Chương 214: Rối loạn


Cậu đi đến bên cạnh lan can.

Cậu thậm chí có thể ngửi được mùi của đậu phụ thối, thế nhưng lại chẳng có ai.

Buổi đêm c8ủa thành phố Đại Kinh có giá rất to, đặc biệt là trên con phố Trường An.
Bởi những lúc chồng mình không ở nhà, bà ta cũng hay dắt con gái đến tham gia các bữa tiệc và trở về cũng không sớm hơn là bao.
Bà ta vươn tay ôm lấy eo chồng mình, dùng ngực đẩy đẩy vào lưng ông, nhõng nhẽo nói:
Cẩm Hoa, hôm nay là ngày khai giảng của Tiểu Mãn.
Nó cùng bạn bè đi ăn mừng một tí thì có chuyện gì được.
Đã mấy năm nay anh chưa chạm vào con gái.
Vậy nên ngay cả lợn cái anh cũng cảm thấy nó đẹp.
Nói gì đến một cô gái giống như tiên nữ thế này.
Lục tiểu thư dậy thì rất thành công.
Lục tiểu thư trông vô cùng xinh đẹp.
Thế nhưng Tiểu Tiêu cũng cẩn thận ghi nhớ rằng đội trưởng Vệ giới thiệu mình làm lái xe ở đây đã nói phải làm việc nghiêm túc.
Tiểu Tiêu hít thở nặng nề.
Thậm chí anh còn nuốt nước bọt, bởi vì trong xe đang ngập tràn mùi vị của nước hoa và cả mùi của rượu vang.
Anh âm thầm đọc bài thơ lúc còn làm lính phải đứng gác trong lòng, cứ đọc đi đọc lại, lẩm bà lẩm bẩm, ngồi thẳng mà nghiêm túc lái xe.
Cái áo sơ mi mỏng tang của anh gần như không thể ngăn cách được...
Mà ngược lại càng khiến anh phát điên.
Anh là một tên trai vừa mới thoát ra khỏi một nơi toàn đàn ông.
Cơn gió lớn thổi trên con phố này đã thổi được hơn n3gàn năm.
Cao Thành Triển cũng dựa vào lan can bên đường, nhìn xe cộ nối tiếp nhau, nhìn câu lạc bộ Trường An sáng lấp lánh ở 9trước mắt.
Trái tim phập phồng không yên của cậu trong giờ khắc này lại yên tĩnh trở lại.
Ngọt thật.
Đây là vị ngọt của rượu.
Cũng là vị ngọt của Lục tiểu thư.
Trong rượu vang chiếu bóng hình người đẹp, trông thật bắt mắt.
Cô ta cười nói:
Đàn ông đương nhiên phải đặt tâm trí vào sự nghiệp.
Đám người uống rượu chơi bời đến rất muộn.
Lục Thành Tuấn về trước, gọi chị về cùng nhưng Lục Tiểu Mãn không thèm để ý đến cậu.
Muộn thế này mới về, đã sắp 12 giờ rồi.
Ông nhất định phải nói cho con gái một trận, nó ở bên ngoài không an toàn tí nào.
Liễu Mạch lại hơi chột dạ.
Trước đây cũng như vậy nên Lục Thành Tuấn đã quen rồi.
Cậu gọi tài xế ở lại đợi chị mình, còn mình thì đi về trước.
Buổi tối, Lục Tiểu Mãn chơi vô cùng thoải mái, oẳn tù tì với người khác nên uống rất nhiều rượu.
Anh không nghĩ rằng sau khi ra khỏi quân đội có thể tìm được một công việc như thế này nến trong lòng rất cảm kích với anh Vệ.
Thế nhưng lúc đến đoạn rẽ, anh vẫn quay đầu nhìn Lục tiểu thư.
Cả người cô ấy đang dựa vào ghế, lông mày hơi nhíu, hình như đang rất khó chịu.
Hơn nữa cũng là tài xế nhà mình đưa nó về.
Anh có muốn xem bông hoa trước ngực mà người ta mới thiết kế không này?
.
Liễu Mạch hơi đỏ mặt nói:
Hoa này có thể ăn được.
Đây là lần đầu tiên tài xế Tiểu Tiêu vào phòng của Lục tiểu thư.
Lục Tiểu Mãn coi như không 6có chuyện gì, trở về chỗ ngồi của mình.
Sau đó cô ta lại cười nói cùng đám bạn và ăn vặt cùng uống rượu.
Cô ta hoàn t5oàn không tỏ ra có chỗ nào không thoải mái.
Lúc bước vào cửa, anh thực sự há hốc mồm.
Hóa ra phòng ngủ của một người có thể to như thế này.
Thật sự là còn to hơn cả căn nhà mà cả gia đình anh ở.
Bên trong toàn là màu hồng.
Anh muốn gọi thím Lưu thế nhưng Lục tiểu thư lại cứ ôm lấy eo của anh với dáng vẻ bất tỉnh nhân sự nên anh không dám gọi, sợ thím Lưu hiểu nhầm.
Anh muốn đặt Lục tiểu thư lên giường rồi sẽ đi.
Lúc anh tài xế Tiểu Tiêu đón Lục tiểu thư có thể ngửi được mùi thơm và hơi rượu trên người Lục tiểu thư đang trộn lẫn vào nhau.
Lục tiểu thư uống nhiều nên anh phải đỡ cô ngồi trên ghế phụ và thắt dây an toàn cho cô.
Cho dù tim đập rất nhanh nhưng anh cũng không dám làm chuyện gì thô lỗ.
Sau khi đóng cửa xe, yết hầu của anh dường như cũng đang chuyển động lên xuống mấy lần.
Anh chạy vội về phía ghế để lái xe, cả một quãng đường đều nhìn thẳng phía trước.
Cho dù là có đang đợi đèn đỏ thì Tiểu Tiêu cũng không dám quay đầu.
Mặt anh đỏ như máu.
Anh vươn tay đẩy Lục tiểu thư ra.
Lục tiểu thư đột nhiên há miệng hôn anh.
Thế nhưng lúc anh đặt Lục tiểu thư lên giường và chuẩn bị rời đi thì Lục tiểu thư vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên mở mắt.
Hai tay cô ấy ôm lấy eo của anh.
Bỗng chốc, anh chỉ cảm thấy được nơi nào đó cứng ngắc mà vừa hay lại chính là chỗ ở giữa hai chân.
Lục Tiểu Mãn nghĩ đến lúc mình ôm anh Thành Triển lại bị anh đẩy ra liền cảm thấy buồn bực.
Bây giờ nhìn thấy người tài xế lại nhìn thẳng về phía trước kia lại càng cảm thấy bức bối không thể dịu đi được.
Xe ô tô đến gara, Lục Tiểu Mãn cố tình làm bộ đã ngủ, cô ta xiêu vẹo để mặc cho tài xế đỡ cô ta dậy.
Bởi vì anh cảm thấy thân thể anh sắp bùng nổ rồi.
Lục tiểu thư bình thường cao sang giờ khắc này đang ôm lấy người mình.
Bởi vì cứ lôi kéo nên phần ngực của cô ấy gần như lộ hết ra ngoài, cọ sát vào thân thể anh.
Anh lớn như vậy nhưng chưa từng có nụ hôn nào thể này.
Trước đây anh thích cô gái nào thì nhiều nhất cũng chỉ có hôn nhẹ vào má, hôn môi và hôn cổ.
Thế nhưng Lục tiểu thư lại đưa đầu lưỡi của mình vào trong miệng của anh.
Cả người cô ta bổ nhào vào trong lòng anh tài xế.
Cả hai đi lên bậc thang đến thẳng cửa phòng ngủ của cô ta.
Hôm nay Lục Cẩm Hoa ở nhà, nghe thấy có tiếng động thì rất tức giận.
Tuyệt đối không được đi thêm bước nào hay nói nhiều thêm câu nào.
Anh rất quý trọng công việc này.
Đối với anh, đây là một công việc rất có mặt mũi, có thể lái được xe xịn mà lại ổn định, lương còn cao.
Người mang tiếng là bạn thân như Lâm Hinh Nhi và Viên Tử cũng không phát hiện ra điểm bất thường của Lục Tiểu Mãn.
Lâm Hinh Nhi còn trêu ghẹo Lục Tiểu Mãn:
Người đàn ông mà cậu nhìn trúng bận rộn quá nhỉ.
Sau này cẩn thận lại ngày nào cũng một mình một phòng.
Lục Tiểu Mãn nâng ly rượu vang.
Dây an toàn siết vào phần giữa ngực của cô khiến cho bộ ngực càng lộ rõ ra.
Có lẽ là bởi trong xe hơi nóng, cũng bởi vì Lục tiểu thư vừa uống rượu nên Tiếu Tiếu không dám mở cửa sổ, sợ cô ấy bị gió thổi mà cảm lạnh và đau đầu.
Thế nên không khí trong xe hơi nóng, cổ áo của Lục Tiểu Mãn hơi tuột xuống, lộ ra một nửa của thứ gì đó hơi nhô lên.
Đây là đồng phục của tài xế nhà cô ta.
Đôi tay đặt trên vô lăng, lúc nhẹ nhàng xoay vô lăng còn có thể nhìn ra những cơ bắp như ẩn như hiện trên cánh tay.
Anh ngồi vô cùng thẳng, thậm chí không hề có bụng mỡ.
Anh không dám liếc nhìn Lục Tiểu Mãn nữa.
Nhưng Lục Tiểu Mãn lại khẽ mở mắt liếc nhìn anh tài xế.
Trời mùa hè nhưng anh ta ăn mặc rất nghiêm túc, áo sơ mi trắng và quần âu dài.
Khuôn mặt của anh rất đen chứ không giống như người nhà cô ta, đều là da trắng trẻo.
Khuôn mặt ấy có thể nói là đã bị phơi cho đen nhánh, thế nhưng ngũ quan lại không tệ, mặt hơi tròn nên tuổi tác chắc cũng chỉ ngoài hai mươi.
Nghe nói từ một tài xế Vệ thì người này là một anh lính giải ngũ.
Anh cảm thấy như mình sắp ngừng thở rồi.

Thân thể anh theo bản năng mà lột quần áo, thậm chí anh còn nhớ rõ ràng cách cô gái kia đã cởi quần áo của Lục tiểu thư lúc trên xe.

Khóa kéo phía sau lưng vừa cởi ra là Lục tiểu thư sẽ không còn mảnh vải nào trên người nữa.

Tiểu Tiểu thấy mình sắp điên rồi.

Thân thể anh không chịu không chế mà phát điên rồi.

Anh cởi quần áo của Lục tiểu thư, đè cô lên giường một cách hơi dã man và thô bạo.

Đây không phải lần đầu của anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.