Chương 279: Đều là lừa dối


Bữa sáng rất đơn giản, một đĩa củ cải muối, một đĩa dưa muối, vài cái bánh bao chay và một nồi cháo.

Bàn vừa dọn ra thì các n8i cô vừa niệm kinh buổi sáng xong cũng lần lượt đi tới.

Phòng bếp đang vắng vẻ bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên.
Người xu3ất gia ăn sáng cũng ăn như hổ đói chứ không phải ăn từng miếng một.
Tiểu ni cô làm cháo đổ ra bàn đã bị lão ni cô gõ một cái9 vào đầu.
Thế nhưng không hề đau chút nào bởi vì trên đầu ni cô đang đội một chiếc mũ lông.
Tiểu ni cô rất thích cô gái tặng mũ cho mình này, tiểu ni cô kéo Chi Chi chạy như bay.
Hai người chạy đến hành lang dài liền ngồi xuống thở hồng hộc.

Cậu tên là gì?
Chi Chi hỏi tiểu ni cô.
Hai người ngồi với nhau nói chuyện.
Họ đều là những thiếu nữ đang tuổi mười mấy.
Một người đầu trọc đội một chiếc mũ lông.
Lúc mẹ cậu sinh cậu ra đã chết rồi, sau đó bố cậu lấy vợ mới làm lạc mấy cậu.
Ta thí chủ là mẹ của mẹ cậu, bởi vì bà ấy bị điên nên gặp ai cũng gọi là Tiểu Chi.
Tớ nghe sư phụ tớ nói nên không sai đâu.
Tiểu ni cô trông thì là một người thông minh, thế nhưng lúc ăn cơm luôn làm rơi vãi.
Ăn xong một bữa cơm cũng không biết sẽ bị đánh bao nhiêu cái vào đầu.
Chi Chi nhìn dáng vẻ nhe răng của tiểu ni cô thì cũng cười theo.
Bà không ăn nhiều nhưng Chi Chi phát hiện ngay cả khi ăn cháo bà cũng vô cùng xinh đẹp.
Lúc bà còn trẻ hẳn là một mỹ nhân bởi ngay cả ăn cháo cũng xinh đẹp như thế, cứ giống như trước mặt bà không phải là một bát cháo trắng mà là một bát tổ yến cao quý hoặc là đồ ăn ngon chỉ có thần tiên mới được ăn.
Điều đó khiển Chi Chi nhìn thấy chỉ muốn ăn thêm một bát nữa.
Lời nói của cô run rẩy thế nhưng cô lại cảm thấy được ánh mắt của tiểu ni cô không phải là lừa đảo.
Cô chỉ biết lặp đi lặp lại:
Tớ có bố, có ông, có mẹ.

Cậu không có, lúc mẹ cậu sinh cậu ra đã chết rồi.
Bố cậu vội đi lấy người khác rồi lại có bầu sinh đôi.
Chi Chi gật đầu.
Sau bữa cơm, hai người cũng chưa đi được xa.
Hành lang dài của ngôi chùa nhỏ này có mái che và những chiếc ghế dài đã tróc sơn dọc theo hành lang.
Một người tóc dài với những lọn tóc lộn xộn.
Hai người con gái bắt đầu cười nói, thế nhưng được một lúc thì lại cãi nhau.

Tớ không phải được nhặt mà có bố có mẹ đàng hoàng!
Tiểu ni cô không phục, chống tay nói:
Cậu được nhặt về.
Chi Chi lỡ ăn quá nhiều, cô thấy bụng của mình tròn vo không đi được nữa rồi.
Cô bị mẹ gọi đi ra ngoài cho tiêu cơm.
Tiểu ni cô cũng bị đuổi ra ngoài.
Mẹ kể của cậu nhìn cậu khóc ngứa mắt nên mới vứt cậu đi.
Tiểu Sa hận vì mình nói mà người khác không tin.
Tiểu Sa mang những lời thường ngày mà sư phụ nói với Tạ thí chủ ra nói cho Chi Chi nghe.

Cậu lừa đảo.

Tiểu Chi, cháu gầy quá, phải ăn nhiều hơn nhé.
Con gái phải đầy đặn chút mới mạnh khỏe, sau này mới ít bị bệnh.
Các bà đã quen dạy dỗ.
Chi Chi ngoan ngoãn gật đầu.
Ai gắp cho cô cũng đều ăn, các bà gắp cho cô bao nhiêu thì cô ăn bấy nhiêu.
Tiểu ni cô ở bên cạnh vừa ăn vừa cười.
Rồi tiểu ni cô lại bị sư phụ của mình đánh vào đầu, sau đó lại ngoan ngoãn ăn cơm.
Bà gắp thêm món ăn cho cô, Chi Chi cũng gắp đồ ăn cho bà.
Thế nhưng Chi Chi ăn hết những món bà gắp cho mình còn bà lại không ăn hết những món cố gắp cho bà.
Bà chỉ nhẹ nhàng lấy thìa múc cháo ăn từng miếng.
Sư phụ tớ chưa bao giờ nói dối cả.

Cậu lừa đảo.
Tớ có mẹ, mẹ tớ là ngôi sao nổi tiếng, là Dạ Thần Ý.
Bà ấy nói rồi, bà ấy là mẹ tới.
Chi Chi rất muốn đánh tiểu ni cô đứng ở đối diện này.
Chi Chi phát hiện ra tro6ng chùa toàn là các lão ni cô, chỉ có một mình tiểu ni cô này thôi.
Ở đây còn có các bà nấu cơm trông rất xinh đẹp.
5Các bà rất hiền lành, cứ luôn gắp đồ ăn cho cô.

Tớ tên là Tiểu Sa, sư phụ tớ bảo nhặt được tớ ở trong đất cát nên gọi tớ là Tiểu Sa, cậu tên là gì?

Tớ là Chu Chi Chi
Chi Chi có bố, còn tìm được mẹ rồi nên cô rất đồng cảm với Tiểu Sa được nhặt trong đất cát này.
Không ngờ Tiểu Sa lại tỏ ra đồng cảm nhìn cô.

Cậu chính là Chi Chi?

Trên tay tớ có vết bớt, mẹ vừa xem đã biết tớ là con gái của mẹ.
Chi Chi vén tay áo vung vẩy trước mặt Tiểu Sa.

Nếu như không phải tiểu ni cô này quá gầy bé thì cô rất muốn xắn áo lên đánh tiểu ni cô này.

Tiểu ni cô liếc qua, lại càng nhìn Chi Chi với con mắt đồng cảm.


Trên tay cậu là vết sẹo do bỏng thuốc lá, trên tay nhị sư phụ của tớ cũng có mà.

Chủ trì nói rằng bà ấy là một người đáng thương vì bị mẹ kế bán đi cái nơi kia rồi gặp phải người xấu dùng thuốc lá làm bỏng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.