Chương 427: Tần nguyên tự làm tự chịu


Tô Hòa bị lời của Tần Nguyên lay động. Nhưng sau khi cân nhắc, cô vẫn bác bỏ đề nghị của Tần Nguyên:
So với người ngoài với quan hệ không ổn 8định, em thích dùng người quen hơn, ví dụ như nhân viên nghiên cứu cố định của thành phố Tương Lai, như vậy tiện cho việc quản lý, các mối qu3an hệ cộng đồng cũng dễ dàng hơn.


Tần Nguyên hỏi Tô Hòa:
Đúng là thành phố Tương Lai rất lớn, nhưng liệu có thể chứa được tất cả nh9ân tài nghiên cứu khoa học của nước Z không? Vả lại, thành phố Tương Lai còn đang trong giai đoạn xây dựng, bây giờ không thể nào làm nghiên 6cứu khoa học ở đó được, chúng ta vẫn nên phân phối các hạng mục nghiên cứu về các trường đại học, chờ đến Quốc tế Lao động 1/5 sang năm thành5 phố Tương Lai xây dựng xong, lại đúng lúc mùa tốt nghiệp, em có thể chiêu mộ nhân tài từ khắp mọi miền đất nước, các thạc sĩ, tiến sĩ tốt nghiệp trong nước và quốc tế...


Nếu em đặt tất cả các công xưởng ở tỉnh K, lãnh đạo tỉnh K không những không cảm kích em mà còn xem đó là chuyện đương nhiên, còn lãnh đạo các tỉnh khác lại cho rằng em thiên vị tỉnh K. Có thể khi em phân bố những hạng mục này ra các tỉnh khác, lãnh đạo tỉnh K sẽ có cảm giác nguy cơ, nhưng các tỉnh khác sẽ có hy vọng, em đi đến đâu cũng được hoan nghênh. Hơn nữa, chỉ tập trung ở một nơi thì không thể nào kéo cả quốc gia với cả tỷ dân lên được, chỉ có tản ra mọi nơi mới có thể nhanh chóng hoàn thành mục tiêu xây dựng xã hội...

Tô Hòa đặt cái bát không xuống, suy nghĩ chốc lát rồi lại múc thêm một bát nữa, cô nói:
Anh nói có lý, chuyện này cũng giao cho anh, anh thử xem có thể hẹn gặp người trong ban lãnh đạo tỉnh Z không, trước tiên sẽ triển khai dây chuyền sản xuất thiết bị xây dựng, thành phố Tương Lai có thể đưa ra dây chuyền sản xuất máy in laser trước, còn dây chuyền sản xuất thiết bị y tế, chờ phía Thanh Đại thiết kế xong rồi tính tiếp.


Đãi ngộ ở thành phố Tương Lai cao hơn nơi khác rất nhiều, kinh phí nghiên cứu đầy đủ, chỉ có vấn đề duy nhất là nhà ở, việc đi học cho thế hệ sau và vấn đề dưỡng lão sau này. Muốn mời người mới không khó, nhưng chuyện này là cả một quá trình, không thể vì bây giờ không đủ người đành dừng tiến trình nghiên cứu lại. Hơn nữa, theo như anh thấy, mục đích của thành phố Tương Lai không chỉ là trở thành tháp ngà của ngành nghiên cứu khoa học nước Z mà còn vươn ra cả thế giới. Nhưng mà em cũng đừng bức tử các cơ quan nghiên cứu khoa học khác, dù sao cũng phải chừa cho những trường đại học kia đường sống...

Tô Hòa nghe mà phải trợn mắt:
Ai nói em không chừa đường sống cho các trường đại học khác?


Đối với việc sản xuất dược liệu, tỉnh L và tỉnh Xuyên Thục cũng có ưu thế rất lớn về địa thế, nơi đó vốn là vùng trồng dược liệu lớn nhất cả nước, em đặt nhà máy sản xuất dược liệu ở đó, thứ nhất có thẻ tiết kiệm chi phí, thứ hai có thể cung cấp việc làm cho người dân tỉnh L và Xuyên Thục, cải thiện mức sống của người dân, thứ ba...

Tần Nguyên cười cười, hỏi Tô Hòa:
Những hạng mục xây dựng của thành phố Tương Lai đều không nhỏ, nếu những hạng mục này có thể thực hiện trên đất các tỉnh Z, L và Xuyên Thục, chắc chắn sẽ đem lại lợi ích cho địa phương đó, em cho bọn họ một phần lễ vật lớn như vậy, về sau có làm gì ở chỗ bọn họ có phải cũng sẽ được hoan nghênh không?

Tần Nguyên sầm mặt, nói tiếp:
Thực ra vấn đề phân bổ nguồn lực và vấn đề chính sách coi như là một, anh thấy kế hoạch của em rồi, gần như chưa từng để ý đến việc chọn các công xưởng bên ngoài tỉnh K... Tô Hòa, anh phải đưa ra đề nghị này, năng lực chịu đựng của tỉnh K cũng có hạn, mặc dù việc mở rộng xây dựng có thể giúp điều kiện kinh tế tỉnh K mau chóng tăng lên, nhưng em có từng cân nhắc đến khả năng chi trả chưa? Em từng nghĩ đến chi phí vận chuyển và chi phí vật liệu chưa?


Lấy ví dụ về các nhà sản xuất thiết bị ở tỉnh Z mà anh vừa nói với em, vì họ cách xa bến cảng nên phải cố gắng hết sức để giảm chi phí, chất lượng sản phẩm làm ra cũng rất tốt, làm nên danh hiệu ‘hàng tốt giá rẻ’, vì thế những công ty nước ngoài kia mới tìm đến họ. Em muốn sản xuất dây chuyền thiết bị, theo anh thấy, tốt nhất là tìm đến các công xưởng ở tỉnh Z, bởi nếu so sánh với các tỉnh khác, tỉnh Z có nhiều thuận lợi hơn.

Nhưng sau cùng Tần Nguyên vẫn đồng ý.
Tô Hòa ăn hết bát cháo, thấy vẫn chưa đủ no nên đứng dậy múc một chén nữa, cô vừa ăn vừa hỏi Tần Nguyên:
Anh giúp em giải quyết vấn đề chuyển đổi, còn vấn đề phân phối tài nguyên và chính sách xã hội nữa, anh nói tường tận đi, có thể giải quyết vấn đề ngay từ đầu sẽ không kéo dài đến sau này.


Trước đây khi ở tỉnh Xuyên Thục, em đã đồng ý thành lập viện Khoa học Kỹ thuật Đại học Quốc gia và phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia, đây cũng là để xúc tiến lực lượng nghiên cứu khoa học địa phương phát triển, anh thật là... Không nói chuyện này nữa, việc mời nhân tài, anh nghĩ cách giải quyết giúp em, bây giờ em không có cách nào để phân thân nữa.

Tần Nguyên không kịp đề phòng bất ngờ bị Tô Hòa đẩy cho vấn đề này nên sợ hết hồn:
Giáo sư Tô, anh là Trưởng ban điều tra tình hình đặc biệt, em để anh thành người tìm kiếm nhân tài cho thành phố Tương Lai à?

Tô Hòa vuốt bụng, hỏi Tần Nguyên:
Em thay anh tìm người nối dõi tông đường, chẳng lẽ anh không thay em làm chút chuyện nhỏ này được à? Hơn nữa, cái chức Trưởng ban điều tra tình hình đặc biệt bây giờ chỉ còn là hình thức, anh có trở lại hay không không phải là vấn đề. Anh cứ an tâm giúp em tìm người cho thành phố Tương Lai, những chuyện khác nghĩ sau. Bước khởi đầu của thành phố Tương Lai chắc chắn sẽ khó khăn, nhưng khoảng giữa tháng sáu sang năm, mọi thứ có thể thuận lợi vận hành, khi đó không cần anh hỗ trợ nữa.

Tần Nguyên tối mặt, nghe Tô Hòa nói vậy, sao anh lại thấy mình như kẻ vô công rồi nghề vậy?

Cũng nên hẹn trước lãnh đạo các tỉnh L và Xuyên Thục, nói sơ qua vấn đề với bọn họ, sau đó giao cho họ chuyên tâm trồng dược liệu để năm sau, khi có dây chuyền sản xuất là có thể sản xuất thuốc, chính thức hợp tác. Hy vọng họ có thể mau chóng xây dựng xưởng sản xuất thuốc, đến khi có thiết bị sẽ lập tức bắt đầu làm việc, đừng để thiết bị phải chờ nhà xưởng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.