Chương 443: Vái bà tổ rất thiêng!


...

Gần đây cuộc sống của người dân vùng duyên hải gặp rất nhiều khó khăn. Quân đội ra lệnh giới nghiêm trên biển làm8 họ không thể ra khơi đánh cá, chỉ có thể ở nhà sống bằng tiền dành dụm. Mặc dù nghỉ ngơi vài ngày chẳng tiêu tốn bao nhiêu 3tiền tiết kiệm, nhưng hầu như ai cũng thấy khó chịu trong lòng.
Có người không nhẫn nại được mấy ngày đã lén lút ra 9khơi trong đêm, ai dè thuyền đánh cá mới đi được một hải lý, những ngư dân dân này bỗng nhìn thấy hình như trong biển có cái6 gì đó bất thường đang động đậy, chăm chú lắng nghe sẽ thấy dưới biển gầm gào như có yêu quái biển đang giãy giụa, dọa bọn h5ọ sợ gần chết, cố gắng lái thuyền trở về một mạch, lên đến bờ rồi mới yên tâm. Nương theo trăng sáng lên cao, họ mới thấy được trên mặt biển toàn là vòng xoáy có lớn có nhỏ!
Đây là yêu quái biển quấy phá đó!
Một truyền mười, mười truyền trăm, thoáng cái chuyện yêu quái biển quấy phá đã lan truyền khắp bờ biển. Lựa một ngày trời trong gió mát, ngư dân đến căn cứ hải quân Nam Hải tặng cờ thưởng, sau lại cố dúi cho bộ phận bếp núc của căn cứ hải quân một bao cá khô, còn rước tượng thần trong ngôi miếu thờ Bà Tổ ở gần bờ ra bờ biển, đặt tượng quay mặt ra biển rộng và bày đủ loại cống phẩm ra đó. Họ cầu nguyện tưng bừng cả ngày mới yên lòng hơn một chút.
Bà Tổ là thần bảo hộ trong lòng những ngư dân này.
Tô Hòa nghe đến đoạn
nhân viên nghiên cứu khoa học mất ăn mất ngủ
, mặt bỗng đỏ lên. Cô hắng giọng, mặt dày mày dạn hùa theo:
Đúng vậy, để nghiên cứu kỹ thuật này nước ta đã đầu tư biết bao tài lực vật lực, nhân viên nghiên cứu khoa học mất ăn mất ngủ...

Đúng là mất ăn mất ngủ thật, dù sao cô cũng thức trắng mấy đêm liền.

Biệt cái đầu anh!

Người lãnh đạo của căn cứ hải quân Nam Hải thật sự không nhìn nổi hành vi ngu xuẩn của cấp dưới nữa, bèn thẳng tay cốc đầu anh ta rồi mới hầm hừ giải thích:
Sao cậu ngu thế? Chúng ta có thể thừa nhận kỹ thuật cao siêu như vậy do mình nghiên cứu ra ư?

Lãnh đạo căn cứ hải quân Nam Hải suýt thì nghẹt thở. Ông nhìn Tô Hòa hỏi:
Giáo sư Tô, tôi nghe nói hình như cô nghiên cứu y học, cô có biết loại thuốc nào giúp người ta mở mang đầu óc, mở mang tầm mắt hay không? Tôi cảm thấy cấp dưới của tôi hơi thiếu mắt nhìn, cũng chẳng có đầu óc!

Tô Hòa lắc đầu, vừa nhìn viên sĩ quan kia với vẻ thương hại vừa hỏi:
May mà anh không làm kinh doanh, nếu không sợ là sẽ bị người ta gài bẫy đến mất hết cả vốn!

Người lãnh đạo của căn cứ hải quân Nam Hải không cách nào nhìn thẳng chỉ số thông minh của cấp dưới được nữa, ông chỉ hận gỗ mục không thể đẽo:
Đầu óc của cậu đâu rồi? Không phải trong đầu chỉ có cơ bắp đấy chứ? Nếu đảo này do pháp lực vô biên của Bà Tổ tạo ra thì bảo đám nước ngoài sẽ tìm Bà Tổ mà cúng bái! Nếu Bà Tổ đồng ý, muốn tạo mấy trăm mấy nghìn hòn đảo cho bọn họ cũng được thôi, chỉ cần bọn họ khẩn cầu khiến Bà Tổ lên tiếng là được!

Cuối cùng viên sĩ quan hải quân kia mới hiểu ý Tô Hòa,

lên một tiếng như bừng tỉnh rồi lại gãi đầu hỏi:
Vậy chẳng phải chúng ta lừa gạt sao?

Nhà nước đã đầu tư biết bao tài lực vật lực cũng là sự thật, nếu không có sự đầu tư của nhà nước trong căn cứ thử nghiệm hạt nhân trước đó thì việc chế tạo hạt nhân Mizushima siêu cao không dễ dàng như vậy. Các dự án thử nghiệm vũ khí hạt nhân của quốc gia trước đó chính là nền tảng, là cơ sở nghiên cứu hạt nhân Mizushima siêu cao lần này.
Có điều, tổng thời gian nghiên cứu hạt nhân Mizushima siêu cao chưa tới hai mươi ngày, mà phần lớn thời gian trong đó còn là để kiểm tra sửa chữa máy móc của căn cứ thử nghiệm hạt nhân. Thật sự là Tô Hòa rất ngại nhận lời tâng bốc
mất ăn mất ngủ
này.
Tô Hòa đang cảm khái thì điện thoại trên bàn đột ngột vang lên.
Lãnh đạo của căn cứ hải quân Nam Hải bắt máy, còn chưa kịp lên tiếng gì thì đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói cao vút đầy hưng phấn:

Mọc rồi!


Báo cáo thủ trưởng, một hòn đảo rất lớn mọc lên rồi!

Thì ra nhà nước cấm ra khơi cũng vì muốn tốt cho bọn họ!
Mặc dù mê tín dị đoan đã bị xóa bỏ, nhưng có nhiều thứ đã ăn sâu bén rễ trong tư tưởng người nước Z, đâu phải nói xóa bỏ là bỏ được ngay.
Tất nhiên là người của căn cứ hải quân Nam Hải phát hiện ra chuyện này, có một vài sĩ quan hải quân bàn bạc với nhau định đi dẹp pháp hội nhưng bị Tô Hòa ngăn cản. Cô thấy họ tỏ vẻ khó hiểu bèn giả ngu:
Bờ biển này vốn do Bà Tổ bảo vệ, hải đảo cũng do pháp lực vô biên của ngài tạo dựng nên. Ngư dân người ta muốn cúng Bà Tổ đã làm việc tốt mà anh lại muốn can thiệp à? Lắm chuyện thật đấy!

Viên sĩ quan hải quân kia chẳng hiểu mô tê gì, ngây ngốc hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, chẳng phải hải đảo này do cô tạo ra sao? Sao lại thành pháp lực vô biên của Bà Tổ tạo dựng rồi? Lẽ nào Giáo sư Tô họ Bà tên Tổ, Tô Hòa chỉ là biệt danh của cô?

Lúc đó anh nói với cô rằng không muốn chữa trị vết thương trên mặt vì không muốn cưới Trần Như Lan, không biết đó là lời nói thật hay nói dỗi?
Thật ra khi Tô Hòa nghe Cố Trường Tranh nói
cô gái tôi thích đã kết hôn, còn đang mang thai đứa con của người khác
, cô đã đoán được người anh thích là ai, nhưng cô không thể tiếp lời anh, chỉ giả vờ không hiểu rồi khuyên anh từ bỏ, đón nhận người yêu mình.

Cậu không động não nghĩ xem nếu nước Z chúng ta công bố kỹ thuật này ra ngoài thì các nước khác sẽ làm gì? Chắc chắn bọn họ sẽ không từ thủ đoạn tìm chúng ta xin hoặc ép mua kỹ thuật này, hoặc là bắt chúng ta chia sẻ kỹ thuật này vì sự phồn vinh của toàn thế giới. Cậu có bằng lòng không?

Viên sĩ quan kia trợn tròn mắt:
Tất nhiên là không bằng lòng rồi! Nước ta đã đầu tư biết bao nghiên cứu, biết bao nhân viên nghiên cứu khoa học mất ăn mất ngủ mới phát minh ra kỹ thuật quan trọng này, sao có thể tùy tiện công bố được? Thế nhưng chuyện này có liên quan gì đến Bà Tổ?

Nhắc đến
kinh doanh
, đột nhiên Tô Hòa nghĩ tới Cố Trường Tranh. Lần đầu cô gặp anh là lúc anh đến Long Thành làm ăn, kết quả vừa mới xuống tàu hỏa đã bị người ta cướp mất cả hàng hóa lẫn tiền bạc, lại còn bị trùm bao tải đánh một trận nhừ đòn... Nếu viên sĩ quan hải quân này làm kinh doanh thì có lẽ kết cục còn thảm hơn.
Không biết vết thương trên mặt Cố Trường Tranh hồi phục thế nào rồi nhỉ?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.