Chương 84: Chiêu trò của trần nhâm


Lão Viện trưởng hơi hoảng hốt, chẳng phải khoa Y học đuổi học một sinh viên bình thường sao? Sao lại biến thành đuổi học một chuyên gia y học hàng đầu8 rồi?

Nếu là chuyên gia thì còn đến khoa Y học Đại học Long Thành học làm gì?
Rõ ràng ông cũng lơ mơ như những người khác…
Người đứng đầu khoa Y thấy mình đã thành công khơi gợi sự tò mò của mọi người thì mới gật đầu hài lòng, ánh mắt nhìn về phía Trần Nhâm:
Việc hôm nay vẫn phải mời ngài Trần nói với mọi người, tôi cũng không biết rõ lắm.

Đây chẳng phải cố ý giễu cợt người khác à…
Nhưn3g mà dù bây giờ trong lòng ông có nhiều ngờ vực đến đâu thì cũng chẳng có cách nào hỏi được.
Những lãnh đạo và Giáo sư này đều ở tại thủ đô, tất nhiên là không có chuyện không biết gì cả. Phần lớn đều đã nghe nói trong nước xuất hiện một vị chuyên gia y học tài ba mới, nhưng chưa có ai nghĩ tới việc chuyên gia tài ba có liên quan đến khoa Y học Đại học Thủ đô cả.
Tuy khoa Y học Đại học Thủ đô rất có tiếng, nhưng đối với những chuyên gia hàng đầu đó thì cũng chẳng có mấy hấp dẫn.
Tin tức này quả thực rất quan trọng!
Trần Nhâm hắng giọng một cái, hững hờ đáp:
Tôi nói là niềm vinh dự có một chuyên gia hàng đầu của khoa Y học Đại học Thủ đô chúng ta không còn nữa.

Trương Khánh Dân nghe vậy thì xua tay:
Cảm ơn gì đó tạm thời đừng nói vội, ông điều tra rõ ràng chuyện này rồi lại bàn. Tôi là người của khoa Y học Đại học Long Thành, tôi hy vọng khoa luôn tốt đẹp. Hiện giờ nhìn thấy trong khoa xuất hiện chuyện dơ bẩn, đê hèn, tất nhiên tôi phải nói rồi. Lão Viện trưởng, trong lòng ông đã hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, nếu quả thật là có kẻ gian ác bỉ ổi giở trò, thì kẻ đó là ai? Chắc hẳn việc này không cần tôi nhiều lời nữa.

Đặt đôi đũa xuống, Trương Khánh Dân đứng dậy:
Hôm nay cảm ơn lão Viện trưởng chiêu đãi. Bà nhà tôi chắc cũng nấu cơm xong rồi, tôi không làm phiền ông nữa.

Không thấy, lúc trước trong nước có hai mươi vị chuyên gia xuất chúng mà khoa y tìm đủ mọi cách cũng chỉ mời được mỗi Trần Nhâm đấy thôi?
Không ít người ngẩng đầu lên nhìn Trần Nhâm, thấy ông vẫn lật xem xấp tài liệu trong tay, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì thì lặng lẽ cúi đầu xuống.
Sắc mặt người đứng đầu khoa y lập tức thay đổi:
Ngài Trần, ông nói gì thế?

Chẳng lễ Trần Nhâm định rời khỏi Đại học Thủ đô?
Rốt cuộc là việc gì?
Việc gì mà có thể để vị lãnh đạo lớn này nói ra câu
việc rất quan trọng
?
Làm việc với Trương Khánh Dân bao nhiêu năm, sao9 ông lại không hiểu rõ tính cách không bao giờ nói điêu của Trương Khánh Dân chứ. Đừng thấy ngày thường Trương Khánh Dân không mấy quan tâm đến chuyệ6n của khoa Y mà lầm, một khi dính dáng tới danh tiếng, tương lai gì đó của khoa Y, lập trường của Trương Khánh Dân vẫn rất kiên định.

Khánh 5Dân à, việc này tôi phải cảm ơn ông!
Lão Viện trưởng nói rất ân cần, bàn tay bưng chén rượu vẫn còn run run.
Mà mấy người bạn cùng phòng đứng ra làm chứng giả lúc này còn không hề hay biết
cô bạn cùng phòng học giỏi khó ưa
ở cùng bọn họ nửa năm đã một bước lên mây, đứng ở một độ cao mà cả đời bọn họ cũng không thể với tới.
Bên phía thủ đô cũng rất náo nhiệt, đội múa lân, đội ương ca tưng bừng náo nhiệt ở trên đường suốt cả ngày. Ngày mười lăm tháng Giêng đến gần, không khí năm mới cũng được đẩy lên một tầm cao mới, đám học trò cũng nghênh đón thời khắc trở về trường.

Ôi chao, đây là những thứ gì chứ…
Lão Viện trưởng u sầu đến đau đầu.
Không chỉ lão Viện trưởng đau đầu, mà những lãnh đạo của khoa Y học Đại học Long Thành cũng rất đau đầu. Hiện tại bọn họ còn chưa biết thân phận chuyên gia y học của Tô Hòa, còn tưởng là Tô Hòa nhờ vả được quan hệ ở chỗ lão Viện trưởng. Tất cả đều rất đau đầu, nhất là mấy người lãnh đạo nhận tiền của nhà Trương Xuân Hoa thì càng đau đầu nhức óc.
Theo lời đồn, năm đó Trần Nhâm đồng ý gia nhập Đại học Thủ đô là vì ngài Hiệu trưởng Đại học Thủ đô có quan hệ tốt với ông. Ông đến Đại học Thủ đô chỉ là để làm người chống lưng cho Đại học Thủ đô thôi.
Nếu quả thật có chuyên gia tài ba đến Đại học Thủ đô thì chắc chắn Trần Nhâm phải biết chuyện. Nhưng nhìn dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình của Trần Nhâm thì đâu có giống người biết rõ tình hình?

Việc rất quan trọng?

Đám người đang thì thầm với nhau nghe được bốn chữ này thì lập tức im lặng.
Trong một căn phòng họp cũ kỹ của khoa Y học Đại học Thủ đô, lãnh đạo khoa Y và mấy Giáo sư đều có mặt. Trần Nhâm ngồi bên cạnh người đứng đầu khoa Y học, trong tay lật mở mấy tờ tài liệu, giả vờ như mình không biết gì cả.
Đợi mọi người đến đông đủ, người đứng đầu khoa Y mới lên tiếng:
Bắt mọi người phải đến trường sớm thế này, tôi phải xin lỗi mọi người một câu. Nhưng vì có việc rất quan trọng nên vẫn phải xin mọi người thông cảm.

Ngày khai giảng, theo quy định của Đại học Thủ đô là mười chín tháng Giêng, nhưng vì trong trường có quá nhiều sinh viên giỏi chìm đắm trong học tập, nên chưa hết mười lăm tháng Giêng, trong trường đã có bóng dáng của học trò. Những nhân viên hành chính của trường cũng buộc phải chạy đến trường sớm hơn dự định để chuẩn bị cho một học kỳ mới.


Đúng là liên quan đến chuyên gia Trần à?


Chính ông còn không rõ lắm mà đã lôi chúng tôi từ nhà đến trường họp?

Có mấy người lặng lẽ trợn mắt, nhưng trong lòng thì vừa mắng thầm vừa chế giễu, nhưng mà họ vẫn cứ dời hết ánh mắt sang chỗ Trần Nhâm.
Trần Nhâm đặt tài liệu trong tay xuống, chậm rãi uống một ngụm trà rồi mới từ tốn nói:
Học kỳ tiếp theo, niềm vinh dự khi có một chuyên gia hàng đầu của khoa Y học Đại học Thủ đô chúng ta sẽ không còn nữa.

Lão Viện trưởng tự mình đứng dậy tiễn Trương Khánh Dân ra về xong, nét mặt suy sụp ngay lập tức. Đến cơm ông cũng chẳng buồn ăn, mà cầm điện thoại lên gọi ngay cho mấy lãnh đạo của khoa, mắng chửi người ta tơi bời thông qua điện thoại.
Mãi đến cuối cùng, lão Viện trưởng còn cố tình nhấn mạnh: Không cần biết các ông làm thế nào, nhưng việc xử phạt đuổi học không được làm nữa. Hơn nữa còn phải tổ chức cho Tô Hòa một bữa tiệc chia tay trong phạm vi cho phép!
Nói cách khác, ngay từ đầu Đại học Long Thành đã không có đủ tư cách để giữ một vị chuyên gia y học hàng đầu cả nước ở lại.
Mà còn một điều nữa, chất lượng sinh viên Đại học Thủ đô không phải thứ mà Đại học Long Thành có thể so sánh được. Mà nghe ý của Trương Khánh Dân nói, thì Tô Hòa đã biết quyết định xử phạt của Đại học Long Thành dành cho cô. Cho nên, việc cấp bách hiện giờ là phải giảm bớt mâu thuẫn hai bên, tranh thủ tạo ấn tượng tốt, để sau này khi Tô Hòa không còn ấn tượng xấu với Đại học Long Thành nữa, bọn họ cũng có thể ăn theo cái danh
trường học cũ của chuyên gia y học tài ba nhất nước
.
Lão Viện trưởng cũng từng có ý định giữ Tô Hòa lại khoa Y Đại học Long Thành, nhưng ông chỉ nghĩ một chút thôi liền từ bỏ.
Tuy nói khoa Y học Đại học Long Thành không tệ, nhưng so với khoa Y học ở Đại học thủ đô thì cũng chẳng là gì.
Thấy đã có khá nhiều người ủ rũ, Trần Nhâm mới nói thêm:
Bởi vì chúng ta sắp sửa chào đón thêm một chuyên gia tài ba mới, một nhân tài am hiểu cả Đông y lẫn Tây y. Bắt đầu từ học kỳ sau, khoa Y học Đại học Thủ đô chúng ta sẽ có hai vị chuyên gia hàng đầu, mà rất có thể tương lai sẽ còn có thêm những nhân tài khác gia nhập vào khoa Y học Đại học Thủ đô.



Lão Trần, ông!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.