện:
Tuy nhiên, dự án nghiên cứu Internet của nước M đã không thể tiến hành thuận lợi và trình độ kỹ thuật bị trì trệ suốt mười năm, mãi đến hai năm trước, Internet mới một lần nữa xuất hiện trên sân khấu khoa học kỹ thuật.



Năm 1978, phòng thí nghiệm Bell đã thiết lập bản hiệp thương giữa Unix và Unix Copy, gọi chung là UUCP. Năm sau, cũng chính là năm trước, hệ thống mạng Usenet được phát triển dựa trên cơ sở UUCP.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.