Chương 86: Trương xuân hoa lại tác oai tác quái!


Trương Xuân Hoa hoàn toàn không dám tin vào mắt mình. Cô ta đứng đó nhìn tấm biểu ngữ một hồi lâu, cuối cùng mới bình tĩnh 8lại từ cơn hoảng hốt. Hàng chữ màu đen viết rất rõ ràng, nổi bật trên tấm biểu ngữ màu đỏ, không thể có chuyện cô ta nhìn 3nhầm được, vậy có nghĩa những chuyện này là thật.

Trương Xuân Hoa hít sâu một hơi, âm thầm quyết định: Mình nhất đ9ịnh phải đi tìm lãnh đạo khoa để hỏi cho rõ, sao Tô Hòa lại tốt nghiệp sớm được?
Một cô gái khác bình tĩnh nói:
Chuyện ma quái chắc là không có đâu, nhưng trong phòng họ có một kẻ chuyên gây chuyện lại là thật! Cậu không nghe thấy ban nãy mấy người Tần Miêu và Đỗ Quyên nói à?


Trương Xuân Hoa đốt sách vở của Tô Hòa, còn hắt nước vào chăn đệm Tô Hòa, Tô Hòa có đánh nó cũng chẳng oan! Nếu là tớ, tớ cũng đánh! Còn nữa, cái chuyện Tô Hòa yêu đương với Chu Khánh Hoa khoa Kinh tế không phải do Trương Xuân Hoa lan truyền khắp nơi à? Dù sao tớ cũng nghe được tin này từ miệng Trương Xuân Hoa!

Tần Miêu muốn ngăn cản, nhưng mà nghĩ đến việc trong phòng đã có hai người dính đạn của Trương Xuân Hoa, thì vội vàng chạy tới bên giường mình. Vừa lật gối đầu và chăn lên thì nước mắt cô đã tuôn trào.

Trương Xuân Hoa, sao mày có thể ghê tởm như vậy? Tần Miêu tao tự nhận là chưa từng làm việc gì quá đáng với mày, thế mà mày lại có thể làm ra việc bẩn thỉu thế này!


Cậu nói xem sao phòng bọn họ có thể ầm ĩ suốt ngày thế? Tô Hòa vừa mới bị bắt phải tốt nghiệp sớm, bốn người trong phòng đã tụ tập lại đánh Trương Xuân Hoa thành đầu heo rồi. Cậu nói xem có phải phòng họ có thứ gì không sạch sẽ không?

Một cô gái rụt người lại liếc sang phía cánh cửa phòng bên cạnh, mặt mũi trắng bệch.
Tất cả quá trình thực hiện hành vi xấu xa của Trương Xuân đập thẳng vào mắt mọi người.
Tần Miêu nhìn cảnh tượng ấy thì sửng sốt.
Bốn cô gái khóa cửa lại, kéo Trương Xuân Hoa đi về phía khoa Y học. Gặp ai họ cũng kể hết những chuyện ghê tởm của Trương Xuân Hoa ra, người nghe được cũng tức giận theo.
Trong hành lang có một đám nữ sinh thò đầu ra nhìn, đợi đám người Đỗ Quyên, Tần Miêu đi xa rồi mới thì thầm bàn tán với nhau.
Nguyên nhân không vì việc gì khác, chính vì Tần Miêu làm việc trái lương tâm, nên khó có thể ăn ngon ngủ say được.
Cô gái còn lại cũng chẳng quan tâm gì nữa, vội vàng kiểm tra giường chiếu của mình. Vừa xem cái là hiểu ngay, giường của cô cũng dính chưởng của Trương Xuân Hoa.
Sau đó, cô ta lại tiếp tục khoái chí thực hiện cái ý tưởng ghê tởm của mình với những chiếc giường khác. Cũng vì vậy mà cơn tức trong lòng Trương Xuân Hoa đã tiêu hơn nửa.
Đúng lúc này cửa phòng ngủ bị mở ra, bốn cô gái sắc mặt u ám đi vào.

Tần Miêu, mày có mặt mũi để nói những lời ấy à? Mày không phải là loại người hai mặt à? Thấy Tô Hòa học giỏi thì mày nịnh nọt nó, mày nhận tiền của mẹ tao xong thì quay ngoắt đi làm chứng cho tao. Mày còn dám nói là tao ghê tởm à? Tao nào có ghê tởm bằng cái loại tiểu nhân như mày!

Tần Miêu bị mắng mà cả người run lên, nước mắt trong hốc mắt tuôn ra như suối.
Lúc trước, Đỗ Quyên một mình xách bốn chiếc phích nước nóng của bạn cùng phòng đã khiến cả ký túc xá nữ phải khiếp sợ. Lúc này, Đỗ Quyên vô cùng tức giận. Cô dùng hết sức đẩy Trương Xuân Hoa vốn đang chột dạ ngã ngồi xuống đất, sau đó nhảy lên người cô ta, tát tới tấp.
Cô gái ngủ ở giường dưới của Trương Xuân Hoa bỏ đồ trong tay xuống, xốc chiếc gối đầu lên. Khi nhìn thấy đám đờm vàng khè ghê tởm thì đôi đồng tử trong mắt co lại. Cô cố nén cơn tức, xốc chăn lên thì thấy mấy dấu chân dính đầy bụi đất xuất hiện ở trên chiếc vỏ chăn cô mới thay.
Trương Xuân Hoa cau mày bỏ hành lý xuống đất, trèo lên giường, vứt hết chăn đệm xuống đất, chuẩn bị ra ngoài đi mua một bộ mới về dùng.
Lúc xuống dưới giường, cô ta thấy trong ký túc xá không có một bóng người, bỗng nảy ra một ý nghĩ xấu xa. Cô ta xốc chiếc gối của bạn nằm giường dưới lên, nhổ đờm ở dưới gối rồi còn giẫm lên chăn của người ta mấy cái.
Nữ sinh đánh nhau không quá kinh khủng, cùng lắm cũng chỉ tát mấy cái, túm tóc, cấu véo thôi, nhưng bóng ma tâm lý mà chúng mang lại cũng không kém gì bị một đám nam sinh đánh hội đồng.
Đánh chừng hơn mười phút, Đỗ Quyên mới dừng tay. Cô nhìn bàn tay hơi sưng lên của mình, rồi giơ tay túm mái tóc giả của Trương Xuân Hoa xuống, nhổ nước bọt lên mặt Trương Xuân Hoa, nói với đám người Tần Miêu:
Trong túi các cậu đều có tiền cả chứ? Lát nữa chúng ta đi nộp chỗ tiền dơ bẩn của mẹ nó cho Chủ nhiệm khoa. Hôm nay bà đây thà bị đuổi học cũng phải lật mặt nó ra!

Cô ta xách hành lý vào trong phòn6g ngủ, thấy giường mình không hề có dấu hiệu được thu dọn thì mới nhớ ra năm ngoái sau khi gây chuyện cô ta đã trở về nhà 5luôn. Sau một tháng trời, chăn đệm ra làm sao cô ta còn chưa xem, cô ta chỉ biết là ván giường của mình đã mốc meo rồi.

Đám bạn cùng phòng chó má gì thế này? Trước khi về không biết dọn hộ mình à?

Tần Miêu vừa khóc vừa ném gối xuống đất, đường chỉ may rách ra, những hạt thóc lép nhồi trong gối vung vãi đầy đất.
Mặt Trương Xuân Hoa đã bị Đỗ Quyên đánh đến mất hết cảm giác, bao nhiêu sự áy náy, chột dạ trong lòng cô ta đều đã bay đi hết, chỉ còn lại cơn giận dữ mất hết lý trí.
Giờ phút này, Trương Xuân Hoa không phải là người, mà là ma quỷ.
Cô gái có vóc dáng thấp bé nhất phòng tên là Đỗ Quyên đến từ tỉnh Đông Sơn gào lên:
Trương Xuân Hoa, mày đang làm gì đấy?

Vì chuyện nhận tiền của nhà Trương Xuân Hoa để đứng ra làm chứng giả hãm hại Tô Hòa mà suốt kỳ nghỉ đông này, Tần Miêu đều không được ngủ yên giấc. Mỗi khi đi đường nghe thấy tiếng mắng chửi, cô lại cho rằng người ta đang mắng mình.
Ở trong mơ, Tô Hòa cũng sẽ mắng cô là đồ vô lương tâm, bỉ ổi hèn hạ… Sau kỳ nghỉ đông trông ai nấy cũng béo lên, duy chỉ có Tần Miêu là gầy mất gần hai cân.

Tần Miêu đừng khóc nữa, qua đây cùng đánh này. Đánh xong con quỷ này, chúng ta cùng đi nhận lỗi với khoa, vạch trần bộ mặt ghê tởm của nó! Cho dù khoa có xử phạt chúng ta vì chuyện làm nhân chứng giả thì tao cũng cam chịu. Nhưng chắc chắn phải đuổi con quỷ này ra khỏi trường, tuyệt đối không thể để nó ở lại hại người nữa!

Tiếng Đỗ Quyên gọi đã khiến hồn vía Tần Miêu và cô gái còn lại quay trở về, nhoáng cái bốn người cùng nhau đánh.
Chiếc giường mà Trương Xuân Hoa đang
gây án
chính là của Đỗ Quyên.
Đừng nhìn vóc dáng Đỗ Quyên nhỏ mà lầm, nhưng nếu xét về sức lực, người khỏe nhất trong phòng này chính là Tô Hòa, còn người thứ hai chính là Đỗ Quyên.

Trương Xuân Hoa, bà liều mạng với mày!

Trận đánh đơn phương của Đỗ Quyên lập tức biến thành đánh đôi. Đỗ Quyên phụ trách tát, cô gái nằm giường dưới thì phụ trách đá.
Mấy cô gái khác cũng thi nhau gật đầu phụ họa:
Bọn tớ cũng nghe Trương Xuân Hoa nói!



Còn cả những việc ban nãy Tần Miêu nói nữa, Trương Xuân Hoa làm bẩn đồ của người khác như vậy, có bị đánh chết cũng đáng đời! Nếu lúc ấy tớ mà có mặt ở đấy thì chắc chắn tớ sẽ xông lên cho cô ta mấy đấm!
Một cô gái tràn ngập tinh thần trượng nghĩa nắm tay lại nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.