Chương 505: Ác giả ác báo
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1301 chữ
- 2022-02-06 07:15:50
Giờ xem ra tám, chín phần là giải Nobel về Hóa học vốn được trao cho Giáo sư Glenn sẽ thuộc về Tô Hòa... Chẳng lẽ vụ
một người ba giải thưởng
8 sẽ xuất hiện ở đây sao?
Không ít người đều khá mong đợi.
Tuy rằng việc trao giải Nobel về Hóa học bị dời về sau khiến các vị 3khách trong buổi tiệc không thể chứng kiến thời khắc
một người ba giải thưởng
khó quên, nhưng sự kiện
một người hai giải thưởng
cũng đã kh9á hiếm gặp nên mọi người đều không cố đòi hỏi làm gì.
Tô Hòa lại đứng trên bục trao giải lần nữa để nhận lấy chiếc cúp giống y như giả6i Nobel về Y học, giấy chứng nhận vinh dự và chi phiếu ghi rõ mức thưởng. Lúc này cô cảm thấy hơi buồn cười khi nhìn các chuyên gia và học giả5 có vẻ mặt khác nhau bên dưới bục.
Đây đúng là vô tình cắm liễu, liễu lại xanh mà!
Cô chỉ là một người hoàn toàn bình thường, cảm thấy mình có khả năng nên cố gắng hết sức để cống hiến cho nước nhà thôi.
Khi dịch bệnh Parshall lan ra toàn cầu, tôi cũng từng mù mịt vì mọi loại thuốc truyền thống đều mất tác dụng trước virus biến chủng có tốc độ sinh sản nhanh ấy, dường như điều con người nên làm là chịu thua, chờ lưỡi hái tử thần đến lấy đi mạng sống chứ không phải là đấu tranh.
Tôi gặp được người bị nhiễm dịch bệnh Parshall và chứng kiến giới hạn giữa sự sống và cái chết tại cảng Thanh Châu, cũng từ đó mà tôi biết trên đời này còn có một loại chia tay sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Bởi vì tôi không muốn nhìn thấy những giọt nước mắt chua xót của gia đình và những giọt nước mắt tuyệt vọng của công chúng trên toàn thế giới biến thành sông, thành biển nên đã quyết định thay đổi suy nghĩ, mở một lối riêng để phá giải dịch bệnh Parshall.
May mắn là tôi và nhóm của mình đã thành công sau một thời gian quan sát, thăm khám và điều trị. Bách Dịch Tiêu ra đời, vì một số thành phần trong đó cực kỳ hiếm có nên giá của nó rất cao, nhóm của tôi vẫn luôn ra sức tìm thành phần rẻ hơn để thay thế, đáng tiếc là lần này nữ thần may mắn không mỉm cười với tôi nữa rồi.
Nhưng cũng vì vậy mà tôi lại cảm thấy mình vô cùng may mắn.
Tôi thấy may mắn vì nữ thần may mắn đã từng quan tâm đến mình, dùng đôi tay của tôi phân phát tin mừng đến những người nhiễm dịch bệnh Parshall.
Tôi thấy may mắn vì thời gian nghiên cứu và chế tạo ra Bách Dịch Tiêu chưa muộn, để nhân gian đầy tình cảm này ít đi rất nhiều cuộc sinh ly tử biệt.
Thế nhưng đáng tiếc là một số quốc gia không muốn nhìn thấy chúng tôi phát triển, bọn họ hy vọng chúng tôi lạc hậu vĩnh viễn, cho dù nghiên cứu ra công nghệ mới cũng không sử dụng mà duy trì sự nghèo khổ vĩnh viễn.
Nước Z có một câu nói xưa là ‘thà chết vinh còn hơn sống nhục’, một số quốc gia quen sống trên cao, không muốn nhìn thấy bất cứ đối thủ cạnh tranh nào nên thà rằng bỏ đi chủ nghĩa nhân đạo, bỏ đi tinh thần khoa học cũng muốn chèn ép chúng tôi. Đây là chủ nghĩa bá quyền mới, có điều chúng tôi không sợ và quyết không thỏa hiệp.
Điều khiến tôi cảm động thật sự là rất nhiều quốc gia đứng về phía chúng tôi để cùng chống lại mối quan hệ bất bình đẳng này, cùng chào đón tương lai tốt đẹp hơn, hòa bình hơn.
Khi nghiên cứu chế tạo ra Bách Dịch Tiêu, cô chỉ nghĩ kiếm tiền cho thành phố Tương Lai và lấy một ít lợi ích từ quốc tế thôi... Thật ra cô còn chưa thích ứng khi cái danh giữ gìn hòa bình thế giới đột ngột rớt lên đầu mình.
Nhưng đương nhiên là cô không thể nói thật khi cầm lấy huy chương Nobel Hòa bình, thế nên cô hơi suy nghĩ một chốc rồi nảy ra một ý.
Y học là tài sản của nhân loại, bởi vì có y học nên chúng ta có thể kéo dài tuổi thọ, giảm bớt đau đớn và có một cuộc sống tốt đẹp. Động lực thúc đẩy tôi đi đến ngày nay là tìm ra cảnh giới cao hơn của y học.
Tôi thấy may mắn vì rất nhiều quốc gia sở hữu chính phủ khai sáng, sẵn lòng chi trả một số tiền lớn mua Bách Dịch Tiêu vì an toàn tính mạng của công dân nước mình, đồng thời ủng hộ nghiên cứu các vị thuốc sau đó của Bách Dịch Tiêu.
Tô Hòa nói dối mà không cần soạn trước, có điều ngoài mục đích nghiên cứu và giá thành của Bách Dịch Tiêu không giống với những gì cô nói ra thì mấy chuyện khác đều khá là giống.
Cảm ơn Ủy ban quỹ Nobel đã ủng hộ sự tìm tòi công nghệ, nước Z chúng tôi vẫn luôn ra sức tìm kiếm công nghệ mới. Thân là một nhân viên nghiên cứu khoa học có quốc tịch Z, tôi vô cùng may mắn.
Nhìn từ góc độ của một nhà nghiên cứu khoa học thì một số hành vi của bọn họ cực kỳ ấu trĩ, ví dụ như sử dụng hỏa lực và giết người để tranh cướp một số tài nguyên và nguồn năng lượng. Nói thật thì việc đó không đáng.
Thượng đế sáng tạo những giống người và mạng sống khác nhau ở những nơi khác nhau, có vậy thế giới của chúng ta mới trở nên muôn màu muôn vẻ, tại sao lại cứ phải chinh phục và đồng hóa thay vì thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau?
Nếu như Trái đất thiếu hụt tài nguyên thì chúng ta có thể hướng mắt lên bầu trời trên đầu, trong các vì sao ẩn chứa càng nhiều tài nguyên và khoáng sản phong phú, kể cả nguyên tố đất hiếm, nguyên tố kim loại và khoáng thạch khan hiếm.
Nếu như Trái đất thiếu nhiên liệu thì chúng ta nên tích cực nghiên cứu công nghệ tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, mô phỏng theo quá trình sinh ra hằng tinh để giải quyết vấn đề nguồn năng lượng một cách triệt để, không phải cứ thiếu dầu mỏ, than đá, khí thiên nhiên thì chạy qua nơi khác cướp đoạt như thực dân.
Chúng tôi yêu hòa bình từ tận đáy lòng, đồng thời cũng bằng lòng kêu gọi và bảo vệ hòa bình hết sức mình.
Tôi muốn nói rằng chỉ khi đưa mắt đến các vì sao và ngân hà thì nhân loại mới có tương lai. Chúng ta nên đồng tâm hiệp lực chế tạo một ngôi nhà tốt đẹp chứ không phải là làm những chuyện gây hại đến lợi ích của người khác vì lợi ích của bản thân mình. Không bàn về việc ai thắng ai thua trong cuộc mâu thuẫn xung đột này, bởi cuối cùng đây đều là một sự tiêu hao không cách nào bù đắp. Nó làm tiêu hao thời gian, sức lực và cơ hội đón lấy tương lai của chúng ta.
Tôi sẽ dùng thêm một câu châm ngôn của nước Z để kết thúc, người đang làm, trời đang nhìn, ác giả ác báo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.