Chương 85: Giáo sư trẻ nhất đại học thủ đô
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1715 chữ
- 2021-12-31 05:38:37
Trần Nhâm nắm trong tay một đề tài nghiên cứu khoa học cấp quốc gia về đột phá trong kỹ thuật chữa bệnh của Bộ y tế. Đây là 8đề tài nghiên cứu mà rất nhiều người có chức Giáo sư cũng không lấy được, kinh phí đầy đủ, đội ngũ hạng nhất… khiến người t3a ghen ghét không chỉ một hai ngày.
Nhưng xét về địa vị, cũng như đề tài Trầm Nhâm nghiêm cứu đều thuộc loại ứng dụ9ng đột phá khoa học kỹ thuật, có độ khó quá cao, cho nên dù người khác có cướp được cũng không chắc đã làm được. Vì vậy, hầ6u hết những người thông minh đều sẽ không làm ra việc nhất thời kích động mà hối hận cả đời đó. Cùng lắm, họ cũng chỉ cười 5thầm trong bụng thôi.
Tuy địa vị của bọn họ không cao bằng Trần Nhâm, nhưng tóc của họ nhiều hơn Trần Nhâm mà…
Nhìn nét mặt phơi phới của Trần Nhâm, tất cả mọi người đều tin lời ông nói đến bảy tám phần, cũng có thêm mấy phần mong đợi vào vị chuyên gia tài ba sắp gia nhập khoa Y học Đại học Thủ đô này.
Trần Nhâm liếc nhìn người đứng đầu khoa y học, cười ha ha, hỏi:
Bí thư, ông nói xem về vấn đề đãi ngộ của chuyên gia hàng đầu đó khi gia nhập đại học thủ đô… Ông có nên bày tỏ thái độ gì đó không?
Người đứng đầu khoa Y hào sảng nói:
Cái này còn phải bày tỏ thái độ gì à? Người như vậy có muốn mời cũng không mời được, nay đâu dễ gì có một người chịu đồng ý, tôi lại làm khó người ta trên vấn đề đãi ngộ thì chẳng phải đầu tôi bị cửa kẹp sao?
[Nhiệt liệt hoan nghênh Giáo sư Tô Hòa gia nhập khoa Y học trường ta!] Đây là tấm biểu ngữ treo trên văn phòng khoa Y của Đại học Thủ đô.
Biểu ngữ ở cổng trường Đại học Thủ đô là do bộ phận hành chính bố trí treo, còn biểu ngữ trên văn phòng khoa Y là do khoa cho người đi treo.
So với hai cái biểu ngữ nghiêm chỉnh, đứng đắn, đúng quy định này, thì cái biểu ngữ ở trên đường đến khu giảng đường do chính sinh viên chủ động treo lên trông
sinh động
hơn nhiều.
[Nhiệt liệt chúc mừng sinh viên Tô Hòa khoa Y trường ta tốt nghiệp trước thời hạn!]
[Nhiệt liệt chúc mừng sinh viên Tô Hòa trường ta vinh dự nhận được danh hiệu
hạnh lâm quốc thủ
!]
[Vui mừng tiễn biệt sinh viên danh dự Tô Hòa!]
[Nhiệt liệt hoan nghênh Giáo sư Tô gia nhập Đại học Thủ đô!] Đây là dòng chữ to ở trên biểu ngữ.
Bên dưới dòng chữ to còn có một hàng chữ nhỏ to chừng bàn tay, trên đó viết là [Ai biết
hạnh lâm quốc thủ
có nghĩa là gì không?]
Tuy có khá nhiều người không biết ý nghĩa thực sự của cụm từ
hạnh lâm quốc thủ
nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc bọn họ sùng bái danh hiệu đó!
Thế này đi Lão Trần, ông chuyển lời hứa hẹn của tôi cho vị kia. Chức danh tôi sẽ dựa theo chức danh cao nhất mà khoa có thể cho. Tuy không phải chức danh cao nhất trong nước, nhưng mà quãng đường còn lại tôi cũng không thể đi giúp cô bé đi được, phải dựa vào chính cô bé tự bỏ sức mà đi thôi.
Còn về đãi ngộ, tất nhiên là phải đưa ra đãi ngộ tốt nhất rồi. Ngoài ra còn có vấn đề kinh phí nghiên cứu khoa học, chỉ cần con bé đủ can đảm để xin, tôi sẽ báo lên giúp nó! Ông cảm thấy thế nào?
Sắc mặt Trần Nhâm thay đổi ngay lập tức, ông đập tay xuống bàn, dựng râu trợn mắt nói:
Chẳng ra làm sao cả! Bí thư, ông làm như vậy thì quả thực là khiến lòng người lạnh lẽo! Trần Nhâm tôi ở Đại học Thủ đô cần cù tận tụy giảng dạy, làm nghiên cứu khoa học mà có thấy ông đi xin kinh phí nghiên cứu khoa học cho tôi bao giờ. Nay người ta vừa đến, ông đã đồng ý luôn. Ông làm như vậy có khác nào cố ý chế giễu tôi không?
Cổng trường, khu giảng đường, khu ký túc, căng tin, văn phòng, thư viện… đủ loại biểu ngữ treo đầy Đại học Long Thành làm những sinh viên trở về trường sớm ngơ ngác.
Bọn họ đều muốn biết vị thần tiên Tô Hòa được ghi tên trên biểu ngữ này rốt cuộc là ai?
Có lẽ một vài sinh viên của khoa Y đã từng nghe tới tiếng xấu của Tô Hòa, nhưng không có ai cho rằng Tô Hòa trên biểu ngữ này với Tô Hòa mà họ biết là một. Dù sao một người được Đại học Long Thành treo đầy biểu ngữ chúc mừng, một người thì chỉ là sinh viên năm nhất của khoa Y, hai người hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.
Trên trán của người đứng đầu khoa Y bỗng chảy đầy mồ hôi lạnh. Ông thực sự rất sợ Trần Nhâm trong cơn tức giận liền viết cho ông một lá thư từ chức, để lại một đống hỗn loạn rồi phủi mông chạy đi mất.
Nhưng mà ngay khi ông đang định lên tiếng giải thích, Trần Nhâm đã bất thình lình chuyển chủ đề, cười tít mắt nói.
Nhưng mà năng lực của Tiểu Tô cao hơn tôi, ông xin cho nó nhiều kinh phí nghiên cứu khoa học tôi cũng không để bụng. Dù sao sau khi nó đến Đại học Thủ đô thì sẽ vào trong tổ nghiên cứu của tôi, kinh phí càng nhiều càng dễ làm ra thành quả. Ha ha, cuối cùng vẫn phục vụ đề tài của tôi…
Dưới sự bàn bạc của lãnh đạo trong khoa, chuyện Tô Hòa trở thành Giáo sư khoa Y học Đại học Thủ đô đã chính thức được xác định. Một tờ giấy mời mới tinh được đặt sẵn ở trong khoa, chỉ đợi Tô Hòa đến là có thể xử lý thủ tục nhậm chức được ngay.
Khi những tấm biểu ngữ đỏ thẫm được treo đầy trên con đường bên cạnh cổng Đại học Thủ đô, trên đường đến khu dạy học, trên văn phòng khoa Y học… tin tức cũng dần được lan ra.
[Nhiệt liệt hoan nghênh
Hạnh lâm quốc thủ
Tô Hòa gia nhập đại gia đình cán bộ công nhân viên Đại học Thủ đô!] Đây là biểu ngữ treo ở cổng trường học.
Điều khiến cho các sinh viên Đại học Thủ đô ngạc nhiên hơn nữa là số tuổi của
hạnh lâm quốc thủ
,
Giáo sư
Tô Hòa này tuyệt đối chưa vượt quá hai mươi!
Nhìn người ta hai mươi tuổi, rồi lại nhìn mình hai mươi tuổi… niềm tự hào hãnh diện của đám sinh viên con cưng của trời ở Đại học Thủ đô đã phải chịu một trăm nghìn lần tổn thương.
Trường treo biểu ngữ không chỉ có mình Đại học Thủ đô, Đại học Long Thành cũng treo. Mà số lượng biểu ngữ Đại học Long Thành treo còn nhiều hơn cả Đại học Thủ đô!
Cái danh hiệu được ghi trên biểu ngữ thì kiểu gì cũng không thấp hơn Giáo sư được…
May mà có người ở khoa Y đánh tiếng nên sự nghi vấn trong lòng các sinh viên Đại học Thủ đô mới được giải đáp.
Hạnh lâm quốc thủ
là danh xưng cho người có y thuật cao nhất. Ban đầu cả nước chỉ có hai mươi người, Giáo sư Tô Hòa sắp gia nhập Đại học Thủ đô chính là người thứ hai mươi mốt!
Nhưng mà cũng có một vài người cẩn thận đã chú ý tới những chữ
tốt nghiệp trước thời hạn
.
Khoa Y thì có bao nhiêu sinh viên cơ chứ. Tuy cái tên Tô Hòa này không tính là hiếm, nhưng mà ở trong khoa Y thì cái tên này được tính là có một không hai, nên không thể có chuyện trùng tên được.
Mười bảy tháng Giêng, đa số sinh viên đã trở lại trường, đám bạn cùng phòng của Tô Hòa tất nhiên đều đã quay về Đại học Long Thành.
Cái đề tài nghiên cứu
chứng bệnh kết sỏi
trong tay Trần Nhâm được mệnh danh là
hố trời
, dù là ai nhảy vào cũng sẽ bị chôn vùi. Nhưng có ai ngờ được bây giờ Trần Nhâm lại nói đề tài nghiên cứu của ông đã có một bước tiến dài!
Lại còn là do vị chuyên gia tài ba mới thúc đẩy!
Ôi, nhân tài mới thật sự trâu bò như thế à?
Người đứng đầu khoa Y:
…
Một đám giảng viên chuyên ngành cấp bậc Giáo sư tham dự cuộc họp:
…
Sao trước kia bọn họ không nhận ra Trần Nhâm trông có vẻ nghiêm túc, lại có tính cách dí dỏm như vậy nhỉ?
Tâm trạng của Trương Xuân Hoa tất nhiên là rất thoải mái sung sướng, cô ta nghĩ tới lời mẹ mình nói mà trong lòng ngọt như ăn mứt táo.
Trước khi lên xe lửa, mẹ Trương Xuân Hoa nói với cô ta:
Con gái, con cứ yên tâm học hành, không cần phải sợ bị bắt nạt! Mẹ đã nhờ người rồi, con bé Tô Hòa kia đã bị khoa Y học Đại học Long Thành đuổi học rồi, để xem sau này còn ai dám bắt nạt con nữa!
Thấy đối thủ chướng mắt một mất một còn giờ đây đã biến mất, Trương Xuân Hoa có thể không vui được sao?
Để ăn mừng chuyện này, Trương Xuân Hoa còn ngâm nga ca khúc
Cuộc sống tươi đẹp
suốt quãng đường trên xe lửa. Mãi đến khi đi đến trường học thì vẻ mặt tươi cười hớn hở của cô ta mới bớt bớt lại.
Nhưng khi vừa bước chân vào trong cổng trường, những tấm biểu ngữ bắt mắt kia đã ngay lập tức đập vào mắt cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.