Chương 506: Ông chỉ muốn mỉm cười nơi chín suối
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1194 chữ
- 2022-02-06 07:15:48
Ví dụ như một diễn viên trong giới giải trí đã thông minh nâng cúp lên trong giải Con Lừa Vàng, nhờ đó nhận được rất nhi8ều lời khen ngợi.
Một vị giáo sư trong nước nhận được giải thưởng tiến bộ Khoa học và Công nghệ đã đứng nâng cú3p trong hội trường lớn để bày tỏ quyết tâm giành lấy giải Nobel.
Một vận động viên thể dục đã nâng huy chương v9àng lên sau khi nhận được để cho thấy mục tiêu của mình là theo đuổi niềm vinh dự tối cao trong thể dục.
Thế nhưng Pierres lại khuyên nhủ:
Giáo sư Tô, cô để chồng mình ở lại đi, chuyện tôi muốn nói với cô có liên quan đến anh nhà nữa, nói chính xác là liên quan đến thành phố Tương Lai.
Tô Hòa hiểu ra, Tần Nguyên cũng dựa vào đó mà dùng tiếng nước Y nói
cảm ơn
Pierres một cách chân thành, đồng thời còn chớp chớp mắt với ông.
Thân là một người đàn ông
sợ vợ
, đương nhiên là Pierres hiểu ý của Tần Nguyên ngay nên cong môi và lẩm bẩm bằng tiếng nước mình:
Không ngờ rằng chồng của Giáo sư Tô cũng là một người sợ vợ.
Chẳng lẽ ông muốn kéo cô đến nước S ư?
Tô Hòa thì thầm bảo Tần Nguyên về khách sạn thu dọn đồ đạc nhưng anh không muốn bỏ cô lại một mình với người của Hiệp hội Dược phẩm Hoàng Gia nước S nên nhờ Trương Thanh Mai thu dọn giúp, nhân tiện bảo cô ấy dẫn các giáo sư Y học của Thanh Đại và Đại học Thủ đô đến trước khi máy bay cất cánh hai tiếng.
Tô Hòa muốn nói với Tần Nguyên rằng điều đó là không cần thiết, tuy rằng cô có thai nhưng tu vi Dược Đế của cô không phải là bỏ xó. Sau khi tu hành một thời gian dài, tu vi của cô đã bước qua giai đoạn giữa và xông thẳng đến đỉnh cảnh giới nên những người này hoàn toàn không đụng vào cô được. Nếu như cô trực tiếp ra tay thì sẽ chưa biết chừng còn có thể xóa mất quốc gia nhỏ này trên bản đồ thế giới.
Ngay cả sách lịch sử về sau đều ghi chép lại về Tô Hòa trong phần cận đại, đồng thời đánh giá cô là
Người phụ nữ xuất sắc cả về sắc đẹp và trí tuệ
.
...
Đương nhiên, Tô Hòa không thể nào dự đoán được chuyện này.
Sau khi nhận ra người, Tô Hòa nhiệt tình đáp lời:
Chào ông, ông Pi!
Pierres:
...
Ông Pi là cái quái gì?
Hai tấ6m hình
Tô Hòa nâng cúp
và
Tô Hòa cảm thấy OK
trở thành biểu tượng cảm xúc hàng đầu cho đời sau không chỉ vì nó có ý5 nghĩa đặc biệt với nước Z mà còn vì đây là thời đại ai cũng xem mặt, và nhan sắc của Tô Hòa có thể đánh bay những nữ diễn viên về sau.
Qua hơn mười năm sau, có nhà truyền thông đánh giá Tô Hòa là
người đẹp không tuổi
.
Đối với những người ra đời sau năm 1980 thì Tô Hòa chính là một truyền kỳ, những nhà khoa học khác khó có thể đuổi kịp thành tựu của cô trong giới học thuật, đến cả Cục Thống kê Quốc gia cũng không tính nổi số của cải của cô, nhan sắc của cô cũng vượt xa nữ giới trong mấy thời đại sau.
Tên đầy đủ của ông là Pierres Ferro, dù gọi là ông Pierres hay ông Ferro cũng đều được, nhưng cách gọi ông Pi này... Ông thật sự không có tên như vậy mà!
Có điều Pierres có việc cần trao đổi với Tô Hòa, không thể rối rắm về vấn đề này được nên đành nén cảm giác nghẽn tim để mỉm cười với cô:
Giáo sư Tô, cô có thể dành chút thời gian cho tôi không? Tôi muốn đại diện cho Hiệp hội Dược phẩm Hoàng Gia nước S trao đổi một việc với cô.
Tô Hòa xem đồng hồ trên tay, còn hơn bảy tiếng nữa mới đến giờ lên máy bay về nước:
Tôi còn sáu tiếng, chuyến bay về nước Z của tôi cất cánh vào buổi chiều, nếu như ông nói xong trong khoảng thời gian này thì chúng ta có thể tìm một quán cà phê gần sân bay để nói.
Sắc mặt của Tô Hòa trở nên vi diệu, cô ho nhẹ một tiếng rồi nói với Pierres bằng tiếng nước S một cách trôi chảy:
Ông Pi, tôi biết tiếng nước ông đấy.
Pierres:
...
Hiện tại ông chỉ muốn mỉm cười nơi chín suối.
Sau khi tham gia buổi tiệc tối ấy, cô đưa Bành Cẩm Trình lên chuyến bay quốc tế đến Fog City thì gặp phải viện trưởng của Học viện Dược Hoàng Gia nước S - Pierres.
Dường như Pierres cố ý chờ Tô Hòa nên vừa thấy cô bước ra khỏi sân bay liền đón ngay:
Chào cô, Giáo sư Tô.
Tô Hòa sửng sốt, cảm thấy ông lão này khá quen, nghĩ kỹ thì cô từng gặp ông ở buổi tiệc trao giải Nobel. Lúc đó ông lão quen mắt này ngồi trên ghế giám khảo, bảng tên của ông là... Tô Hòa nhớ rồi, tấm bảng trên bàn của ông có viết tên: Pierres Ferro.
Pierres mừng rỡ:
Được được, sáu tiếng là đủ rồi, dù sao chúng tôi chỉ trao đổi về khả năng của một việc thôi. Nếu như chúng ta có thể cùng chung ý kiến thì có thể bàn từ từ về chi tiết cụ thể sau. Vì tình trạng hiện tại của cô không tiện để đi xa nên chúng tôi có thể phái người qua nước Z bàn với cô!
Pierres nói quá rõ ràng khiến Tô Hòa hơi cảnh giác.
Rốt cuộc ông lão này đang tính toán gì vậy?
Tô Hòa nói như vậy với Pierres không phải là vì muốn bắt lời ông mà là đang lặng lẽ cảnh báo ông rằng đừng ỷ chúng tôi không biết tiếng nước S mà hãm hại chúng tôi, bằng không ông tự gánh lấy hậu quả.
...
Trong một quán cà phê có tính bảo mật tốt, Tô Hòa, Tần Nguyên, Pierres và một cô gái trông như thư ký của ông cùng ngồi vào một bàn, trước mặt mỗi người đều có một ly cà phê.
Pierres khéo léo hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, cách đây không lâu, một hội viên cao cấp của Hiệp hội Dược phẩm nước tôi đã đến nước cô tham gia Diễn đàn Giáo dục Đại học Cao đẳng, tôi nghe ông ấy nói rằng những cơ quan và viện nghiên cứu khoa học ngoài nước Z có thể xin một số hạng mục trong thành phố Tương Lai và triển khai quan hệ hợp tác với thành phố... Hôm nay tôi thấy cô nên muốn hỏi tin này là thật à?
Tô Hòa vừa dùng muỗng khuấy cà phê trong ly vừa gật đầu:
Đúng vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.