Chương 433: Thầy trò thanh đại hâm mộ ghen tị


Đây là hai nghìn đó!!!

Nghĩ đến tiền thưởng mười nghìn sau khi kết thúc dự án, Đường Ngọc Thành bỗng cảm nhận được gán8h nặng trên vai mình nặng đến nhường nào. Thành phố Tương Lai phát cho ông hai nghìn đồng làm tiền trợ cấp nghiên cứu, chắc c3hắn ông sẽ nỗ lực để đạt được chất lượng của hai nghìn đồng này!
Nụ cười trên mặt Tôn Bồi sượng lại:
Hừ, ông đấy, chuyên vả mặt người khác... Không được không được, năm nay tôi phải xin với khoa tham gia một khóa học hệ chính quy, sau đó viết vài lá thư xin vài dự án, vậy thì sang năm chẳng phải đã có thể chiêu sinh rồi sao? Tôi nghe nói năm sau thành phố Tương Lai sẽ hoàn tất xây dựng, đến lúc đó tôi sẽ tuyển được vài sinh viên có thể làm việc.

Đây đều là lời thật lòng của Tôn Bồi!
Tôn Bồi run rẩy đặt lọ gốm xuống, nửa đùa nửa thật n9ói với Đường Ngọc Thành:
Ông Đường, tôi hối hận rồi, hay để tôi làm hạng mục này đi.

Đường Ngọc Thành liếc Tôn Bồi,6 nghiêm túc xát muối vào tim ông ấy:
Phó khoa Tôn, ông đã không nghiên cứu khoa học bao nhiêu năm rồi? Trong tay ông không h5ọc trò nào cả, ông làm bằng gì? Ai làm cho ông?


Sau này, chắc chắn những dự án thuê ngoài như vậy sẽ càng ngày càng ít, chờ sau khi thành phố Tương Lai có đội nghiên cứu khoa học của mình thì những dự án này sẽ do chính thành phố Tương Lai xử lý, hơn nữa hầu hết các chủ đề trong tương lai sẽ được thành phố Tương Lai lên kế hoạch theo một hướng thống nhất, sau đó giao cho các đơn vị tổ chức nghiên cứu khác nhau để chịu trách nhiệm nghiên cứu cụ thể. Tất nhiên, mỗi đơn vị nghiên cứu cũng có thể tự xin dự án, nếu kinh phí dự trù đầy đủ, các dự án tự phát sẽ không bị kẹt nhưng nếu kinh phí dự trù không đủ, vậy chỉ có thể là cuộc chiến sống còn.


Những sinh viên nhóm nghiên cứu khác hâm mộ đến mức cả gương mặt của cũng vặn vẹo!
Ghen ghét đến mức làm lòng họ rối như tơ vò!
Đường Ngọc Thành nói thế này:
Các em năng nổ lên cho tôi, làm việc đàng hoàng nghiêm túc vào. Chỉ cần các em cố gắng dành thời gian nghiên cứu, tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ vói các em. Lúc trước chúng ta làm nghiên cứu không được tiền, tôi chỉ có thể hứa với các em rằng tôi hoàn toàn sẽ không tham lam bất kỳ thành quả nào của các em.


Bây giờ tôi nhận được một dự án bên phía thành phố Tương Lai, và cũng có một dự án xin phép đã được phê duyệt, kinh phí nghiên cứu đều được cấp đủ. Mỗi tháng nhóm nghiên cứu chúng ta sẽ được nhận hai nghìn làm phí trợ cấp nghiên cứu, tôi lấy một nghìn, phần còn lại các em cứ chia theo năng suất làm việc. Làm nhiều được nhiều, không làm thì ngồi nhìn người khác được nhận, chờ đến khi kết thúc dự án, sẽ có thêm mười nghìn làm tiền thưởng. Tôi lấy năm nghìn, còn năm nghìn các em chia theo năng suất làm việc.

Sau khi cổ vũ tinh thần binh sĩ xong, Đường Ngọc Thành đã phân chia công việc cho từng thành viên trong nhóm nghiên cứu theo bản vẽ thiết kế mà Tô Hòa đã đưa cho mình. Ông thúc giục tất cả các sinh viên hãy năng động lên, và còn không quên vẽ một miếng bánh cho những sinh viên này.

Nếu các em làm tốt, tôi sẽ đề cử các em với Giáo sư Tô, nói không chừng sau khi các em tốt nghiệp còn có thể đến thành phố Tương Lai làm việc nữa! Cho dù các em đến trường đại học cao đẳng hoặc viện nghiên cứu khác làm việc thì có thể làm Giáo sư Tô có ấn tượng tốt về các em đã là một chuyện không tệ, sẽ giúp ích rất nhiều cho những em muốn xin dự án nghiên cứu trong tương lai!

Vài năm trước ông từ bỏ nghiên cứu khoa học, chuyển sang chuyên làm tư vấn. Một là vì đã đến tuổi rồi, hai là ông đã dành cả nửa đời người lăn lộn trong lĩnh vực nghiên cứu nhưng lại không làm ra được thành quả gì, thật sự không muốn tiếp tục ăn không ngồi rồi nữa nên mới cắn răng chuyển sang vị trí hành chính. Sau nhiều năm lăn lộn ở vị trí hành chính, ông đã leo lên được ghế Phó khoa, muốn bước thêm một bước chẳng khác gì mong ước xa vời. Bây giờ bỗng nghe làm học thuật lại có thể kiếm tiền một cách danh chính ngôn thuận, Tôn Bồi hối hận!
Tô Hòa thấy Tôn Bồi và Đường Ngọc Thành hiểu lầm ý mình, vội vã giải thích:
Cũng không phải tất cả dự án đều có đãi ngộ và phúc lợi nhiều như vậy. Khoản trợ cấp hai nghìn làm nghiên cứu chỉ là phần rao giá khi thành phố Tương Lai muốn thuê người bên ngoài, tuy nhiên mỗi khi dự án kết thúc và được thông qua sẽ được nhận một khoản tiền thưởng, hơn nữa bản thân dự án nghiên cứu khoa học đã bao gồm một số chi phí dịch vụ nhất định, chỉ là chắc chắn thành phố Tương Lai sẽ không trực tiếp giao những dự án quan trọng ra.

Sinh viên trong nhóm nghiên cứu của Đường Ngọc Thành giống như được tiêm cho một liều thuốc dopping, nhận lấy phần việc của mình rồi lập tức dốc sức đi làm, đồng thời cũng không quên khoe khoang với các nhóm nghiên cứu khác, nói là thầy hướng dẫn của chúng tôi vừa nhận được vài dự án được đầu tư rất nhiều kinh phí của thành phố Tương Lai, mỗi tháng sẽ phát tiền cho chúng tôi, đến tay thì ít nhất cũng một trăm tệ, cuối năm mỗi người còn có thể được nhận năm sáu trăm tiền thưởng đó!
Câu nói này không hề có vấn đề gì. Nhóm nghiên cứu của Giáo sư Đường Ngọc Thành tổng cộng có tám sinh viên, không ai cảm thấy mình là người chỉ biết ngồi chờ sung rụng cho nên lúc chia tiền, ít nhất cũng sẽ nhận được con số trung bình kia, một nghìn chia làm tám, mỗi người sẽ nhận được một trăm hai mươi lăm. Năm nghìn chia làm tám, lúc đó mỗi người sẽ được nhận sáu trăm hai mươi lăm tệ, gom góp tiết kiệm một chút thì năm mới chắc chắn sẽ tiết kiệm được một nghìn tệ!
Sau khi tán gẫu vài câu với Tôn Bồi và Đường Ngọc Thành ở Khoa Cơ khí, Tô Hòa xem tất cả các thư xin dự án mà Tôn Bồi đã đưa cho mình và đưa ra ý kiến xét duyệt. Sau đó, cô trở về, hoàn toàn không ngờ chuyện này sẽ tạo ra cú nổ giữa Thanh Đại và các khoa của các trường đại học xung quanh.
Nguyên nhân gây ra tất nhiên là vì Giáo sư Đường Ngọc Thành không biết giữ miệng, vừa mới đi đã kể chuyện Tô Hòa đã hứa với ông cho các sinh viên trong nhóm nghiên cứu nghe.
Sinh viên nhóm nghiên cứu của giáo sư Đường Ngọc Thành vui vẻ nhưng sinh viên nhóm nghiên cứu của các giáo sư khác thì khó chịu. Nhìn thầy hướng dẫn nhà người ta đi, không những truyền thụ kiến thức cho sinh viên, mà còn phát tiền cho sinh viên!
Vài trăm đến một nghìn đó!
Có lẽ đây là hậu quả của việc nhắm mắt chọn bừa thầy hướng dẫn đấy nhỉ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.