Chương 441: Chạy đua với thời gian


Tô Hòa đảo mắt, bỗng nảy ra một ý tưởng:
Ông Đới à, hai tỉ không phải số tiền nhỏ, ông xin nhà nước đi! Thành phố Tương Lai m8ới đi vào hoạt động, mặt nào cũng cần tiền, sao có thể móc sạch túi tiền tài trợ cho nghiên cứu thử nghiệm hạt nhân được? Nhà3 nước có thể cấp phát tiền hàng năm chứng tỏ khoản tiền nghiên cứu thử nghiệm hạt nhân vẫn nằm trong dự toán kinh phí của quố9c gia, ông cứ yên tâm xin tiền đi! Thành phố Tương Lai đã giảm bớt được bao nhiêu gánh nặng trên phương diện kinh phí nghiên 6cứu khoa học cho nhà nước cơ chứ? Chắc chắn là nhà nước sẽ có đủ tài chính đầu tư vào nghiên cứu thử nghiệm hạt nhân.

Ở một nơi xa cách đó hàng nghìn cây số, Bộ trưởng Thẩm phụ trách việc phê duyệt các hạng mục nghiên cứu khoa học bỗng cảm thấy lòng ớn lạnh như có ai đó đang ngấm ngầm gài bẫy mình!

...
Chờ tới khi thùng xi măng niêm phong ngăn tia bức xạ được đưa vào chỗ và dán nhãn thông số tương ứng bằng keo dán vĩnh cửu xong, Tô Hòa lập tức dồn hết tinh thần và sức lực vào việc chế tạo hạt nhân Mizushima siêu cao.
Bởi vì hạt nhân Mizushima siêu cao là kết cấu ổn định tạm thời nên Tô Hòa trực tiếp dùng phương pháp
chế tạo đồng thời bốn hạt nhân
để rút ngắn thời gian chế tạo. Đầu tiên, cho bốn nơtron giống hệt nhau chuyển động với vận tốc khác nhau, sau đó đồng loạt bắn phá các proton gần như giống nhau hoàn toàn cùng lúc, như vậy mới có thể hoàn thành việc chế tạo toàn bộ hạt nhân Mizushima siêu cao trong vòng ba mươi sáu tiếng đồng hồ với điều kiện tiên quyết là không thể mắc một sai lầm nào.

Bảo Đảo dựa vào đâu mà bàn điều kiện với chúng ta? Chẳng phải dựa vào ưu thế địa lý sao?


Nhưng nếu chúng ta tự tạo ra đảo thì ai còn coi bọn họ là vấn đề to tát chứ? Đã nói cô lập thì cô lập ngay, làm cho bọn họ lên trời không được mà xuống đất chẳng xong! Chẳng phải cháu nói ít nhất có thể tạo được hai hòn đảo có diện tích ngang ngửa quốc đảo J hay sao? Cứ tạo thoải mái, tạo được bao nhiêu thì tạo bấy nhiêu, để chúng ta nhìn xem sau này nước M viện trợ cho Bảo Đảo kiểu gì? Nếu phía họ biết điều thì tốt, còn không thì hãy cho bọn họ nếm thử sức mạnh cấm vận trên mọi phương diện, để xem bọn họ có thể chống đỡ được bao lâu!

Ông cụ Tiêu khẽ hừ một tiếng tỏ vẻ khinh thường:
Chúng ta coi người ta là đồng bào, nhưng người ta thì sao?


Người ta coi chúng ta là địch đấy! Cô bé Tô à, cháu không cần lo mấy vấn đề này đâu. Từ xưa tới nay, Bảo Đảo vốn thuộc lãnh thổ nước Z, chúng ta là chính phủ duy nhất của nước Z còn phải báo cáo với bọn họ về việc quản lý vùng lãnh hải của mình sao? Hãy tạo toàn bộ những nơi có thể tạo đảo theo sắp xếp của cháu đi!

Tô Hòa không nắm rõ quan hệ giữa Đại Lục và Bảo Đảo nên đành phải gọi điện hỏi ý kiến ông cụ Tiêu. Không ngờ ông vừa nghe cô hỏi vấn đề này thì bật cười:
Cô bé Tô à, ta nhớ lúc giành lại cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc dạo trước, lập trường của cháu cực kỳ kiên định cơ mà. Sao giờ tới Bảo Đảo cháu lại do dự?

Tô Hòa vừa nghe ông cụ Tiêu hỏi vậy đã hiểu ý ngay, lập tức xé bản báo cáo thiết kế thứ hai thành mảnh vụn không chút do dự. Cô giải thích với ông:
Lần này khác lần trước. Lần trước giành lại cảng Đông Úc và cảng Thanh Châu, chúng ta phải đối mặt với bọn nước ngoài nên phải mạnh tay. Nhưng Bảo Đảo thì khác, dù sao người trên đảo cũng là đồng bào của chúng ta, vẫn nên dùng biện pháp nhẹ nhàng thì hơn.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Hòa im lặng hồi lâu. Cô phát hiện mình vẫn đánh giá thấp mức độ tàn nhẫn của đám chính khách này, có thể nói cấm vận liền cấm vận... Nhưng cũng chỉ những người như vậy mới có thể luôn nhận thức rõ trách nhiệm và gánh nặng của mình trước mọi ràng buộc, mới có thể dẫn dắt nhân dân trên mảnh đất Thần Châu đi lên con đường phục hưng.

Cái tên Phục Hưng này... đúng là một điềm may!
Tô Hòa cảm khái.
Không lâu sau, tin tức thử nghiệm hạt nhân Mizushima siêu cao thành công cùng với ảnh chụp đã xuất hiện trên mặt bàn trong văn phòng của ông cụ Tiêu. Ông nhìn
cái ô khổng lồ
căng tròn trên bầu trời hồ Lop Nur, cuối cùng trái tim treo lơ lửng trong suốt thời gian dài cũng trở lại lồng ngực.
Quả nhiên Tô Hòa không làm ông thất vọng!
Không phải vì cơ thể rệu rã mà vì tinh thần mệt mỏi do hồn rời khỏi xác khiến cô khó chịu vô cùng.
Tô Hòa ngủ một mạch đến sáu giờ chiều mới thức dậy với tinh thần phấn chấn. Cô vừa dặn dò thành viên trong nhóm nghiên cứu thành lập tạm thời đi chuẩn bị thùng xi măng niêm phong ngăn tia bức xạ vừa chạy thử thiết bị, đồng thời liên tục điều chỉnh thông số của tất cả các máy móc thiết bị.
Điều khiến ông cụ Tiêu kích động hơn cả là sau khi có kỹ thuật này, không chỉ diện tích lãnh thổ nước Z tăng thêm nhiều mà việc kiểm soát chủ quyền lãnh hải cũng trở thành thùng thép kín kẽ. Sau này, ngay cả những kẻ muốn gây chuyện quấy phá trong vùng biển nước Z ngày trước cũng phải suy nghĩ thật kỹ xem bọn họ có lá gan đó không.
Để sớm xóa bỏ nguy cơ tiềm ẩn trong việc phòng thủ trên biển, ông cụ Tiêu đích thân gọi điện nhắc nhở các nhà địa chất - hải dương học mau chóng giao nộp bản đồ khảo sát kết cấu đáy biển. Đương nhiên là sau khi những người đó nhận cuộc gọi từ người lãnh đạo tối cao, ai nấy đều dốc sức làm việc, một tuần sau đã giao nộp các báo cáo và số liệu đo đạc thực tế về kết cấu đáy biển. Ngay ngày hôm đó, các báo cáo và số liệu ấy đã được chuyên cơ chuyển đến hồ Lop Nur.
Tô Hòa làm việc với tốc độ cực nhanh, ngay sau khi nhận được báo cáo và số liệu đo đạc thực tế, cô lập tức đóng cửa bế quan.
Đợi tới khi cô ra ngoài lần nữa thì trên tay đã có thêm hai phương án thiết kế. Một phương án thiết kế cho toàn bộ vùng lãnh hải nước Z, ngay cả Bảo Đảo cũng được khoanh vùng trong vùng đảo nhân tạo mà Tô Hòa quy hoạch. Phương án thiết kế còn lại thì đơn giản hơn nhiều, chỉ bố trí phòng thủ cho các khu vực bị quấy nhiễu.
Dựa theo số liệu đo đạc thực tế, Tô Hòa đã nắm được tình hình sơ bộ trong lãnh hải nước Z. Tối hôm đó, cô dùng thuật Hồn Rời Khỏi Xác đi khắp các vùng lãnh hải nước Z, cuối cùng xác định nơi thích hợp xây dựng đảo và thông số hạt nhân Mizusima siêu cao cần thiết.
Khi trời còn tờ mờ sáng, Tô Hòa đã trở lại hồ Lop Nur, cố chống đỡ tinh thần mỏi mệt đánh dấu tất cả những nơi thích hợp tạo đảo. Cuối cùng, cô ghi lại các thông số hạt nhân trên Mizusima siêu cao tương ứng với mỗi số thứ tự rồi mới ngả lưng ngủ bù.
Thường thì các nhân viên nghiên cứu có thể đổi ca, nhưng Tô Hòa không thể. Cô là giám sát trưởng của lần thực nghiệm này, bắt buộc phải có mặt từ khi máy móc bắt đầu khởi động cho đến khi thực nghiệm kết thúc, hơn nữa lúc nào cô cũng phải duy trì cảnh giác, một khi phát hiện quá trình thực nghiệm xảy ra vấn đề thì phải lập tức dừng thí nghiệm để kiểm tra sửa chữa thiết bị.
Đới Dục biết thực nghiệm của Tô Hòa đã bước vào giai đoạn quan trọng, bèn tạm gác lại hạng mục nghiên cứu khoa học của mình để chạy đến phòng thí nghiệm dưới lòng đất của Tô Hòa
hóng hớt
.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.