Chương 442: Cô bé tô, đảo cháu tạo đâu?


Áp lực trong khoang thực nghiệm giảm dần về áp suất chuẩn, nhiệt độ cũng bắt đầu hạ xuống gần 0°C tiêu chuẩn.

Khi nh8iệt độ giảm đến vạch 30°C, Tô Hòa dứt khoát ngắt nguồn điện. Tiếng nổ phát ra từ thiết bị thực nghiệm ngưng bặt, các trợ lý3 thực nghiệm đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu lập tức đeo găng tay chống phóng xạ, lấy bốn hạt nhân Mizushima siêu cao có kích t9hước khác nhau ra ngoài, sau đó phủ một lớp chống oxi hóa, đựng vào hộp kín rồi lại đặt vào trong thùng xi măng niêm phong 6bằng tia bức xạ.

Sau khi tắt thiết bị, Tô Hòa không hề nghỉ ngơi mà lập tức cởi quần áo thí nghiệm chống phóng xạ t5rên người ra, sau đó xách hành lý đã chuẩn bị sẵn lên, sai người mang thùng xi măng niêm phong bằng tia bức xạ lên máy bay, chẳng ăn uống gì mà lên đường đi thẳng tới Nam Hải.
Đồng chí kia là một trong số ít người biết tình hình nội bộ. Ông cười khẽ, ánh mắt nhìn ra mặt biển xa xăm:
Chưa chắc, biết đâu đánh một trận là xong ngay thì sao? Cứ chờ xem, cấp trên không tự dưng kiếm chuyện, cố ý hành hạ chúng ta đâu!

Vị trung tướng đầu tiên mỉm cười lắc đầu, chỉ tay về phía Bảo Đảo:
Tôi không biết đánh một trận có xong ngay không, nhưng tôi biết chắc những người trên kia không ngủ yên. Mặc dù trang bị hải quân của chúng ta không mạnh nhưng cũng đủ để đối phó với bọn họ rồi. Hiện giờ bên mình hành động rầm rộ thế này, có lẽ bọn họ căng thẳng lắm đây!

Đồng chí kia đang định tiếp lời thì đột nhiên nghe thấy tiếng huýt gió vang lên trên đỉnh đầu, thế là ông vội ngậm miệng, truyền từng mệnh lệnh ra ngoài.
...
Tại căn cứ hải quân Nam Hải, tất cả tàu chiến lần lượt xuất phát. Đã có lệnh giới nghiêm trên biển từ ba ngày trước.
Một trung tướng hải quân hỏi đồng đội:
Cấp trên quyết định khai chiến trực diện rồi à? Dạo này các chính sách và mệnh lệnh chỉ huy ngày càng nhiều, e là không còn được yên bình bao lâu đâu!

Chờ tới khi Tô Hòa lên tàu chiến, mọi công tác chuẩn bị đã đâu vào đó. Cô cũng không dài dòng, sau khi chỉ dẫn phương hướng đại khái trên bản đồ cho các sĩ quan kia, cô lập tức xử lý hạt nhân Mizushima siêu cao trong thùng xi măng niêm phong ngăn tia bức xạ.
Đương nhiên là để đảm bảo những hòn đảo nhân tạo kia đủ ổn định, Tô Hòa sẽ không tin tưởng mấy khẩu súng bắn nước siêu cao áp của căn cứ hải quân Nam Hải. Cô lén lấy thanh kiếm gỗ táo Lôi Kích ra, bắn một tia thần niệm ra cho nó bám vào đó rồi mới lắp hạt nhân Mizushima siêu cao vào súng bắn nước siêu cao áp. Sau khi định vị ngắm đích, cô ra lệnh không chút do dự, một hạt nhân Mizushima siêu cao lập tức bắn ra ngoài.
Súng bắn nước cao áp chỉ có thể cung cấp một lực đẩy khá lớn cho hạt nhân Mizushima siêu cao, nếu muốn cố định hoàn toàn hạt nhân Mizushima siêu cao này trên lớp vỏ đại dương và thềm lục địa thì Tô Hòa vẫn phải dựa vào thanh kiếm gỗ táo Lôi Kích.
Dưới sự phối hợp chặt chẽ giữa nhiều tàu chiến, từng hạt nhân Mizushima siêu cao cắm sâu vào đáy biển. Tô Hòa không chỉ tạo ra một chuỗi đảo trải dài theo đường biên giới lãnh hải nước Z theo ý muốn của ông cụ Tiêu mà còn tạo ra hơn mười hòn đảo cực lớn trong vùng lãnh hải. Hòn đảo nhân tạo nhỏ nhất còn lớn gấp sáu lần Bảo Đảo. Bao nhiêu hòn đảo như vậy đồng loạt cắm sâu xuống đáy biển, lãnh hải nước Z lập tức trở thành một tấm lưới khổng lồ.
Nhưng Tô Hòa không vây toàn bộ vùng biển thành hải phận nước Z, cô vẫn chừa lại một lối nước chảy dựa theo lưu lượng thủy triều lên xuống, nhưng chắc chắn là lối nước chảy này vẫn nằm trong tầm bắn trung tâm của vũ khí nóng, chẳng khác nào đặt một cửa cấm cho tàu thuyền qua lại trên vùng biển nước Z, muốn vào thì vào, không muốn vào thì mau trở lại vùng biển quốc tế.
Vừa
cắm
xong tất cả hạt nhân Mizushima siêu cao, Tô Hòa lập tức ra lệnh cho hạm đội hải quân rút quân về căn cứ giáp biển vì sợ có tàu chiến nào đó sơ ý đi vào khu vực quản lý của hạt nhân Mizushima siêu cao và gây ra những rắc rối không cần thiết.
Cô có thể rề rà, nhưng những hạt nhân Mizushima siêu cao này thì không thể chậm trễ.
Thời gian hạt nhân Mizushima siêu cao duy trì trạng thái ổn định chỉ có một trăm mười bốn tiếng đồng hồ, mà từ lúc bốn hạt nhân Mizushima siêu cao lượt đầu ra lò tới giờ đã qua gần bốn mươi tiếng, lên máy bay còn chậm trễ thêm một khoảng thời gian nhất định, sau khi tới Nam Hải cũng phải mất thời gian bắn nữa... Thời gian không chờ ai, Tô Hòa không muốn thất bại!
Sau khi các lãnh đạo cấp cao nhận điện thoại từ căn cứ thí nghiệm Lop Nur bèn lập tức ra lệnh cho căn cứ hải quân Nam Hải triển khai công tác bố trí tàu chiến trong vùng đảo nhân tạo theo sự sắp xếp của Tô Hòa, nhất định phải bố trí xong trước khi cô đến căn cứ hải quân. Ngoài ra, các sĩ quan của căn cứ hải quân Nam Hải phải đảm bảo an toàn thân thể lẫn an toàn thông tin cho cô.
Sau khi báo cáo tình hình cụ thể với ông cụ Tiêu, chuyện cần làm tiếp theo là chờ đợi, bình tĩnh chờ đợi.

Lệnh cấm biển vẫn chưa được dỡ bỏ. Vốn dĩ có ngư dân không chịu tuân thủ, định lén ra khơi nhưng khi nghe thấy tiếng
gầm gào
vọng dưới đáy biển, bọn họ lập tức ảo não trở về phơi lưới đánh cá, chờ căn cứ hải quân Nam Hải hủy bỏ lệnh cấm biển.

Tất nhiên hành động rầm rộ trong lãnh hải nước Z đã thu hút sự chú ý của vô số người. Các thế lực khắp nơi theo dõi sát sao vùng biển nước Z nhiều ngày mà không phát hiện ra bất kỳ vấn đề gì, bấy giờ mới tự biên tự diễn nói hành động này của nước Z chỉ là
một trận diễn tập quân sự bí mật phô trương
, sau đó không để ý nữa.

Nhưng ông cụ Tiêu lại có phần nôn nóng vì mãi mà không thấy hải đảo mới xuất hiện trong vùng lãnh hải. Ông thật sự không chờ nổi, mượn cớ thăm hỏi căn cứ hải quân Nam Hải để tìm Tô Hòa moi thông tin chính xác:
Cô bé Tô à, đảo đâu? Đảo cháu tạo ra trong lãnh hải đâu?


Tô Hòa còn quan tâm tình hình của những hòn đảo kia hơn cả ông. Chẳng qua là cô có thần niệm, có thể dễ dàng kiểm tra
tình hình sinh trưởng
của chúng, có thể nhìn thấy mọi việc đều phát triển theo phương hướng dự tính nên cô không hề lo lắng, còn cố ý úp úp mở mở với ông cụ.


Ông Tiêu à, ngài cứ đợi đi, cháu đã bao giờ làm ngài thất vọng chưa? Khoảng cách từ đáy biển lên mặt biển khác nhau thì tình hình sinh trưởng của mỗi hòn đảo nhân tạo cũng khác nhau. Ngài cho chúng ít thời gian sinh trưởng đi, tòa nhà cao sừng sững phải xây từ mặt đất lên, cơm phải ăn từng bát.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.