Chương 470: Nỗi lo của tô hòa


Tuy rằng bình thường cô đối xử với sinh viên rất tốt, nhưng mà cô thường xuyên không xuất hiện, thuộc kiểu đem con bỏ chợ t8hường thấy, nếu để cô tự chấm điểm cho bản thân mình, vậy thì cùng lắm cô chỉ cho mình bảy mươi điểm, bởi vì nếu tự mình c3hấm sáu mươi điểm thì quá khó coi, cô không muốn hạ thấp mình nhiều quá.

Nhưng căn bản Tô Hòa không thể ngờ được, 9những sinh viên đó còn coi trọng cô hơn cả học bạ Thanh Đại nữa!

Còn cả chuyện này nữa, bây giờ chắc chắn cô vẫn chưa thể nhìn ra sức nặng của cô trong giới học thuật trong nước một cách chính xác, chỉ cần nói là sinh viên của cô thì gần như là đã được gắn cái mác sinh viên giỏi, cô nhìn xem, những sinh viên đã tốt nghiệp mà cô dẫn dắt ở khoa y trường Đại học Thủ đô, có nhiều người đã tham gia vào công việc, đi đến đâu cũng được mọi người khen ngợi là nền tảng năng lực vững chắc, khả năng chẩn đoán bệnh tốt hàng đầu, có ai đi đến các đơn vị điều trị mà không trở thành thanh niên nòng cốt để đào tạo không?


Rồi cô lại nhìn xem đám nghiên cứu sinh mà cô đang dẫn dắt ở Thanh Đại, tuy rằng tôi nghe nói cô không đồng ý với cách nghiên cứu hiện tại của họ, cho rằng bọn họ chỉ coi trọng cái lợi trước mắt, nhưng bọn họ đã tìm ra được thứ mà rất nhiều người trong giới học thuật nghiên cứu rất nhiều năm vẫn chưa thể làm ra được, thành quả học thuật mà họ tạo ra còn nhiều hơn một số giảng viên, phó giáo sư ở trường Thanh Đại nhiều, thành quả học thuật của các giáo sư chính quy ở phần lớn các trường cao đẳng địa phương bình thường chưa chắc giỏi được như họ!

Đó là học bạ của trường Thanh Đại đó nha, cho dù 6giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh không phải là cô, nhưng chỉ cần thuận lợi tốt nghiệp được, bằng tốt nghiệp nghiên cứu5 sinh của Thanh Đại hoàn toàn có thể giúp bọn học tìm được một công việc tốt hàng đầu, sao có thể nói bỏ là bỏ như thế được?
Ngay cả bằng đại học của chính Tô Hòa cũng chỉ là bằng tốt nghiệp đại học khoa y hệ chính quy của trường đại học Long Thành thôi!

Nếu bọn họ lấy bằng tốt nghiệp của Thanh Đại, chưa chắc có thể xin được đề tài nghiên cứu từ thành phố Tương Lai, nhưng nếu như bọn họ thuận lợi tốt nghiệp ở chỗ cô, hạng mục từ lúc bắt đầu đến lúc lão luyện đều là hạng mục của thành phố Tương Lai, nếu bọn họ muốn tiếp tục xin hạng mục của thành phố Tương Lai thì có gì khó khăn đâu? Cho dù có khó khăn, ít ra cũng dễ dàng hơn người khác đi xin, bởi vì bọn họ đã biết rõ toàn bộ các bước trong quá trình xin hạng mục nghiên cứu khoa học của thành phố Tương Lai rồi!


Giáo sư Tô, cô nghĩ thử xem, nếu như có thể viết thêm một hai dòng có kinh nghiệm tham gia hạng mục nghiên cứu khoa học thành phố Tương Lai lên sơ yếu lý lịch của những sinh viên này, đợi đến sau này bọn họ bắt đầu đi làm việc, không chỉ có thể mang sơ yếu lý lịch ra, nói không chừng còn có thể dẫn đề tài nghiên cứu của mình vào tham gia công việc, có đơn vị làm việc nào không thích tuyển dụng sinh viên như vậy chứ? Chắc chắn phải tranh giành luôn đấy!


Ông nói xem, đám sinh viên đấy đang làm loạn gì thế? Khó khăn vất vả thi vào Thanh Đại, đấy là bằng tốt nghiệp Thanh Đại đấy, bảo không cần là không cần thật chắc? Nếu bọn họ muốn đi theo tôi, tiếp tục nghiên cứu khoa học thì cũng không phải không được, lúc bọn họ tiếp tục học tập với giáo sư khác, nghĩ cách xin đề tài nghiên cứu của thành phố Tương Lai là được rồi, đến mức phải từ bỏ học vị của Thanh Đại sao?

Tô Hòa thật sự không thể tin được cô lại có sức ảnh hưởng to lớn như vậy, có điều nghĩ đi nghĩ lại, những sinh viên này đưa ra quyết định như vậy là bởi vì bọn họ thật lòng tin tưởng cô, nghĩ vậy Tô Hòa lại cảm thấy hơi cảm động.
Bộ trưởng Cam của Bộ Giáo dục vừa nhìn máy in laser mới in tài liệu xong, còn chưa kịp cho tài liệu vào trong túi đã nói với Tô Hòa:
Thật ra bọn họ đưa ra quyết định như vậy mới là thông minh nhất, bằng đại học Thanh Đại có quan trọng đến mức nào, còn có thể quan trọng hơn bộ mặt của cô sao?

Bộ trưởng Cam thấy Tô Hòa không hiểu được, ông ta chỉ có thể nói rõ ràng hơn nữa.
Trước kia cô cũng đã nghĩ tới những lý do như vậy rồi, nhưng rồi lại ngay lập tức gạt đi, cô cảm thấy bản thân suy nghĩ hơi nhiều, lại còn âm thầm tự mình ghét bỏ mình, không ngờ rằng Bộ trưởng Cam cũng nghĩ như vậy!
Tô Hòa nghe thấy Bộ trưởng Cam nói vậy không khỏi hơi hoảng loạn, lại còn hơi đau đầu, cô thật sự bó tay rồi, bèn hỏi:
Bộ trưởng Cam, vậy ông nói tôi nghe xem tôi nên làm gì bây giờ? Tháng sáu năm sau thành phố Tương Lai sẽ xây dựng xong, tôi đã thương lượng xong với anh nhà tôi rồi, đến lúc đó cả nhà tôi sẽ cùng nhau chuyển hẳn sang thành phố Tương Lai, một lòng một dạ phát triển bên đó, chắc chắn không thể dẫn dắt các sinh viên Thanh Đại và Đại học Thủ đô bên này tốt được, cho nên từ chức là chuyện tất nhiên thôi.


Mọi người hay nói thầy giỏi ắt có trò hay, những sinh viên vừa mới vào trường Thanh Đại vào học kỳ mùa thu năm nay, cô thật sự cho rằng bọn họ đến đây vì bằng tốt nghiệp Thanh Đại à? Tôi nói cho cô biết một tin tức chính xác, trong số sinh viên mà cô tuyển thêm vào này, cứ mười người thì chắc chắn có chín người đến đây vì tên của cô! Cô vừa mới tuyển bọn họ vào nhóm đề tài nghiên cứu một tháng rồi lại nói với đám sinh viên đó là cô muốn từ chức, cô nói xem bọn họ có sốt ruột hay không? Nếu là tôi tôi cũng sốt ruột!

Tô Hòa:
...


Tôi nói trước với bọn họ, để nếu bọn họ muốn đi theo tôi làm luận văn tốt nghiệp lấy học vị thì bây giờ phải tranh thủ thời gian hơn, một năm này phải thật sự cố gắng, viết ra được một bài luận văn tốt thì vẫn còn có hy vọng, nếu như sinh viên muốn học từng tí từng tí một theo lớp, vậy thì cũng có thể liên hệ với giảng viên hướng dẫn khác trước, tôi sẽ ra mặt nói chuyện giúp bọn họ, chắc chắn có thể tìm được một giảng viên tốt khác cho họ, nhưng không thể dẫn bọn họ đến thành phố Tương Lai hết được!


Bộ trưởng Cam nhướng mày hỏi Tô Hòa:
Vì sao lại không thể? Bọn họ là sinh viên của cô, cô muốn dẫn bọn họ đến thành phố Tương Lai thì cứ dẫn đi đi, ai có thể ngăn cản được cô?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.