Chương 430: Đám khỉ nam hải quấy rối



Thế lực ở phía Nam Hải đang rục rịch... là khỉ da vàng sao?
Tô Hòa hỏi.

Tô Hòa bỗng nhiên nghĩ tới một vài thứ mà cô đã thấy khi dự đoá8n hướng phát triển lịch sử khoảng ba mươi tám năm về sau, trái tim bỗng đập nhanh hơn. Hiện tại nước Z vẫn quá yếu, xung quanh đều là hổ là sói,3 thậm chí bên kia địa cầu còn có một cường quốc đang lăm le.
Những điều mà kỹ sư trưởng Ngưu nói đều là sự thật. Thấy Tô Hòa không nói gì, ông ấy còn tưởng rằng Tô Hòa cũng đồng ý với đề nghị của mình, bèn lên tiếng:
Giáo sư Tô, tương lai của vật liệu thép hữu cơ thực sự rất hấp dẫn, nhưng thật sự là tôi không có thời gian. Xin lỗi.

Giờ đây, khi nói chuyện với Tô Hòa, kỹ sư trưởng Ngưu cũng không cao ngạo như lúc mới tới nữa, bởi ông ấy đã phục trước những luận điểm mà Tô Hòa nhắc tới trong số tài liệu kia. Cho dù vật liệu thép hữu cơ chỉ là một chiếc bánh do Tô Hòa vẽ ra cho tương lai của vật liệu thép trong nước, song đó cũng là một chiếc bánh dựa trên những nền tảng rõ ràng, và có khi thật sự có thể ăn được chiếc bánh này cũng không chừng.
...
Tô Hòa lái xe trở về khu nhà cho giảng viên. Khi thấy Tần Nguyên không ở nhà, cô cũng chỉ tưởng anh đi tới tứ hợp viện rồi chứ không nghĩ gì nhiều. Cô bèn gọi điện cho vệ sĩ của ông cụ Tiêu, định chuyển phương thức bí mật chế tạo vật liệu thép hữu cơ cho ông cụ Tiêu. Nhờ lực ảnh hưởng của ông, vật liệu thép hữu cơ mới có thể nhanh chóng mở rộng tới từng lĩnh vực ứng dụng trong cả nước, vả lại trên người cô có quá nhiều công nghệ sản xuất cần bảo mật, cũng cần mượn lực ảnh hưởng của ông để có thể tiếp xúc tới quân đội.
Nếu khả năng sản xuất vật liệu thép hữu cơ thật sự có thể đạt mức 90%, vậy thì ông từ chối đi tới Tân Thành cũng không sao cả. Mà nếu việc sản xuất vật liệu thép hữu cơ cũng dễ dàng như những gì Tô Hòa nói thì có khi, chiếc tàu Phục Hưng đang ở Tân Thành kia có thể dựa vào vật liệu thép hữu cơ mà lột xác.
Tô Hòa đáp với giọng nghiêm túc:
Thật!

Muốn điều chế thứ bột có thể khiến vật liệu thép vô cơ chuyển thành vật liệu thép hữu cơ cũng không khó, vấn đề duy nhất là rất khó kiểm soát được tỉ lệ chính xác. Song, chỉ cần cho Tô Hòa một chiếc cân tiểu ly điện tử chính xác thì Tô Hòa dám vỗ ngực đảm bảo là mình chắc chắn tới 100%.
Chỉ có điều, loại bột phấn này nên sản xuất ở nơi nào?
Khi Tô Hòa gọi điện thoại, ông cụ Tiêu cũng vừa lúc ở văn phòng, cho nên vệ sĩ chỉ nói với Tô Hòa vài câu rồi chuyển điện thoại đi. Khi nghe được giọng nói âm vang rõ ràng của ông cụ Tiêu, khóe miệng cô hơi nhếch lên, hỏi:
Ông Tiêu, cháu có một món quà muốn hiến cho quốc gia, không biết ngài có hứng thú hay không?

Bên kia điện thoại, ông cụ Tiêu đang đau đầu quan sát bản đồ. Nghe thấy Tô Hòa nói vậy, ông mới hơi hào hứng, hỏi:
Quà gì thế? Cháu nói nghiêm túc như vậy thì chắc chắn món quà này không nhỏ đâu nhỉ!

Bởi vì muốn chuẩn bị sản xuất vật liệu thép hữu cơ bản mẫu nên Tô Hòa cũng không có quá nhiều thời gian, đầu tiên cô đi xe tới khu chợ bán vật liệu đá lớn nhất thủ đô để mua đủ lượng nguyên vật liệu, sau đó lại đi tới các cửa hàng hóa chất mua dầu sử dụng cho mục đích công nghiệp, cuối cùng mới trở về Thanh Đại, đi vào trong phòng thí nghiệm khoa hóa chất.
Thời gian ăn trưa dần trôi qua, Tô Hòa tập trung tinh thần cao độ, chiết xuất thành công phần tử hữu cơ dạng sợi từ trong những thùng dầu công nghiệp kia. Sau đó cô mài khoáng chất thành bột phấn, đổ vào trong dầu công nghiệp còn sót lại. Chỉ trong nháy mắt, dầu công nghiệp đục ngầu lên, sau đó màu sắc dần dần thay đổi từ màu vàng nhạt chuyển thành màu ngà sữa, đây là quá trình kết tủa.
Kỹ sư trưởng Ngưu gật đầu, nói với giọng căm hận và tức giận:
Ngoài chúng 9ra thì còn có ai nữa đâu? Mấy năm trước chúng ta vẫn quá nhân từ, đáng nhẽ phải đập tan bọn chúng mới tốt!


Những năm gần đây, Đông Á c6ũng coi như hòa bình. Quốc gia đã rút kinh nghiệm từ chiến tranh thế giới thứ hai, tập trung phát triển không quân và lục quân. Mặc dù hải quân 5vẫn đang liên tục phát triển, thế nhưng nếu so sánh với những quốc gia tập trung lực lượng phát triển hải quân mà nói thì hải quân của chúng ta vẫn hơi yếu, ít nhất là trang bị của chúng ta vẫn kém hơn người ta nhiều.


Cháu không nói đùa, hôm nay cháu gọi cho ngài để đặt một cuộc hẹn, tốt nhất là xế chiều ngày mai, cháu sẽ mang theo sản phẩm đến tìm ngài.
Tô Hòa nói.
Ông cụ Tiêu đáp ứng ngay lập tức, không chút do dự nào cả.
...
Tô Hòa lại không có thời gian đắn đo xem ông cụ Tiêu có nghi ngờ hay không. Cô cũng không cần giải thích điều gì cả, chỉ cần đưa vật liệu thép đã chế tạo thành công và bản báo cáo kiểm tra các loại tính chất vật liệu cho ông xem thì tất cả nghi ngờ đều sẽ được tháo gỡ. Sự thật thắng hùng biện mà!
Chẳng lẽ vẫn sản xuất ở thành phố Tương Lai?
Nói gì thì nói, thành phố Tương Lai cũng chỉ là một trung tâm nghiên cứu khoa học mang tính thương mại mà thôi, nếu so với cơ cấu chính phủ khổng lồ thì năng lượng và mạng lưới con người của thành phố Tương Lai thật sự không đáng để ý.
Tô Hòa thấy kỹ sư trưởng Ngưu định rời đi bèn lấy lại tinh thần, hỏi:
Vậy kỹ sư trưởng Ngưu có thể nói chuyện với bên công ty thép thay tôi được không? Chỉ cần để lại một dây chuyền sản xuất cho tôi là được, sản lượng cũng không cần quá lớn. Buổi chiều nay tôi sẽ đi tới Khoa Hóa chất trường Thanh Đại mượn phòng thí nghiệm để tổng hợp ra vật chất dạng bột phấn kia, ngày mai sẽ làm thí nghiệm sản xuất vật liệu thép hữu cơ. Tôi có 90% chắc chắn thí nghiệm sẽ thành công!

Kỹ sư trưởng Ngưu đột ngột dừng bước rồi quay đầu lại hỏi với vẻ không thể tin tưởng:
Giáo sư Tô, thật chứ?

Có được sự ủng hộ của quốc gia thì thành phố Tương Lai mới có thể phát triển nhanh hơn nữa, vả lại, quốc gia cũng có thể mượn thành phố Tương Lai để có thể dẫn dắt nhân dân có cuộc sống càng tốt hơn.
Đây là một cục diện cùng có lợi cho cả hai bên.
Tô Hòa hơi do dự, cuối cùng nhìn về phía dãy ngô đồng ở phía ngoài Khoa Kiến trúc rồi hạ quyết định.
Cô thở dài, tự nói với chính mình:
Dù sao cũng đều là để cống hiến cho nước Z, chi bằng mình liên kết chặt chẽ với chính phủ để giảm bớt lòng nghi kỵ của người khác.

Cúp điện thoại rồi, ông cụ Tiêu cũng không nhịn được mà suy nghĩ, Tô Hòa không lừa mình đấy chứ... Làm sao có thể có vật chất làm tăng tính chất của vật liệu thép lên hàng trăm lần được?
Ngay cả khi có loại thép hữu cơ như vậy thì làm thế nào có thể cắt chém nó ra cũng là cả một vấn đề lớn!
Tô Hòa mỉm cười, không kéo dài thời gian thêm:
Một loại vật chất có thể tăng cường các tính chất của thép lên gấp trăm lần, mà cháu cũng có thể cam đoan, công nghệ chế tạo cũng không khó, chi phí nguyên vật liệu rất thấp, cực kỳ thích hợp cho việc mở rộng ra toàn quốc. Khi ấy, nền công nghiệp thép trong nước sẽ có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, mà những vật liệu thép được tạo ra sẽ có giá trị xuất khẩu cực cao. Sức tiêu thụ của Bách Dịch Tiêu đã từ từ chững lại, có lẽ vật liệu thép này sẽ có thể thay thế Bách Dịch Tiêu, trở thành chiếc kéo thứ hai giúp chúng ta cắt xé thị trường quốc tế, thu về ngoại tệ cho quốc gia.

Âm thanh bên kia bỗng im lặng, mãi đến khi Tô Hòa tưởng mình đang bị mất kết nối thì từ đầu bên kia mới truyền tới giọng nói kinh ngạc của ông cụ Tiêu:
Tiểu Tô, điều này không thể đùa được!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.