Chương 192: Bố chu tốt bụng


Trang bị mang theo không đủ để giúp bản thân chống chọi.

Ông thấy bao nhiên hang nhỏ hổ động trên đảo mà bản thân lại không lên đ8ó được.

Mà vừa mới lên không biết vì sao bị tấn công, thực sự là quá thảm.
Rồi ông nhìn đứa bé trước mặt, cảm thấy món quà này có chút kì lạ.
Chu Mộc không quen ở cùng với những đứa trẻ trầm tính như vậy.
Giống như Chi Chi và các bạn khác, đều rất ồn ào.
Ngô Quân cảm thấy điên rồi.
Chỗ này cách đảo giữa hồ không xa, cách thành phố cũng không được tính là xa, tại sao lại xuất hiện loài thú lớn như vậy? Hai con gấu ngẩng đầu nhìn ông, dùng sức rung rung cây đại thụ.
Ngô Quân nhìn vóc dáng của con gấu, bản thân không thể đánh lại được một con, mà có tận hai con thì càng không thể, chỉ còn cách chờ bọn gấu này rung mệt rồi bỏ đi thôi.
Đến khi xay xong.
Lục Thành Tuấn nhìn bố Chu, không ngờ ông ấy thực sự lấy kim khâu ra để may giày.
Giày của ông Chi Chi là do bố của Chi Chi làm.
Kết quả hai con gấu cứ thay phiên nhau rung cây, gấu lớn rung mệt rồi thì đặt mông xuống thảm cỏ, dựa vào cây, thở hổn hển, giống như đang chảy dãi...
Trời mới tờ mờ sáng.
Lục Thành Tuấn đã tỉnh lại.
Lý Hướng Tiến, Tam Bình, Sơn Quy...
mấy đứa này đều rất nghịch ngợm, trông rất to khỏe, vì vậy Chi Chi cũng rất hoạt bát.
Những đứa trẻ này, rất yên ắng, nhìn có vẻ gió thổi là bay.
Ông chọn vị trí này rất tốt, có thể nhìn thấy toàn bộ đảo giữa hồ.
Thấy ánh đèn từ ngôi nhà cũ dần tắt đi, ông cũng dần nhắm mắt.
Trời vẫn chưa sáng.
Cũng may, ông thầy cô gái kia đối xử với thiế3u gia Lục rất tốt, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện lớn gì.
Ông cũng không dám lơ là cảnh giác, vì vậy vẫn quyết định ẩn nấp ở khu v9ực rừng cây gần đó, ngộ nhỡ thiếu gia Lục kêu cứu, bản thân có thể lập tức xuất hiện.
Vừa mới vào rừng, ông liền ngửi thấy một m6ùi lạ, rất khai.
Cháu có thể giúp ông một tay không? Ở nhà cũng hay giúp bà làm việc.
Lục Thành Tuấn ngoan ngoãn nói.
Lão tú tài đưa thìa cho cậu nói:
Cối xay xoay được hai vòng thì cháu múc một thìa cho vào.
Đây là sữa đậu nành nhà làm dùng đá mài xay ra nên rất thơm, làm đậu phụ cũng rất ngon.
Lục Thành Tuấn cầm thìa, ban đầu còn có chút bối bối, lúc thì cho nhiều, lúc thì cho ít.
Nhìn thấy Chu Mộc dùng từng đường kim mũi chỉ khâu chỗ giày hở, Lục Thành Tuấn chạy từ từ lên phòng mình, lấy bộ kim khâu xuống đưa cho bố Chu.

Cái này là quà cháu tặng chú, hôm qua cháu quên mất.
Lục Thành Tuấn vừa chạy xuống, mặt có chút đỏ, thở gấp.
Chu Mộc mở ra, nhìn thấy một bộ kéo, kim, đế,...
Sau đó cậu cũng nhanh chóng quen tay cho đủ số lượng.
Cảm giác còn làm tốt hơn cả lão tú tài, Chu Mộc thấy cậu thiếu niên này gần như múc trọng lượng mỗi thìa đậu đều giống hệt nhau.
Lão tú tài thấy cậu làm được việc, liền nhảy khỏi ghế gỗ đi vào bếp xem lửa, còn nhào bột, chuẩn bị làm bánh bột mì.
Lục Thành Tuấn muốn ngủ cũng không được, muốn ngồi cũng không yên, cậu cầm quả táo trên đầu giường đi ra khỏi phòng.
Các căn phòng bên cạnh đều yên tĩnh.
Sớm như vậy Chi Chi có lẽ vẫn chưa ngủ dậy.
Bổ Chi Chi quấn một sợi dây thừng ở ngang eo, hai tay đẩy một cái tay cầm gỗ nối với một tảng đá tròn tròn ở dưới.
Bố Chi Chi thì đang ở đó đẩy cái tay cầm xoay phiến đá, còn ông Chi Chi thì cho đậu vào chỗ đá xay.
Thêm vào là những hạt đậu nành tươi tốt, mọng nước, sau khi cho vào đá xay chảy ra nước đậu nành trắng, tí tách tí tách rơi xuống chỗ thùng đựng ở bên dưới.
Cậu không gõ cửa mà đi xuống dưới nhà.
Nghe thấy có tiếng động ở căn phòng dưới nhà, đèn cũng đang sáng, Lục Thành Tuấn đi về phía có ánh đèn.
Còn chưa tiến vào, cậu đã nghe thấy bên trong phát ra âm thanh
kẹt, kẹt, kẹt
, trời vẫn chưa sáng hẳn mà nghe thấy âm thanh này trong một căn nhà cũ thì có chút đáng sợ.
Ông không biết nó là mùi gì, nhưng ông vẫn duy trì sự cảnh giác của mình, ông đã chọn một cái cây lớn, trèo lên5.
Lấy sợi dây ra khỏi túi, buộc chặt mình vào thân cây để ngủ không bị ngã xuống.
Đồng thời toàn thân mặc lớp áo thông khí dày, bọc hết cả đầu chỉ để lộ đôi mắt.
Lục Thành Tuấn do dự một chút, nhưng tay vẫn cầm quả táo tiến vào.
Chi Chi nói ông nội gọi quả táo là quả bình an, có thể giúp chấn thần, phù hộ người khác, nên không cần sợ hãi.
Cậu thấy ông Chi Chi đang đứng trên một cái ghế gỗ, múc đậu nành vào hai tảng đá tròn đặt lên nhau.
Ông cảm thấy có gì đó rung động, là động đất sao? Ngô Quân cảm thấy sợi dây đang buộc mình lay động dữ dội, sẽ không đen đủi như vậy chứ.
Ông mở mắt, bị dọa cho hết hồn.
Không phải là động đất, mà là
động cây
, vì bỗng dưới gốc cây đại thụ xuất hiện hai con gấu lớn.
Nhìn xuống đồng hồ đeo tay, vẫn còn sớm, mới có sáu giờ.
Trong phòng vẫn thoang thoảng mùi thơm ngọt của táo.
Cậu đi đánh răng rửa mặt.
Hơi nóng trong phòng khiến thủy tinh trên cửa sổ phủ lớp sương mỏng.
Đẩy cửa sổ ban công, bên ngoài gió lạnh thấu xương, ngay lập tức khiến người ta tỉnh táo, cảm giác não như đóng băng, mũi cũng ửng đỏ.
Cam Tây dường như lạnh hơn Đại Kinh nhiều.
Ông cầm bộ kim khâu, Chu Mộc chỉ vào bộ quần áo trên người cậu nói:
Vạt áo cháu bị rách rồi kìa, có cần chú khâu lại giúp không?
Lục Thành Tuấn cúi đầu nhìn, quả thật bản thân cậu không để ý tới, không biết là hôm qua ngồi xe mắc vào cái gì hay làm gì mà tự dưng có một cái lỗ.
nhà cậu có mấy chục bộ quần áo như thế này, mặc cũ rồi thì có thể vứt đi.
Cậu theo thói quen định nói không cần, nhưng đầu lại gật đầu phản ứng trước.
Lục Thành Tuấn đi tới, hai người vẫn tiếp tục làm việc.

Ngủ ngon không? Cháu dậy sớm thế
Bố Chi Chi nhìn thấy cậu hỏi.

Ngủ ngon lắm ạ, ở nhà cháu cũng hay tỉnh dậy giờ này.
Lúc đó chỉ còn mỗi Chu Mộc và Lục Thành Tuấn.
Chu Mộc bình thường không thích nói chuyện, Lục Thành Tuấn cũng vậy.
Thật không ngờ hai người cứ im lặng mà xay hết một thùng đậu nành.
Lục Thành Tuấn cởi áo ra, bên trong là một lớp áo mùa thu màu trắng gạo, rất mềm mại nhưng nhìn càng thêm gầy ốm.

Cậu ngồi bên cạnh Chu Mộc, nhìn đôi bàn tay to lớn của Chu Mộc nhanh chóng cầm lấy kim khâu, tỉ mỉ tinh tế khâu lại vết rách trên vạt áo của cậu.

Chỉ trong chốc lát đã xong, hoàn toàn không nhận ra chiếc áo từng có vết rách.

Lục Thành Tuấn lấy lại áo, sờ lại chỗ rách, sờ thấy một hàng có cảm giác cứng hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.