Chương 304: Của tôi


Đến nơi này cô ta lại nở nụ cười thân thiết giống như Lục Tiểu Mãn vừa nãy không thèm để ý đến ai không phải là cô ta.

Chi Ch8i hơi không quen với kiểu trước sau bất nhất này của cô ta.
Nếu bị con kiến của cậu ta cắn một cái thì có khi nào sẽ chết luôn không?
Sắc mặt Cao Tiểu Quân tái nhợt, vốn dĩ cậu ta chỉ định làm mấy trò đùa quái dị mà thôi.
Không thể b5ắt bẻ được lễ nghi và dung mạo của Lục Tiểu Mãn khi ở bên ngoài.
Cô ta vốn trông xinh đẹp và ngọt ngào, Liễu Mạch thì lại không được phóng khoáng cho lắm.
Thế nhưng khi Chu Chi Chi bước vào thì trên người cô đã quy tụ lại tất cả ưu điểm của Lục Tiểu Mãn và Lục Thành Tuấn.
Cô rất xinh đẹp, mái tóc dài, khuôn mặt mộc, đôi mắt thuần khiết và trong sáng.
Quá xinh đẹp! Lục Tiểu Mãn đã rất đẹp rồi, đẹp đến nỗi khiến người ta yêu thích mà cũng trông rất hào phóng.
Lục Thành Tuấn cũng rất đẹp trai, anh tuấn tiêu sái.
Thế nhưng khi chiếu trên người Chi Chi thì lại giống như đang tạo thêm một vầng hào quang cho cô, đẹp khiến người ta nín thở.
Thành Tuấn đứng ở cửa chờ cô, nụ cười trên khuôn mặt ấm áp, cậu ngắm nhìn cô.
Thế nhưng nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Mãn đang hơi thất vọng ngồi ở bên cạnh thì cậu ta lại nhẫn nhịn.
Bọn họ là bạn của Tiểu Mãn.
Cho dù chỉ là một khắc ấm áp này thôi cậu cũng đã cảm thấy đủ để hạnh phúc rồi.
Khi thấy Chi Chi đang buông ra thì cậu liên mở mắt.
Lục Tiểu Mãn đi đầu bước vào trong, phía sau là Thành Tuấn.
Thành Tuấn không cần nói, mọi người cũng như đã quen mặt.
Cậu nhìn thấy trong lòng bàn tay của Chi Chi là một con kiến rất to.
Lục Thành Tuấn rất ham học, hơn nữa khi đọc sách cậu ghi nhớ vô cùng tốt, vừa nhìn thấy con kiến là cậu đã nhận ra nó ngay.
Bởi vì vừa nãy sau khi đi vào Tiểu Mãn đã ngồi xuống ngay, còn Lục Thành Tuấn lại cứ đứng ở cửa đợi Chu Chi Chi.
Lục Thành Tuấn vốn dĩ có sức khỏe yếu, nghe nói vừa mới ra viện xong.
Còn Lục Tiểu Mãn vẫn luôn chú ý đến từng chi tiết, từ đầu đến chân, từ túi xách đến phụ kiện đeo trên tay đều phải phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Cô ta vừa bước vào là các cậu trai đã cảm thấy mắt mình sáng rực.
Nhà họ Diệp tuy rằng đã sụp đổ, ngay cả một người đàn ông cũng chẳng còn nữa, thế nhưng tin đồn kia thì không có lửa làm sao có khói? Chắc chắn là có người để dựa dẫm, cái vị kia từ trước giờ đều không cho phép người ta phỉ báng dù chỉ một câu, thế mà chuyện này lại chưa từng phủ nhận.
Đều là những đứa trẻ lớn lên trong gia đình có tiếng, cho dù thông minh hay ngu dốt thì họ đều phải biết những điều cơ bản này.
Cậu mặc một bộ âu phục màu trắng, mái tóc xoăn tạo nên vẻ đẹp trai vô cùng tùy ý, không thể nhìn ra dáng vẻ bệnh tật nào từ cậu.
Mọi người đột nhiên cảm thấy hình như em trai của Tiểu Mãn bỗng nhiên trưởng thành, trước đây họ luôn cảm thấy cậu là một tên nhóc mà nay đã lại sặc sảo hằn lên.

Cẩn thận, đây là kiến Brazil, có độc đấy.
Khi cắn người sẽ khiến toàn thân sưng vù.
Thành Tuấn căng thẳng nói.
Hình như là từ lúc ra khỏi xe, đặt chân vào câu lạc bộ này, Lục 3Tiểu Mãn đã thay đổi.
Tâm trạng của cô em gái biến hóa khiến cô hoàn toàn không hiểu được.
Lúc này đột nhiên nghe thấy người con gái đó cất tiếng nói lanh lảnh:
Thành Tuấn, đứng im đó.
Cao Tiểu Quân ngơ ngẩn.
Con kiến Brazil của cậu ta hình như đang bò lên người Lục Thành Tuấn.
Cậu cũng được coi là một kẻ kỳ lạ trong giới này, nghe nói sức khỏe của cậu không tốt, không thích nói chuyện thể nhưng nghe nói ông lão nhà họ Lục rất thích cậu, vô cùng quan tâm bồi dưỡng cậu.
Bình thường cậu không hay xuất hiện, thế mà hôm nay cũng đã đến đây.
Cậu cảm thấy Lục Tiểu Mãn là kẻ rất giỏi giở trò hai mặt.
Hơn nữa Lục Tiểu Mãn nói với mọi người rằng cô ta thích cậu cứ như cậu là một đồ vật của riêng mình cổ ta, còn cô ta đã sớm đánh dấu chủ quyền.
Màu đỏ gợn sóng trang trí trên cẩn cố thon dài giống như một chiếc vòng cổ của thiên nhiên.
Trong phòng bao, Lâm Hinh Nhi cũng xinh đẹp thế nhưng lại thiếu đi sự tinh tế này.
Đôi môi tạo cảm giác ươn ướt.
Chỉ cần nhìn một cái là sẽ có cảm giác như đang rơi vào một bể sao trời.
Cô cũng rất đẹp trai, đôi chân dài, chiếc ủng ngắn - một sự đẹp trai khiến người ta yêu thích.
Ánh đèn trên cửa vừa nãy còn chiếu trên người Lục Tiểu Mãn khiến làn da của cô ta trở nên trắng nõn xinh đẹp, nổi bật nụ cười lúm đồng tiền như hoa.
Từ trước đến giờ, cô ta luôn biết tận dụng ưu điểm của mình.
Mặc một bộ váy màu đỏ thẫm để nó làm nền cho làn da trắng trông càng thêm trắng.
Cô chỉ có thể ngơ ngác đứ9ng cùng với Thành Tuấn, trong lòng nghĩ khó trách tại sao lúc nào Thành Tuấn cũng có vẻ mặt thờ ơ.
Có người mẹ và chị gái nh6ư thế thì cũng muốn phát điên, hoàn toàn không thể biết được người ta đang vui hay không vui, vô cùng thấp thỏm.
Chiếc váy ngắn xòe và thắt eo khoe chân dài và eo thon khiến cô ta trông vừa như thiếu nữ lại vừa gợi cảm thu hút người khác.
Nửa trên của váy lại vô cùng kín đáo, đó là một cái cổ áo cao có đường viền hình hoa.
Phía sau Lục Thành Tuấn là Chi Chị.
Vừa nãy bố có gọi cho cô một cuộc điện thoại.
Điều đó cũng khiến cho đám người trong phòng bao kinh ngạc vì họ chưa từng thấy em trai Thành Tuấn này cười như vậy, trong ấn tượng của họ, cậu mãi mãi là một người với khuôn mặt không cảm xúc.
Đột nhiên có cảm giác như có thần chú gì đó khiến ngay cả Quách Vân ngồi ở trong góc phòng cũng phải ngơ người.
Chỉ trong một khoảnh khắc mà giống như là cả đời.
Thành Tuấn khẽ nhắm hờ đôi mắt, lông mi dài của cậu đang run rẩy.
Vậy nên khi Lục Tiểu Mãn đẩy cánh cửa đi vào trong, ánh đèn trên của chiếu rọi vào khuôn mặt khiến cô ta càng trở nên trắng trẻo xinh đẹp.
Nụ cười ấm áp trên miệng cũng vô cùng tỏa sáng.
Thành Tuấn cũng ngơ người, không biết Chi Chi gọi mình làm gì.
Thế nhưng cậu luôn tin tưởng lời nói của Chi Chi, tin tưởng vô điều kiện.
Thế nhưng con kiến Brazil của cậu ta đã được thả ra rồi.
Nghĩ đến việc nó cắn cô gái này, dáng vẻ xinh đẹp ấy không còn, cô gái sẽ sưng vù và ngứa ngáy..., cậu hận không thể ngay lập tức chạy ra lấy con kiến về.
Vậy nên cậu thực sự đã đứng im không động đậy.
Cậu nhìn về phía Chi Chi, ánh đèn lấp lánh, cánh cửa trông hơi u tối nhưng nhờ có ánh đèn kia mà như được quay về căn nhà cũ để cậu có thể nhìn thấy những hạt bụi nhỏ bé đang nhảy múa trong không trung.
Cũng có người biết được mọi chuyện nên nói nhỏ:
Nghe nói bà ngoại Tạ Hữu Dung của cô ta thời đó là người đẹp số một kinh thành đấy, ngay cả cái vị nào đấy cũng từng yêu thầm bà ấy.
Nghe được câu này, sắc mặt Cao Tiểu Quân trắng bệch.
Cậu ta chỉ nghe Lục Tiểu Mãn bảo mình giúp cô ta trêu đùa một cô chị gái từ quê lên nên cũng không hề nghĩ nhiều.
Cậu rất muốn vươn tay ra ôm lấy Chi Chi.
Thế nhưng Chi Chi bảo cậu đứng im.
Thế nhưng bây giờ nghe thấy người bên cạnh nói vậy, cậu ta mới nhớ ra Tiểu Mãn nói chị gái từ quê này thực ra là cháu ngoại của nhà họ Diệp.
Nói như vậy thì người này mới thực sự là thiên kim danh chính ngôn thuận của nhà họ Lục.
Chi Chi cười đi về phía cậu, đột nhiên vươn tay ôm lấy cậu.
Vào giây phút này, nụ cười ấm áp trên khuôn mặt Thành Tuấn cứng đờ, lúc mà Chi Chi tiến gần đến cậu, lúc cậu cảm nhận được hơi thở của Chi Chi thì cả người cậu đều run rẩy, mỗi một tế bào dường như đều đang nhảy nhót.
Cô nghe máy nói chuyện vài câu nên mới đi đến sau cùng.
Khi cô bước vào cánh cửa, cả một phòng bao đang ồn ào vui vẻ đột nhiên yên tĩnh lại.
Tuy rằng Lục Tiểu Mãn lớn lên giống mẹ hơn thế nhưng vẫn có thể lấy được những gen trội của bố, nên trông không hề nhỏ mọn mà lại rất ngoan ngoãn, ngọt ngào và hào phóng.
Hơn nữa từ nhỏ cô ta đã được cưng chiều, Liễu Mạch cũng không để cô ta phải nhìn thấy những việc âm thầm của mình, vậy nên cô ta lớn lên như vậy với đôi má phúng phính rất được lòng các vị phụ huynh.
Nhưng những người khác lại không hề thấy thế, mấy cậu trai và cô nàng làm gì biến thái được như Cao Thành Triển? Chỉ một mình cậu cũng đã bằng mười người bọn họ.
Mọi người đều có lòng ái mộ của thiếu niên và tính cách yêu thích cái đẹp.
Nghe nói người chị gái từ đầu đến của Lục Tiểu Mãn không chỉ cướp bố của cô ta mà ngay cả bạn trai Cao Thành Triển của Tiểu Mãn cũng bị cướp đi.
Xinh đẹp như vậy thì thật sự...
Thế nhưng trên thực tế, thời gian hai người qua lại rất ít, cũng không hề có chút mập mờ nào.
Cao Thành Triển ghét nhất là loại mưu mô như vậy.
Những cậu trai ở Đại Kinh là những cậu trai phương Bắc nên họ thích những cô gái mềm mại và tinh tế như vậy.
Lúc này Lục Tiểu Mãn không đẹp nhất nhưng nhất định là người khiến mọi người cảm thấy dễ chịu và ưa nhìn nhất, đến mức người ta phải nghĩ đến hai chữ
kiều nữ
.
Nề nếp nhà họ Lục rất tốt nên trong đám trẻ có rất nhiều đứa thích Lục Tiểu Mãn.
Cao Thành Triển được coi như một ngoại lệ, tuy cũng là đứa trẻ lớn lên trong gia đình giàu có nhưng từ nhỏ cậu đã đi theo bố, có lúc còn phải giành sự chú ý với một con chó quân đội, nên khả năng quan sát của cậu vô cùng tốt, người ta thích Lục Tiểu Mãn còn cậu lại vừa nhìn đã không hề ưa.

Không sao, khi chị bắt nó đã bỏ cái giác bên miệng nó đi rồi.

Nhìn có vẻ rất ngon đấy nhỉ, chắc Tiểu Hoa sẽ thích.
Chị Chi trêu đùa với chú kiến ở trong tay.

Tất cả mọi người trong phòng bao đều ngây người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.