Chương 251: Chị em trở mặt


Thứ sáu, Liễu Mạch đặc biệt đưa con trai, con gái đến nhà ông nội.

Mặc dù hai đứa đã lên đại học, nhưng thói quen này vẫn không đổi.
Lục Cẩm Hoa vì bận rộn, trực tiếp từ đơn vị đi.
Thế nhưng, bây giờ đi đến đâu, gần như lúc nào cũng nghe thấy tin đồn về Chu Chi Chi.

Chu Chi Chi thực sự rất đẹp.

Cậu ấy cười lên còn đẹp hơn.

Cậu ấy rất tài giỏi, nghe nói trưởng khoa khoa Biểu diễn và khoa Mĩ thuật còn suýt chút nữa đánh nhau vì muốn chuyển cậu ấy về khoa mình đấy...

Em trai của Chu Chi Chi di Ferrari...

Hơn nữa bản thân còn vạch trần cái chuyện kia, không những em trai không một chút tức giận, mà còn càng thêm tự tin.
Lục Tiểu Mãn quả thực không hiểu nổi.
Còn Thành Tuấn vẫn là khuôn mặt cứng ngắc đó.
Con gái ở tuổi này, tâm tư phức tạp, sớm nắng chiều mưa, Liễu Mạch không thể hiểu được nên cũng không bận tâm nữa.
Còn con trai thì lúc nào cũng là cái mặt không vui vẻ, Liễu Mạch cũng đã quen rồi.
Đến nhà ông nội, bà nội đang ở trong bếp làm cơm, Liễu Mạch cũng giả vờ muốn giúp, quấn cái tạp dề đẹp đẹp vào phòng bếp.
Lục Thành Tuấn vặn vòi nước ở bên cạnh ao trong sân, lấy xà phòng chờ tay ba lần, sau đó xả nước từ từ cọ rửa, vừa cọ rửa vừa nói.

Em thật sự đã lớn lên cùng Chi Chi, những lần chị và mẹ cùng nhau dạo phố mua đồ, nhảy múa, đi chơi thì em chỉ có Chi Chi.

Em có biết không, Chu Chi Chi đang ve vãn anh Thành Triển đấy, bọn họ vừa mới huấn luyện quân sự cái đã quấn lấy nhau rồi.
Cái loại con gái hư hỏng như vậy mà em coi như bảo bối.
Lục Tiểu Mãn vừa dứt lời liền thỏa mãn nhìn em trai, muốn thấy bộ dạng khó coi của thằng bé.
Chị gái đang cho cá ăn bên hồ nước, ném thức ăn, cá xếp thành bầy bơi tới.
Lục Thành Tuấn không thích dùng tay ném đồ ăn cho cá, cũng không thích cá lít nha lít nhít tranh ăn như vậy.
Nhưng nghĩ đến cậu hôm đó ngồi trên xe đạp, cười đến tận mang tai, dáng vẻ ngây ngốc, Lục Tiểu Mãn lại tức không chịu được.

Chị làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho em thôi, chị tận mắt thấy Chu Chi Chi ở cùng một chỗ với nam sinh viên khác mà.
Lục Tiểu Mãn mang biểu cảm châm biếm, không biết đứa em trai tốt của mình mà biết Tiểu Chi Chi mà thằng bé thích lại đi thích người khác thì như thế nào.
Kết quả Lục Thành Tuấn chỉ thở dài một hơi.
Chi Chi muốn sớm giới thiệu một người bạn người Đại Kinh quen lúc huấn luyện quân sự cho mình, nói là quen lúc huấn luyện quân sự hổi cấp ba, một người rất tốt.
Bọn em viết thư cho nhau thường thì phải ba tuần mới nhận được thư.
Trong khoảng thời gian ba tuần đó, tuần đầu tiên em sẽ dành để chờ đợi thư.

Hôm đó, em muốn đi chụp cảnh sáng sớm.
Em thấy tài xế Tiểu Tiêu từ trong phòng chị đi ra.
Lục Thành Tuấn không thích dáng vẻ châm biếm kia của chị gái, cậu chậm rãi mở miệng nói.
Em có thể hiểu, Chi Chi xứng đáng được người ta thích, nhưng dù cho có là anh Thành Triển, em cũng không từ bỏ đâu.
Lục Thành Tuấn mang biểu cảm kiên định.
Lục Tiểu Mẫn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của em trai mình, có chút không giống với đứa em trai hướng nội của cô ta.
Mỗi thứ sáu hàng tuần gia đình sẽ họp mặt, đó cũng được coi như một truyền thống3 nhà họ Lục.
Lần này Liễu Mạch rất tích cực, đích thân đến đón con cái, cũng là muốn cùng với bố chồng bàn bạc một chút, mình nên tổ c9hức sinh nhật cho hai đứa con sinh đôi bảo bối 18 tuổi như thế nào.
Đến Đại viện Trung Hải, Liễu Mạch hạ cửa kính, để cho cảnh vệ ngoài cổng nhìn người trong xe, nhìn giấy thông hành.
Mặc dù đến đây rất nhiều lần rồi, nhưng lần nào cũng phải trải qua quá trình như vậy.
Cậu còn tưởng là ai, không ngờ lại là anh Thành Triển.
Mà chị gái vốn từ trước đến giờ chỉ cần một nữ sinh khác nói chuyện với anh Thành Triển một câu thôi, thì chị ta chỉ trách không thể giết nữ sinh đó.
Chu Chi Chi lúc đánh nhau rất ngầu, người qua đường biến thành tro...
Mấy lời này, Lục Tiểu Mãn nghe đến khó chịu cực độ.
Cô ta ngẩng đầu nhìn em trai, cũng có khuôn mặt tương tự mình, nhưng có chút nghiêm túc hơn, tóc xoăn tự nhiên, trông rất thanh tú, trời sinh đã có một vẻ đượm buồn, đôi lông mày khẽ nhăn, rất đẹp trai và ưa nhìn.
Lục Tiểu Mãn một mình ra ngoài vườn tản bộ.
Lục Thành Tuấn lần đầu tiên cũng đi theo chị.
Cô ta rất tự tin.
Cô ta xứng đáng với vị trí này, cho dù đó là từ giáo dục gia đình hay thành tích của mình.
Cậu cố gắng không tỏ vẻ khó chịu, khuôn mặt có chút tái nhợt.

Em muốn nói cái gì? Thì nói luôn, không cần phải tỏ vẻ khó chịu đấy.
Lục Tiểu Mãn cầm đồ ăn cho cá lên, hờ hững ném xuống hồ, dáng vẻ hưởng thụ nhìn những con cá trong hồ há mồm đòi ăn trong hồ.
Liễu Mạch hưng phấn khi nghĩ tới hoạt động hôm đó mình sẽ mặc gì, không hề chú ý tới biểu cảm của Thành Tuấn và Tiểu Mãn có chút sai sai.
Tiểu Mãn hôm nay cứ ủ rũ, ủ rũ.
Vốn cô ta là sinh viên duy nhất được tuyển thẳng vào Học viện Điện ảnh trong năm nay.
Video múa của cô ta thậm chí là được ghép vào video tuyển sinh của trường.

Chị đừng có nói xấu Chi Chi nữa, cậu ấy không giống chị, cậu ấy cũng không quen biết gì chị, nên chị đừng có nghĩ sai về cậu ấy.
Lục Thành Tuấn nhìn đầu cá tranh nhau nhô lên, cố nhịn sự khó chịu rồi nói.
Lục Tiểu Mãn nghe thấy hai chữ Chi Chi, chỉ cảm thấy chán ghét vô cùng.

Im miệng!
Lục Tiểu Mãn nghe thấy em trai nói vậy, thẹn quá hóa giận.
Cô ta thuận tay lấy chỗ thức ăn cho cá, cầm cả nắm ném vào mặt em trai.
Có chút đau, nhưng chỉ là một chút.
Lục Thành Tuấn mở mắt ra, nhìn chị gái trước mặt mình, tiếp tục nhẹ nhàng nói:
Em với Chi Chi là chuyện của em, hi vọng sau này chị sẽ không can thiệp vào.
Liễu Mạch cảm thấy cực kì phiền phức.
Có điều cái điều phiền phức này, đặt là người ngoài thì lại thấy hâm mộ, trong này không phải ai cũng có thể vào, chứ đừng nói đến ngôi nhà ở trong sân.

Thức ăn cho cá mà chị đang cầm là loại côn trùng phơi khô nghiền nát.
Lục Thành Tuấn chỉ nói vậy thôi, Lục Tiểu Mãn bị dọa ném hết chỗ thức ăn cho cá đi.
Trong chốc lát, cá càng ngoi đầu lên nhiều hơn.
Liễu Mạch vì sinh được đôi song sinh này, nên đi đến đâu đều rất c6ó uy quyền.
Đến nay, bố chồng quyền cao chức trọng, Lục gia ngày càng phát triển, lễ trưởng thành của cặp trai gái nhà mình nhất định 5phải tổ chức linh đình.
Chị cũng biết là em rất giỏi máy tính, mấy cái thủ đoạn còn con kia, em có thể nhìn ra được.

Lục Thành Tuấn, cái tên ngớ ngẩn này, chị là chị ruột của em, chẳng lẽ chị lại hại em?
Nghe thấy em trai nói như vậy, Lục Tiểu Mãn tức điên.
Lục Thành Tuấn không gật đầu, cũng không lắc đầu, chỉ nghĩ đến mẹ, cũng là mẹ ruột.

Anh Thành Triển cũng nói anh có người thích rồi.
Nhưng có lẽ không phải là chị, chắc là anh ý thích Chi Chi.
Hai tuần còn lại, em đều dành để viết bức thư tiếp theo, chia sẻ cuộc sống hàng ngày của mình với Chi Chi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.