Chương 2050: Chết chóc lan tràn khắp nơi (7)


Máu đã trào ra.

Cùng với tiếng rên đau đớn của thai phụ, máu thịt của cô ta đã lộ ra ngoài.

Mất đi rào c8hắn của tổ chức cơ thể người, tiếng chuông điện thoại càng to rõ hơn.
Thai phụ đưa tay tới, trong cổ họng phát ra những âm thanh lụn vụn.
Chưa nói ra được lời nào, tay cô ta đã rớt xuống.
Trên nền nhà toàn là máu của cô ta. Máu men đến lỗ thoát nước, chảy tràn lan trên mặt gạch.
Anh ta ngần ngừ tiến lại gần chiếc di động, cúi đầu nhìn màn hình.
Tên đang hiển thị trên màn hình là
Ông Xã
.
Người chồng lập tức đơ ra.
Hơi thở của người đàn ông trở nên nhanh hơn, thân thể chậm chạp xoay qua hệt như trục cửa bị gỉ sét.
Tôi đã nhìn thấy cửa phòng vệ sinh sau lưng người đàn ông.
Trong đó không có thứ gì bò ra, cánh cửa tự động mở, bên trong tỏa ra mùi tanh hôi.
Sau khi đổ chuông mấy tiếng thì dừng lại.
Thai phụ đã bình tĩnh trở lại.
Tầm nhìn của tôi chuyển ra phòng khách. Đám người kia đã biến mất, Tiểu Điềm cũng không thấy đâu.
Cô ta nhấn phím nhận cuộc gọi, tiếng chuông đã dừng, có tiếng hít thở từ trong di động vang ra.
Âm thanh ấy ban đầu khiến người ta hoang mang, nhưng ngay sau đó, tôi đã liên tưởng đến âm thanh của trẻ sơ sinh.
Trẻ sơ sinh thường sẽ nói bi bô những lời mà người lớn không hiểu.
Cửa đang đóng, tivi đang mở, di động vẫn đang nằm trên sàn nhà.
Sau đó, chuông điện thoại lại đổ mấy lượt nữa.
Tôi nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình là
Ông Xã
.
Cuộc gọi nhỡ đã hiển thị trên màn hình, người được gọi đến là
Bà Xã
.
Trong lòng tôi đã đoán ra, chợt thấy màn hình di động sáng lên.

Bà Xã
gọi đến.
Người chồng lấy lại bình tĩnh, dè dặt kéo cửa ra.
Anh ta không thấy ai trong phòng khách, nên đi thẳng vào phòng ngủ.
Cũng không có ai.
Máu không ngừng từ bàn tay cầm chiếc di động ấy chảy xuống.
Thai phụ lau máu trên màn hình di động, nhìn thấy cái tên đang hiển thị trên màn hình.

Ân Tiểu… Bảo?
Cô ta đọc ra cái tên này, vẻ mặt thoáng hiện lên nét ngạc nhiên.
Người đàn ông đắn đo mãi mới dời bước đi về phía phòng vệ sinh.
Xác chết đầy máu lập tức xuất hiện trước mắt anh ta.
Đôi chân anh ta nhũn ra, ngã quỵ xuống sàn nhà.
Tiếng máy bận trong di động đã biến thành tiếng thông báo của hệ thống.

Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Cuộc gọi đã bị ngắt ngay tức khắc.
Tôi giật nảy mình.
Người chồng không hay biết gì, liền nghe máy như vừa trút được gánh nặng.

Bà xã.
Anh ta vừa kêu lên thì nghe thấy tiếng hát khe khẽ ở đầu dây bên kia:
Bà xã?

Sau khi vào bếp và ra ban công, đôi chân anh đã dừng lại trước phòng vệ sinh.
Phòng vệ sinh đang đóng,
Anh ta nắm lấy tay cầm trên cửa, sau khi xoay thì chỉ nghe thấy tiếng cạch cạch do bị khóa.
Cô ta ngoảnh đầu qua, nhìn chiếc di động vừa rơi xuống đất.
Chiếc di động dính đầy máu ấy đã bắt đầu biến đổi.
Ngoại hình vốn góc cạnh vuông vức, giờ hình như đang trở nên tròn lẳn.
Thai phụ rõ ràng đang cảm thấy đau đớn, n3hưng vẫn tiếp dùng thọc kéo, làm vết thương trên bụng càng rộng hơn.
Cô ta tự mổ bụng mình, lục lọi trong cơ th9ể mình.
Nét đau đớn trên mặt thai phụ đã chuyển thành mừng rỡ.
Tôi chưa kịp về lại hiện thực, tầm nhìn đã lại thay đổi.
Tôi đã đến một gian văn phòng.
Người đang ông vừa kết thúc cuộc gọi. Anh ta chau mày, nhìn màn hình di động.
Vượt hai cái đèn đỏ, phóng cực nhanh trên đường, chạy vào khu chung cư, anh ta vẫn không ngừng nghỉ, chỉ cầm theo chìa khóa chạy lên lầu.
Vừa mở cửa nhà, tiếng tivi đã vang ra.
Âm thanh này khiến lòng người ta dịu lại.
Cô ta trở nên hoang mang, lại thọc tay vào vết thương rộng toát trên bụng mình.
Cô ta móc ngoáy trong bụng mình, tựa như đang tìm gì đó.

Tiểu Bảo… Tiểu Bảo… Tiểu Bảo… Bảo Bảo… Bảo Bảo…
Thai phụ gào lên, rồi bật khóc.
Người chồng kinh hãi la lên một tiếng, rụt tay lại, cả người nhảy cẫng lên.
Ghế ngồi lật ngửa, cuộc gọi đã ngắt, đống máu ấy cũng biết mất.
Người đàn ông chống hai tay lên gối, thở hắt ra một hơi. Anh ta nhìn di động của mình, vung tay ném nó rơi xuống đất.
Trong đi động đã vang ra những âm thanh như thế, lát sau, âm thanh ấy đã thành những tiếng nói lờ mờ.

… Mẹ… mẹ…

Thai phụ trợn to mắt, vội buông tay, di động rớt xuống sàn nhà.
Anh ta hãi hùng nhìn sững màn hình di động.
Trong di động vang ra tiếng cười đầy vui vẻ của người vợ và đứa con, nhưng lại rất mơ hồ, tựa như từ nơi xa xăm vẳng lại.
Lại giống như…
Lạch cạch.
Cửa phòng vệ sinh lúc này đã được mở.
Cánh cửa từ từ mở ra, phát ra âm thanh kẽo kẹt.
Người đàn ông đứng bật dậy, ghế ngồi di chuyển ngược về phía sau.
Dưới chân anh ta phát ra âm thanh dính nhớp. Nhấc chân lên, nhìn thấy mũi giày đã nhuộm đỏ màu máu.
Người chồng nín thở, chầm chậm khom người nhìn xuống gầm bàn.
Người chồng từ từ di chuyển cánh tay.
Đưa chiếc di động ra xa, hai chân anh ta đã lộ ra. Trước hai chân là khoang trống của bàn làm việc.
Đèn trong phòng không thể chiếu đến góc đó.
Có thứ gì đó từ trong túi áo khoác tuột ra, rơi xuống trước mặt người đàn ông.
Đó là chiếc di động anh ta đã vứt ở văn phòng.
Di động đang thực hiện cuộc gọi, gọi cho
Bà Xã
.

Ông xã à, con của mình đã ra rồi. Con ơi, gọi cha đi. Cha… ơi…


Cha… cha…

Người chồng rùng mình một cái, suýt làm rơi di động.
Trán cô ta ướt mồ hôi, thở hổn hên, nhưn6g môi lại nhếch lên.
Cuối cùng cô ta đã rút tay ra khỏi cơ thể.
Tiếng chuông điện thoại vang vọng khắp 5phòng vệ sinh.
Trong tầm mắt của tôi đã xuất hiện một hình ảnh, thi thể thai phụ đã phát sinh hiện tượng bóng chồng lên hình.
Lát sau, hồn ma thai phụ đã ngồi dậy. Cô ta rướn bụng, sờ soạng bụng mình, vẻ mặt dịu dàng.
Tiếng gõ cửa ở bên ngoài và tiếng nước chảy khe khẽ trong phòng vệ sinh hình như đều không thể tác động đến cô ta.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên.
Dáng vẻ dịu dàng của thai phụ đã biến mất. Cô ta hãi hùng nhìn về phía cửa.
Tiếng chuông điện thoại từ bên ngoài vang vào.
Trong vũng máu có một chiếc di động đang nằm yên ở đó, màn hình đang sáng đèn, hiển thị cuộc gọi đang kết nối.
Người chồng run rẩy đưa tay về phía chiếc di động.
Anh ta đã chạm vào một vật thể mềm ấm, chứ không phải vỏ di động cứng ngắc lạnh lẽo.
Màn hình di động đã đổi, chuyển qua trạng thái khóa màn hình.
Đèn màn hình cũng tối xuống.
Người đàn ông đang trong trạng thái đờ đẫn bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt của chính mình trên màn hình di động.
Anh ta tức tốc cầm túi xách lên, xông ra khỏi văn phòng.
Tiếng gọi thắc mắc của đồng nghiệp ở bên ngoài đều bị anh ta quẳng lại sau lưng.
Anh ta đi thang máy xuống lầu, đến hầm đỗ xe, lập tức tìm ra xe mình rồi tức tốc cho xe chạy đi.
Người chồng áp sát vào cửa, vừa gõ vừa hỏi:
Bà xã? Bà xã?

Chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Người chồng giật mình quay phắt đầu lại, thấy chiếc di động nằm trên sàn nhà đang vừa rung vừa phát sáng.
Có hai khuôn mặt một lớn một nhỏ đang ở bên cạnh khuôn mặt kinh hãi ấy.

Máu men theo hai khuôn mặt ấy chảy lên đầu người đàn ông, lướt qua má anh ta, rồi rớt lên chiếc di động.

Tôi nhìn thấy người đàn ông đột nhiên đổ gục xuống sàn, đồng tử giãn ra, mất hết mọi dấu hiệu của sự sống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.