Chương 544: Đây chính là một nước z đã phát triển!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 986 chữ
- 2022-02-06 07:16:39
Người này chính là mẹ của Cố Trường Tranh - người sáng lập ra
Manh mối tìm người của nhà họ Trần
. Và đã bao nhiêu mùa trôi qua8 nhưng bài viết
Trường Tranh ơi! Con ở đâu? Mau trở về đi, mẹ nhớ con
do bà viết vẫn là nguồn vui của đông đảo cư dân mạng. <3br>
Bà Trần Lan Chi đã đến tuổi ngậm kẹo đùa cháu, nhưng vì con trai và con dâu nhà bà kết hôn nhiều năm vẫn chưa có con. Bà9 Trần Lan Chi muốn ẵm cháu nhưng lại không có, nên chỉ có thể tiếp tục phát huy nhiệt lượng dư thừa trên cương vị công tác.
Sở dĩ bà viết bài báo này là vì sau hơn một thập kỷ, nguyên thủ của quốc gia bên kia địa cầu quyết định đến thăm nước Z mộ5t lần nữa, mà nhìn ý tứ của các nhà lãnh đạo từ song phương đều có dấu hiệu muốn dùng lần viếng thăm này để hòa giải, nếu không thì vị lãnh đạo ăn nói nghiêm chỉnh kia cũng sẽ không mang theo nhiều học sinh như vậy, có học sinh tiểu học, có học sinh trung học, còn có cả sinh viên đại học, nhìn như phụ huynh mang theo một đám trẻ đi du lịch.
Những đứa trẻ kia vừa xuống máy bay đã rất ngạc nhiên với cách bài trí bên trong sân bay quốc tế thủ đô mới được xây cách đây vài năm.
Một cậu trai người da trắng trông khá bảnh bao có dáng vẻ như học sinh cấp ba lại nhìn chằm chằm đồng hồ của mình rồi hỏi bạn mình:
Trước khi chúng ta tới, tôi đã tra thời gian biểu của chuyến đi mười năm trước, từ Los Angeles đến thủ đô phải mất ít nhất mười bốn tiếng, sao đồng hồ của tôi mới trôi qua có ba tiếng? Sao tôi không cảm thấy buồn ngủ gì hết vậy?
Người bạn đồng hành của cậu suy tư một lúc rồi ngập ngừng hỏi:
Có phải đồng hồ của cậu bị hỏng không?
Đại biểu nước Z cười híp mắt, gật đầu:
Đúng thế, đây chính là điện thoại, cũng là nghiên cứu vào vài năm trước của thành phố Tương Lai, chẳng qua cái của tôi là kiểu mới nhất.
Cô gái da trắng kia trông rất mạnh dạn, cô nhận lấy điện thoại từ tay đại biểu nước Z rồi giả vờ lướt vài lần, mặc dù không biết nên dùng như thế nào nhưng cô vẫn phấn khích hô to:
Sao nước Z có thể tiến bộ như vậy? Hoàn toàn không giống như giáo viên dạy! Tôi còn nghĩ nước Z bây giờ vẫn rất lạc hậu, bẩn thỉu và hỗn loạn, nhưng không ngờ giáo viên đều lừa chúng ta! Nước Z tiến bộ hơn chúng ta rất nhiều!
Một cô bé da trắng với vài đốm tàn nhang trên mặt chợt chỉ vào đoàn tàu lơ lửng đang lao vùn vụt cách đó không xa rồi kinh ngạc hô:
Đó là thứ gì? Sao lại có tàu hoả trôi nổi trên không trung? Chúng không rơi xuống sao?
Người đại diện được nước Z gửi tới tràn đầy tự tin trả lời:
Đó là tàu cao tốc dùng động cơ hạt do thành phố Tương Lai nghiên cứu ra, lúc chạy hết tốc lực, vận tốc có thể đạt tới vận tốc âm thanh, dù lơ lửng trên không nhưng nó rất an toàn. Lát nữa chúng ta ngồi tàu cao tốc đến trung tâm thương mại của thủ đô nước Z đi, khách sạn của các bạn cũng ở đó đấy.
Người đại diện được nước Z gửi tới lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động kiểu mới nhất, lướt vài lần trên màn hình rồi mở thời gian biểu của chuyến đi lần này cho anh chàng da trắng xem:
Đồng hồ của cậu không có vấn đề gì. Chuyến bay lần này quả thực chỉ mất ba tiếng đồng hồ, cái mà cậu tra là thời gian biểu hành trình của mười năm trước, có chênh lệch rất lớn so với bây giờ.
Trong những năm qua, công nghệ hàng không vũ trụ của nước Z vẫn luôn tiến bộ, trải qua những nỗ lực của tất cả các nhân viên nghiên cứu tại Trung tâm Nghiên cứu Hàng không vũ trụ của thành phố Tương Lai, chiếc máy bay chở khách mới nhất của chúng tôi có tốc độ bay tối đa gấp bốn lần tốc độ âm thanh. Chuyến bay lần này đi Los Angeles đón các bạn là máy bay được nghiên cứu vào sáu năm trước, nếu như dùng máy bay dân dụng mới nhất thì các bạn đã đến từ một tiếng rưỡi trước rồi.
Cậu trai da trắng liếc nhìn chiếc điện thoại, lặng lẽ rụt cổ lại, hỏi bạn của mình:
Lúc nãy người kia cầm trên tay thứ gì vậy? Tại sao tôi chưa nhìn thấy nó bao giờ.
Lúc này, một cô gái da trắng trông lớn hơn, có lẽ đang học đại học chợt đứng dậy, mặt mũi tràn đầy vẻ kích động nhìn chằm chằm chiếc điện thoại di động mà đại biểu nước Z cầm rồi hỏi:
Đây chính là điện thoại di động do thành phố Tương Lai nghiên cứu ra phải không? Bạn học của dì tôi kết hôn ở nước Y, con của cô ấy đang theo học ở nước Z. Tôi nghe nói lần trước các con của cô ấy đã mua cho mỗi người trong nhà một chiếc điện thoại di động, rất tiện lợi, cách hai đại lục vẫn có thể gọi video nói chuyện trực tiếp, dì của tôi còn hâm mộ lắm!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.