Chương 537: Thành phố tương lai bước vào giai đoạn phát triển 2.0


Tô Hòa vẫn đang âm thầm điều dưỡng cơ thể cho bà cụ. Tuy rằng độ tuổi của bà cụ Lý bây giờ đã cao nhưng nếu nhìn thì chỉ như mới khoảng sáu m8ươi tuổi, xương cốt, cơ thể trông vẫn rất khỏe mạnh. Lúc còn trẻ, bà cụ đã phải chịu đựng cái khổ, cái nghèo, không được học hành đàng hoàng3 nên bây giờ khi về già, cuộc sống tốt hơn trước kia, bà cụ đi đường gặp gió cũng có thể bung xõa được.

Bà cụ Lý không chỉ đăng ký l9ớp đại học cho người lớn tuổi, cố gắng tăng trình độ văn hóa lên mà bà cụ còn đi uốn tóc theo mốt, nửa trên thì mặc áo kiểu Đường màu đỏ sẫm6, bên dưới mặc chiếc quần ống rộng may bằng chất vải tốt nhất, dưới chân đi một đôi giày da trâu nhập khẩu từ Ý, có thể xem là người chạy th5eo xu hướng nhất trong nhà.

Ngoại trừ việc yêu thích mua quần áo đẹp ra, bà cụ Lý còn là fan hâm mộ cuồng nhiệt của đồ mĩ phẩm, đồ chăm sóc sắc đẹp do thành phố Tương Lai sản xuất. Theo những gì bà cụ nói thì cả đời này bà cụ đã bán mặt cho đất bán lưng cho trời rồi, bà cụ cũng muốn được sống xinh đẹp vài năm!

Dưới sự che chở bảo vệ của những món đồ chăm sóc da, làn da của bà cụ Lý đúng là đã đẹp hơn rất nhiều, những nếp nhăn đã ít đi. Điều khiến cho tất cả mọi người dở khóc dở cười đó là bà cụ Lý còn học cách trang điểm, đương nhiên, bà cụ chỉ biết vẽ lông mày, tô son môi chứ không hề làm mấy chuyện kỳ lạ thần kinh trên mặt mình. Nhưng dù là như thế, bà cụ vẫn là người hợp mốt nhất trong đám người này.

Ba anh em Tần Hải, Tần Lục, Tần Không thường xuyên được Lý Thục Phân dẫn về thủ đô để thăm cụ ngoại. Vì muốn kéo gần khoảng cách giữa các thế hệ, bà cụ Lý rất hay mua đồ ăn vặt cho mấy đứa cháu nhỏ này, vì thế ba đứa trẻ con cũng rất thích đến thủ đô chơi. Nếu như một tuần không được đến thủ đô, ba đứa nhóc này còn ầm ĩ đòi đi thăm cụ ngoại nữa.

Có một hôm, đứa láu cá nhất là Tần Lục sau khi từ thủ đô về đến nhà đột nhiên chạy đến thì thầm vào tai Tô Hòa:
Mẹ ơi, lúc cụ ngoại dẫn bọn con đi xem múa ương ca, con có nghe thấy một cụ bà mặt ngựa nói cụ ngoại là bà phù thủy, bảy mươi tuổi rồi còn tự coi mình là một bông hoa! Vậy cụ ngoại thật sự là bà phù thủy ăn thịt người trong truyện cổ tích ạ?


Tô Hòa:
...


Những câu chuyện cổ tích mà Tần Lục được nghe đều do Tần Nguyên đọc từ truyện thiếu nhi của Grimm và Andersen. Tô Hòa cũng đã từng đọc hai quyển sách đó rồi, cô nhớ rõ trong truyện có nhân vật bà phù thủy nhưng không nhớ được trong đó có bà phù thủy nào thích ăn thịt người!

Nghĩ kỹ một lúc, người ăn thịt người không phải là mụ phù thủy mà là sói đóng giả bà ngoại!

Một người có suy nghĩ trước sau như một, vô cùng tỉ mỉ nghiêm túc như Tô Hòa suýt chút nữa sụp đổ khi biết được suy nghĩ mới mẻ kỳ lạ, bay bổng của Tần Lục, cô nhấn mạnh với Tần Lục ba lần
cụ ngoại không phải bà phù thủy gì cả
, sau đó lập tức giao ba đứa con của mình cho Tô Kiến Quốc và Lý Thục Phân trông coi, còn cô chạy trốn nhanh như bay.

Tô Hòa vẫn cảm thấy ngồi làm nghiên cứu khoa học trong phòng thí nghiệm hợp với mình hơn, trông trẻ con hay gì đó thật sự chỉ là mây bay mà thôi.

Ba anh em Tần Hải, Tần Lục, Tần Không từ lâu đã quá quen với việc mẹ ruột của mình cứ biến mất một thời gian rồi xuất hiện. Mấy đứa trẻ cũng đã hơn năm tuổi rồi, có thể đi dạo vòng quanh thành phố Tương Lai bằng đôi chân ngắn ngủn của mình.

Bởi vì các biện pháp an ninh ở thành phố Tương Lai được thực hiện vô cùng tốt, cứ cách khoảng năm mươi mét sẽ có một camera theo dõi, hơn nữa ba anh em bọn họ có trí nhớ tốt, lại thuộc đường xá nên Lý Thục Phân thường xuyên thả ba đứa nhỏ đi chơi. Bà dặn dò bọn chúng chỉ chơi đùa xung quanh khu biệt thự, không được đi đến cạnh hồ, sau đó bảo Tô Kiến Quốc trông coi bọn chúng, còn bà trở về nhà làm việc nhà.

Không ngờ rằng ngày hôm nay thả bọn nhỏ đi chơi, suýt nữa đã gây nên tai họa!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.