Chương 449: Con đường kiếm lợi không những xa mà còn khó đi


Nếu Chủ tịch Trương và bí thư Diệp đã đến chỗ cô tìm sự giúp đỡ, cô đương nhiên cũng muốn xây dựng quan điểm này trong hai người họ.

8...
Tô Hòa nghĩ đến
công nghệ điện từ hủy diệt
, sử dụng lực điện từ siêu mạnh để bóp méo thời gian và không gian, tạo nên một lỗ đen trong không gian. Loại vũ khí điện từ này sẽ rất đắc lực đối với cả hai lĩnh vực tiến công hoặc phòng ngự.
Lấy hai quả bom nguyên tử mà người nước M thả xuống quần đảo Ryukyu làm ví dụ, hai quả bom nguyên tử này gần như đã giáng một đòn chí mạng vào quần đảo Ryukyu, nhưng thực tế vẫn còn có thể tìm được một tia sống sót trong đống đổ nát.
Ngay cả khi nền văn minh nhân loại bước vào kỷ nguyên phát triển đến các hành tinh, bom điện từ cũng chính là vũ khí chiến lược chủ lực.
Tô Hòa có thể khẳng định, nếu công nghệ này không phải do đích thân cô nghiên cứu ra, có lẽ cả ngàn năm sau nền khoa học thế giới cũng chưa chắc đã phát hiện được công nghệ điện từ hủy diệt này.
Tô Hòa khẳng định:
Về việc nghiên cứu vũ khí, đương nhiên thành phố Tương Lai chắc chắn sẽ nỗ lực nghiên cứu, ví dụ như tàu thăm dò vũ trụ, máy bay có thể tránh được lực hấp dẫn, tàu ngầm thám hiểm để thăm dò đáy biển, robot khai thác thông minh dưới đáy biển và robot thăm dò thềm lục địa v.v… ‘Không gian - đáy biển - lòng đất’ chính là một trong những chiến lược phát triển nghiên cứu của thành phố Tương Lai.


Việc nghiên cứu những vũ khí chỉ mang tính chiến đấu nên giao cho Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng nghiên cứu, thành phố Tương Lai sẽ không tham gia quá nhiều, bởi tôi không quá để tâm đến vũ khí nóng và cả vũ khí hạt nhân. Tôi thấy những thứ này không đáng. Tôi từng làm một thí nghiệm vật lý rất thú vị, một thời gian nữa thành phố Tương Lai sẽ tiếp tục đi sâu vào nghiên cứu, nếu như thí nghiệm đó có thể áp dụng vào vũ khí, thời đại ‘nghe thấy vũ khí hạt nhân phải sợ hãi’ sẽ biến mất.

Bản chất của ánh sáng là sóng điện từ, mà một quả
bom điện từ
chứa đầy năng lượng có thể sánh với bất kỳ ngôi sao nào trong vũ trụ, nói cách khác, nếu ban đầu hai quả bom nước M ném xuống Hiroshima và Nagasaki không phải bom nguyên tử mà là
bom điện từ
, lực phá hủy của hai quả bom này sẽ tương đương với hai mặt trời thu nhỏ, nhiệt độ lên đến hàng tỉ đơn vị của nó có thể hủy diệt bất cứ thứ gì.
Điều đáng sợ hơn là
bom điện từ
có thể tạo ra lỗ đen, nếu nước Z có bom điện từ chắc chắn sẽ vững vàng đứng đầu thế giới. Cho dù bom nguyên tử của nước M có đáng sợ đến đâu cũng không có chỗ dùng, bọn họ có gan dùng bom nguyên tử và bom Hydro, nước Z cũng có cách khiến cho những thứ này biến mất trước khi kịp đến Bắc Bán Cầu.
Tuy nhiên, nếu dùng công nghệ điện từ hủy diệt để chế tạo
bom điện từ
, khi ném quả bom này xuống một quần đảo thì chắc chắn sẽ không còn chút phế tích nào mà chỉ còn lại một cái hố rất sâu, hoặc có thể cái hố đó sẽ chứa đầy nước do có mạch nước ngầm và trở thành hai hồ lớn trên quần đảo Ryukyu.
Có một thời kỳ, Tô Hòa nghiên cứu một vũ khí chiến lược trên chiếc máy bay công nghệ cao có tên là
Birta Nebula
, vì vậy cô rất hiểu
công nghệ điện từ hủy diệt
. Đây là một loại vũ khí có thể chinh phục cả vũ trụ.

Giáo sư Tô, tôi biết thành phố Tương Lai nghiên cứu rất nhiều vấn đề, nhưng thân là một quân nhân có nghĩa vụ bảo vệ quốc gia, tôi hy vọng thành phố Tương Lai có thể nghiên cứu sâu thêm về vũ khí, chỉ khi lực lượng quốc phòng mạng mẽ, đất nước mới có thể yên ổn phát triển. Giáo sư Tô thấy sao?

Tô Hòa nghe xong, không lập tức trả lời vấn đề của vị lãnh đạo căn cứ hải quân Nam Hải mà chỉ về một hòn đảo phía xa, hỏi ngược lại:
Nếu tôi không có ý định đóng góp cho ngành quốc phòng thì phải làm sao?

Tô Hòa đi một vòng quanh hòn đảo, thấy quân đội đang chuyển rất nhiều trang bị lên quần đảo hình vòng cung ở vùng biển quốc tế thì khẽ cảm thán về hiệu suất lao động của những người giải phóng quân này. Tiếp đó, ánh mắt cô lại dừng trên những vùng đất rộng lớn trên đảo.
Cô đề nghị:
Nếu tình hình quân sự đã được bố trí đầy đủ thì hãy để lại một vài hòn đảo để xây dựng trường học, bởi vì là vùng biển nội địa, không mấy khi có sóng thần, tại sao không xây một vài trường đại học, đào tạo nhân tài cho quốc gia.


Xây trường đại học sao?
Vị lãnh đạo căn cứ hải quân Nam Hải hơi sửng sốt, rồi lắc đầu nói:
Việc này có lẽ không làm được, mặc dù đã xây xong đảo, nhưng giao thông vẫn là một vấn đề nan giải, xây trường đại học ở đây dường như hơi khó.

Tô Hòa liếc mắt:
Vì có khó khăn mà không làm sao? Khó khăn sinh ra là để chúng ta nghĩ cách giải quyết, chứ không phải nghĩ cách trốn tránh!

Còn 19 năm nữa là đến lễ kỷ niệm 50 năm thành lập nước Z, gần đủ để thành phố Tương Lai thực hiện bốn lần Kế hoạch năm năm. Việc tận dụng phù hợp bốn lần kế hoạch năm năm này đủ để đưa nền khoa học và công nghệ của nước Z lên một kỷ nguyên phát triển cao của nền văn minh nhân loại.
Vị lãnh đạo căn cứ hải quân Nam Hải thấy Tô Hòa im lặng thì cũng không nói thêm gì nữa. Dẫu sao Tô Hòa cũng đã giúp họ giải quyết một vấn đề cấp bách rồi. Bọn họ không có tư cách yêu cầu Tô Hòa làm cái này cái khác cho họ nữa.
Tương tự, bây giờ Tô Hòa vẫn chưa thể tạo ra nó, Muốn phát triển
công nghệ điện từ hủy diệt
cần rất nhiều kỹ thuật nền tảng, nếu không ngay cả công cụ chế tạo bom điện từ cũng không làm được, không bột khó mà gột nên hồ.
Tô Hòa nhìn mặt biển xanh thẳm, trong lòng lặng lẽ lên kế hoạch.
Sau khi ăn cơm xong, Chủ tịch Trương và bí thư Diệp về cơ quan, Tô Hòa và người lãnh đạo căn cứ hải quân Nam Hải lên thuyền đi r3a đảo.
Tô Hòa đã nói sơ qua về vai trò của mỗi hòn đảo cho vị lãnh đạo này. Có đảo để bố trí các thiết bị quân sự, có đảo để xây dựn9g sân bay, có đảo để đóng quân, thậm chí một vài hòn đảo nhỏ có tính an toàn cao còn chuẩn bị dùng làm cảng tuần tra trên biển và nơi tạm tr6ú cho ngư dân.
Vị lãnh đạo của căn cứ hải quân Nam Hải nhìn từng hòn đảo nhô ra trên biển, vui vẻ nói với Tô Hòa:
Giáo sư Tô, việc 5có thể tận mắt nhìn thấy những hòn đảo này quả là kỳ tích, đúng là giúp tôi mở mang kiến thức, giống hệt cảm giác khi xưa nghe Chủ tịch nước đứng trên quảng trường Thiên An Môn tuyên bố với toàn thế giới thành lập nước Z vậy.


Chúng tôi là những người sinh ra trong những năm cuối triều đại nhà Thanh, trải qua thời kỳ loạn lạc, chờ được những tháng ngày hòa bình như hôm nay thực không dễ. Chiến tranh đã qua đi, đời sống của nhân dân cũng dần được cải thiện, ngày càng tốt hơn, nhưng vẫn còn những kẻ ngoại bang không chịu an phận như thế này. Nếu đất nước có thể nghiên cứu ra vài loại vũ khí khiến những kẻ đó phải khiếp sợ thì mới có thể có được nền hòa bình thật sự.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.