Chương 542: Hướng về tiền, hướng về lợi nhuận!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1447 chữ
- 2022-02-06 07:16:42
Nhà nào cũng có đồ điện, và ti vi cũng không còn là vật hiếm lạ nữa. Bây giờ người ta đều thích mua máy tính, vì chi phí liê8n kết với mạng internet tốn rất ít, mà trẻ ở nhà lại có thể học tốt, thậm chí chương trình CCTV cũng có thể xem được trên m3áy tính.
Người lớn tuổi thích dùng máy tính để nghe hí kịch, nghe bình thư, xem tấu nói; người trẻ tuổi thích dù9ng máy tính để nghe những ca khúc được yêu thích ở cảng Thanh Châu, cảng Đông Úc; còn những người trung niên lại thích sử d6ụng máy tính đánh vài ván bài hoặc chơi mạt chược để giết thời gian, giải trí tiêu khiển cùng dân mạng khắp trời nam đất bắ5c.
Và trong 20% còn lại, 10% sẽ được thanh toán cho quỹ bảo đảm và 10% được dùng để bồi thường tổn thất cho người bán, bao gồm nhưng không giới hạn ở việc hư hao vật phẩm và chi phí gửi hàng về.
Mặt khác, việc không cách nào hoàn trả hết số tiền ban đầu cũng đưa ra yêu cầu
mua sắm một cách lý trí
cho người mua.
Việc được cung cấp bởi nhà máy sản xuất hoặc thương gia sẽ bớt đi đủ loại mua bán trung gian, giúp người dân có thể mua đồ với giá rẻ và phải chăng hơn, cho dù có thêm một chút phí phân phối trung gian thì giá bán sau cùng cho người dân vẫn không quá đắt, và còn có thể thúc đẩy sự phát triển của ngành công nghiệp vận tải hậu cần; lấy tỉnh D của chúng tôi dẫn đầu, mở ra cho nhân dân cả nước một cương vị nghề nghiệp mới, Giáo sư Tô cảm thấy thế nào?
Tôi thấy khá ổn.
Về phần lý tưởng của Tô Hòa là gì thì Bí thư Diệp có thể khẳng định chắc chắn là: hướng về tiền, hướng về lợi nhuận!
...
Bình thư: Một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ.
Tấu nói: Một loại khúc nghệ của Trung Quốc, dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.
Cùng với sự xuất hiện của giao dịch trực tuyến, Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin và Viện Nghiên cứu Phản ứng nhiệt hạch có điều khiển Kim Lăng cũng lần lượt truyền đến tin mừng.
Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin đã
mài kiếm
trong nhiều năm, phối hợp chặt chẽ giữa máy vi tính với mạng không dây để nghiên cứu thành công một máy tính cảm ứng toàn màn hình to bằng bàn tay. Mọi người không chỉ có thể sử dụng các máy tính mini này để nhận và gọi điện thoại mà còn có thể dùng để làm việc tạm thời.
Trong khi đó, hạt giống Bí thư Diệp gieo xuống ở tỉnh D lúc trước cuối cùng cũng nảy mầm.
Ban đầu, tỉnh D chỉ sử dụng kỹ thuật máy tính để thực hiện công tác quản lý ngoại thương và mậu dịch, nhưng một ngày nọ, Bí thư Diệp bất chợt nảy ra một ý tưởng, ông gọi điện thoại hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, nếu cả nước đã phủ sóng Internet thì có phải chúng ta có thể mở cửa hàng thông qua hệ thống mạng rồi không? Tôi nhớ trước đây cô từng nói chuyện này với tôi!
Tiêu tiền sướng nhất thời, thiếu tiền hận muôn đời.
Lúc Bí thư Diệp nhìn thấy hướng dẫn sử dụng mà Tô Hòa gửi tới, trên mặt lộ vẻ dở khóc dở cười. Ông phát hiện Tô Hòa đúng là một nhân tài, cho dù là làm chuyện gì đều sẽ nghĩ ra trăm phương nghìn kế để kiếm lời cho thành phố Tương Lai. Đã sáu bảy năm kể từ lúc tỉnh D và thành phố Tương Lai bắt đầu cùng xây dựng
Thành phố thương nghiệp quốc tế
cho đến khi mua sắm trực tuyến phổ biến như ngày nay mà Tô Hòa vẫn không thay đổi lý tưởng thuở ban đầu.
Tô Hòa tiện tay lật ra cuốn sổ cờ đỏ mà ngày trước mình đã viết khi suy diễn về tương lai, tinh thần hơi hoảng hốt.
Khi so sánh tốc độ phát triển bình thường cô mới phát hiện, dưới sự thúc đẩy của thành phố Tương Lai, nước Z đã tiết kiệm hơn hai mươi năm phát triển trên lĩnh vực dân sự, mà lượng thời gian tiết kiệm được trong lĩnh vực công nghiệp càng khó để đánh giá, kế hoạch vượt qua bước ngoặt cũng đã được thực hiện hoàn tất.
Mặc dù Tô Hòa chưa tận mắt nhìn thấy bóng dáng của tương lai, nhưng những thứ mà cô ghi trên cuốn sổ cờ đỏ lại có miêu tả cụ thể: Nếu dựa theo tốc độ phát triển bình thường để tiếp tục phát triển thì tương lai sẽ xuất hiện rất nhiều nền tảng thương mại mậu dịch, và những nền tảng thương mại mậu dịch đó đều làm vô cùng tốt, chỉ riêng việc nộp thuế thì một ngày đã có thể kiếm được mấy trăm triệu!
Tô Hòa vốn còn hơi lo lắng về việc kinh phí nghiên cứu của thành phố Tương Lai không thể tiếp tục được nữa thì Bí thư Diệp của tỉnh D lại tặng tiền tới cho cô. Tô Hòa có thể không đồng ý hay sao?
Bí thư Diệp lại hỏi:
Vậy thành phố Tương Lai của Giáo sư Tô có thể phát triển một hệ thống điều hành cho phép người mua và người bán giao dịch trực tiếp tại thành phố Tương Lai không?
Tô Hòa xem đến một trang nào đó trong cuốn sổ cờ đỏ, bàn tay cầm điện thoại của cô hơi run lên, trong giọng nói cũng tràn ngập niềm vui sướng không thể kìm nén:
Không thành vấn đề, chuyện phát triển hệ điều hành cứ để thành phố Tương Lai lo, chúng tôi sẽ phát triển miễn phí!
Không đồng ý thì cô đúng là đồ đần!
Hai ngày sau, Tô Hòa đã nén một chương trình hệ thống thương mại cỡ nhỏ được phát triển bởi chương trình trí tuệ nhân tạo và gửi nó đến hộp thư của Bí thư Diệp từ xa, cùng với một bản hướng dẫn sử dụng được gửi kèm theo.
Để phân biệt các máy tính mini này với máy tính để bàn gia dụng, Viện trưởng Trần Đại Quang của Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin đã đích thân đặt tên cho các máy tính mini đó, gọi là điện thoại cầm tay, được lấy trong ý
một chiếc máy tính có thể di chuyển bằng một tay
.
Chính quyền tỉnh Z thấy cái tỉnh sa cơ thất thế bên cạnh dựa vào việc xây dựng
Thành phố thương nghiệp quốc tế
mà vượt mặt mình thì không cam tâm, vừa nghe Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin có thành quả mới thì ngay lập tức gọi điện thoại cho Tần Nguyên, không tiếc trả bất cứ giá nào cũng muốn giành được quyền chuyển đổi độc quyền của
điện thoại cầm tay
. Cho dù các tỉnh còn lại có lòng muốn tranh giành, nhưng làm sao có thể bỏ tiền vốn không tiếc như chính quyền tỉnh Z?
Tô Hòa làm việc thẳng thắn, trực tiếp nói rõ bên trong hướng dẫn sử dụng. Hệ thống giao dịch thương mại do thành phố Tương Lai phát triển gồm có hai phần, một phần là sàn giao dịch, và một phần là quỹ bảo đảm.
Người mua có thể mua những thứ được người bán đặt bán thông qua sàn giao dịch, nhưng để đảm bảo tính công bằng và uy tín của giao dịch thì số tiền mà người mua chuyển cho người bán cần phải được gửi vào quỹ bảo đảm trong vòng một tháng, nếu người mua không hài lòng với vật phẩm mua được, có thể yêu cầu đổi trả trong vòng một tháng để nhận lại 80% số tiền chuyển vào ban đầu.
Dây chuyền sản xuất điện thoại cuối cùng đã được đặt ở nơi có công nghệ sản xuất rất phát triển là tỉnh Z. Sau ba tháng đưa vào sản xuất, điện thoại đã chính thức được đưa ra thị trường và phân phối cho cả nước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.