Chương 471: Khối đồng minh á âu, thống nhất mặt trận!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 804 chữ
- 2022-02-06 07:14:52
Bộ Giáo dục muốn xây dựng một tòa nhà làm văn phòng mới từ lâu rồi, nhưng mãi mà kinh phí vẫn chưa được phê xuống, kế hoạch xây dựng cũn8g chỉ có thể liên tục đẩy lùi lại, muốn xây một cao ốc mới không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào.
Không ngờ rằng thành phố3 Tương Lai xây ký túc xá cho sinh viên lại là kiểu muốn xây bao nhiêu thì xây bấy nhiêu, đáng giận hơn nữa Tô Hòa còn nói xây thêm mấy 9tòa ký túc xá cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền.
Bộ trưởng Cam rất muốn nói với Tô Hòa câu này:
Nếu như không tốn bao nhiêu tiền, 6vậy thì cô bỏ tiền ra xây một tòa nhà mới cho Bộ Giáo dục chúng tôi đi!
Có điều ông ta cũng chỉ dám giữ lời này trong lòng mà thôi, ch5ứ dù thế nào cũng không mặt dày nói ra được.
Tô Hòa không cảm nhận được nỗi ghen tị tỏa ra vùn vụt từ trên người Bộ trưởng Cam, cô vẫn ngồi bên cạnh nói.
Tôi chuẩn bị xây tòa kiến trúc tiêu biểu trên hồ Bạch Dương thành thư viện, giống như thư viện Firestone của nước M vậy, cho dù là sinh viên hay là nhân viên nghiên cứu khoa học, nếu muốn đọc sách tìm tài liệu thì còn có chỗ mà đi... Bộ trưởng Cam, phiền ông giúp tôi chuyện tư cách tuyển sinh ở thành phố Tương Lai, tôi sẽ bảo anh nhà tôi phái người đến Bộ Giáo dục tìm ông để xử lý vấn đề trình tự, ngoài ra còn có đám sinh viên đang học nghiên cứu sinh với tôi bây giờ, đến lúc đó khả năng cao là phải chỉnh sửa lại học bạ, còn cần nhờ ông hỗ trợ phê tài liệu nữa.
Bộ trưởng Cam hoàn hồn lại, sau khi cân nhắc một lượt, ông ta xua tay nói:
Không cần phải phiền phức như vậy đâu, cô cũng không cần phải từ chức ở Thanh Đại và Đại học Thủ đô nữa, chỉ cần nói chuyện rõ ràng với cả hai bên là được rồi, cô chỉ cần nhận chức vụ trên danh nghĩa ở Thanh Đại và Đại học Thủ đô, không cần đảm nhận nhiệm vụ dạy học cụ thể, nhiệm vụ nghiên cứu khoa học và nhiệm vụ hành chính, giữ nguyên học bạ của những sinh viên đó như bây giờ, chỉ là có thể phải đi theo cô sang thành phố Tương Lai để làm nghiên cứu khoa học bên đó, khi tốt nghiệp cũng đi theo trình tự bên phía thành phố Tương Lai, đến lúc đó để Thanh Đại phát cho một họ một tấm bằng tốt nghiệp và quyển học bạ, không phải là được rồi sao?
Cô cũng không cần phải lo lắng bên phía Thanh Đại và Đại học Thủ đô không đồng ý, dựa và danh tiếng và lý lịch hiện tại của cô, cô muốn vào bất cứ một ngôi trường đại học nào trong nước cũng vào được, bọn họ tâng bốc cô còn không kịp ấy. Có điều Thanh Đại và Đại học Thủ đô đều là hai trường top đầu trong ngành giáo dục của nước Z chúng ta, cô đến giúp đỡ bọn họ, cho dù chỉ là tên trên danh nghĩa thì cũng tốt hơn là từ chức khỏi Thanh Đại và Đại học Thủ đô, nếu không ai biết được người ngoài sẽ nhìn Thanh Đại và Đại học Thủ đô như thế nào!
Còn một điểm này nữa, sinh viên của Thanh Đại và Đại học Thủ đô đều là hạt giống tốt được lựa chọn từ hàng trăm hàng ngàn mới ra được, nếu những người này đồng ý tham gia công việc nghiên cứu khoa học thì chắc chắn sẽ tốt hơn là sinh viên của những trường đại học bình thường khác, hơn nữa cho dù thiên phú của những sinh viên này có như thế nào đi nữa thì ít nhất thái độ của bọn họ vẫn sẽ nghiêm túc, cô nói đúng không?
Câu trả lời của Tô Hòa rất đơn giản, chỉ một chữ duy nhất:
Được!
Vốn cô và Thanh Đại cũng không có bất kỳ mâu thuẫn nào, chỉ là cô không thích một vài cách làm việc của lão Vinh mà thôi, còn Đại học Thủ đô lại là con cá bị nướng chín khi cửa thành bị cháy, oan uổng không chịu nổi, sao có thể vì một chuyện cỏn con không đáng để mâu thuẫn này ảnh hưởng đến sinh viên của Thanh Đại và sinh viên của Đại học Thủ đô chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.