Chương 416: Vết thương của cố trường tranh


Sau khi triển khai công việc nghiên cứu trong thời gian tiếp theo, Tô Hòa và Trần Đại Quang đã thảo luận riêng về phương hướng chủ yếu và tương la8i của Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin.

Trần Đại Quang thấy Tô Hòa đặc biệt nhấn mạnh Internet tại cuộc họp, còn tưởng Tô Hòa sẽ khuyê3n ông đặt Internet lên làm hướng phát triển chính, không ngờ lại trái ngược với phán đoán của ông.

Căn cứ theo thứ tự ưu tiên Tô Hòa đã p9hân cho ba phòng nghiên cứu trong Viện, Phòng nghiên cứu phát triển thiết bị phần cứng đứng thứ nhất, phòng nghiên cứu phát triển công nghệ chip 6đứng thứ hai, bất ngờ là Internet lại đứng ở vị trí cuối cùng.

Các cường quốc phương Tây như hổ như sói, nếu họ biết thứ chúng ta nghiên cứu ra được là một lâu đài trên không thì căn cứ theo bản tính của họ, thầy nghĩ xem họ có ngồi dưới đất nâng giá lên không? Nếu đã vậy chi bằng ban đầu đừng để cho bất kỳ ai có cơ hội bóp cổ chúng ta, cho dù có bóp thì cũng là chúng ta bóp cổ bọn họ.

Nghe những phát ngôn lộ liễu của Tô Hòa, Trần Đại Quang lặng lẽ nuốt nước bọt, ông cảm thấy Tô Hòa mới là người không có tư cách nói những cường quốc đó ngồi dưới đất nâng giá nhất, bởi vì Bách Dịch Tiêu, chuyện Tô Hòa ngồi dưới đất nâng giá đã là sự thật được toàn thế giới công nhận.
Tô Hòa không biết Trần Đại Quang nghĩ như vậy, cô vẫn nói tiếp:
Huống chi hệ điều hành và công nghệ chip cũng là tuyến đầu trong hướng nghiên cứu của chúng ta, tạm thời không vội nghiên cứu kỹ thuật Internet. Chờ đến khi phòng nghiên cứu thiết bị phần cứng có thể tự làm ra máy tính, miễn là kỹ thuật Internet không rơi ra khỏi chuỗi xích là được, để họ có đủ thời gian nghiên cứu, hơn nữa bên tôi cũng có thể cung cấp một số kỹ thuật hỗ trợ.

Trần Đại Quang khó hiểu, hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, cô có xác định đây sẽ là5 thứ tự ưu tiên không?

Tô Hòa hỏi ngược lại:
Nếu không thì sao?

Trần Đại Quang xấu hổi nói:
Tôi nghĩ rằng Internet sẽ là dự án phát triển được ưu tiên nhất, ngay cả khi Internet không được ưu tiên như tôi nghĩ thì cũng không thể thấp hơn thiết bị phần cứng... Tất cả mọi người đều biết, thiết bị phần cứng không phải là phạm trù của Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin, nếu tập trung nghiên cứu phát triển phần cứng có phải là hơi bất công không?


Không hề.

Tô Hòa lắc đầu nói ra lý do của mình:
Bất kể khi nào cũng không thể đưa mạch máu của mình cho người khác. Ví dụ như tình hình dịch bệnh Parshall ảnh hưởng đến toàn thế giới, trên toàn thế giới chỉ có một mình nước Z chúng ta có thể cung cấp thuốc phòng chống dịch Parshall nên không một quốc gia nào dám thách thức chúng ta, cho dù có một vài quốc gia dám thách thức cũng không phải là vấn đề đáng lo ngại. Bởi vì chúng ta có thể cắt đứt mạch máu của họ bất kỳ lúc nào, bóp cổ họ, khiến họ không nói nên lời.


Hai dự án nghiên cứu phát triển hệ điều hành và Internet cùng tính chất với dự án nghiên cứu phát triển thiết bị phần cứng, bởi vì nghiên cứu phát triển thiết bị phần cứng là nền tảng của hai dự án còn lại nên thiết bị phần cứng phải được ưu tiên lên hàng đầu. Thử nghĩ xem, nếu chúng ta có thể chế tạo ra con chip, có thể nghiên cứu phát triển được một hệ điều hành tốt hơn nhưng lại không tạo ra được thiết bị phần cứng thì thành quả nghiên cứu của chúng ta còn ý nghĩa gì nữa?

Tô Hòa nói rất nhiều nhưng Trần Đại Quang lại chẳng nghe được bao nhiêu. Ông chỉ biết những lời của Tô Hòa đều hợp lý chính đáng, xem xét chu toàn nên ông không hề có ý định khuyên nữa. Mặc dù ông lớn tuổi hơn, đã lăn lộn trong giới nghiên cứu lâu hơn nhưng lối suy nghĩ lại không rõ ràng như Tô Hòa, tầm nhìn cũng không rộng như Tô Hòa, nếu phạm phải sai lầm
người ngoài nghề chỉ đạo người trong nghề
, thì sẽ cực kỳ mất mặt.
Chờ đến khi Tần Nguyên tìm được Tô Hòa, Tô Hòa và Trần Đại Quang cũng đã tán gẫu được tương đối. Trước khi ra về, Trần Đại Quang chính thức mời Tô Hòa, mong mỗi tháng Tô Hòa có thể gửi cho Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin một vài công tác chỉ đạo. Tuy ông là viện trưởng Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin nhưng lại không tự tin nắm chắc hướng nghiên cứu tổng thể của Viện, chi bằng để Tô Hòa đến chỉ đạo, ông sẽ lùi về sau, cho dù sau này có bị người khác nói cũng được xem như là
câu chuyện mọi người ca tụng
.
Rời khỏi Viện nghiên cứu Công nghệ Thông tin, Tô Hòa hỏi Tần Nguyên:
Đã xảy ra chuyện gì? Em thấy anh hơi lo lắng.


Cố Trường Tranh đã đã xảy ra chuyện, bị tai nạn giao thông, mặt bị hủy hoại hoàn toàn, đang nằm trị liệu ở Bệnh viện Nhân dân số một, bác sĩ chữa trị chính của anh ấy nói tình hình không khả quan lắm, có quá nhiều vết thương, rất có khả năng làm cơ mặt bị co rút tê liệt, hơn nữa việc không thể làm sạch thủy tinh trong miệng vết thương cũng sẽ biến thành tai hoạ ngầm.
Tần Nguyên nói ngắn gọn.
Tô Hòa sửng sốt, nhanh chóng lên xe, cô vừa khởi động xe vừa nói:
Để em đến xem trước, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng thì đó không phải là vấn đề lớn. Anh đi với em một chuyến, lúc Cố Trường Tranh nằm viện, anh sẽ tạm thời giải quyết các vấn đề tài chính của thành phố Tương Lai khoảng một thời gian. Nếu anh ấy chỉ bị thương ở mặt, không có vấn đề gì khác thì cùng lắm là mười ngày nửa tháng sẽ khỏi thôi, không chiếm nhiều thời gian của anh đâu.

Tần Nguyên vừa nghe Tô Hòa như vậy thì yên tâm, nếu Tô Hòa nói không thành vấn đề, vậy chắc chắn là không thành vấn đề.


Tại Bệnh viện Nhân dân số một.

Lúc Tô Hòa đến, bác sĩ chữa trị chính vẫn đang khuyên cha Cố và mẹ Cố:
Người nhà bệnh nhân, tôi rất nghiêm túc và chân thành đề nghị, bệnh nhân không thể đợi được nữa, phải nhanh chóng tiến hành làm sạch sâu và phẫu thuật cấy da càng sớm càng tốt, nếu không một khi đã xuất hiện hiện tượng nhiễm trùng, vết thương trên mặt bệnh nhân sẽ hoàn toàn không thể điều trị.

Trái tim của mẹ Cố run lên, sau khi lưỡng lự một lúc lâu, bà hỏi cha Cố:
Anh ơi, hay là chúng ta ký tên đi, bây giờ chuyên gia Tô vẫn chưa đến nữa, nói không chừng cô ấy cũng không có cách gì.


Cha Cố đã từng nghe nói phẫu thuật cấy da, biết được sự nguyên hiểm của cấy da nên khẽ lắc đầu:
Chờ một chút nữa đi.


Bác sĩ chữa trị chính lại không kiên nhẫn đến vậy:
Không cần chờ nữa đâu, có lẽ về phương diện điều dưỡng, Đông y có điểm độc đáo nhưng về phương diện ngoại thương, chắc chắn không hề thông thạo như Tây y. Nếu hai người đồng ý tin tưởng tôi thì nhanh chóng ký tên tiến hành trị liệu, nếu không tin tôi thì xin hãy đi mời người tài khác, bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất, tôi sẽ không chịu trách nhiệm.



Ếch ngồi đáy giếng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.