Chương 2053: Chết chóc lan tràn khắp nơi (10)


Trong video có không ít tạp âm. Âm lượng lời nói lặp đi lặp lại của người phụ nữ ấy rất khẽ, nhưng lại cực kỳ rõ.

Tựa như tiế8ng than khóc trong đêm mưa, khiến người ta nổi cả da gà khắp người.


Lời cô nói, là thật sao?

Trong video vang ra t3iếng nói ngoài khung hình. Nghe giọng thì không phải người quay đang nói.
Ống kính chao đảo, hình như muốn quay người đang n9ói, nhưng lập tức di chuyển về lại, nhắm thẳng vào người phụ nữ kia.

Thật, tất cả đều là thật. Mọi người cũng biết mà! Lữ Đ6ình Đình! Đình Đình, cô cũng biết mà!
Người phụ nữ đột nhiên trở nên kích động, nắm lấy cánh tay của người phụ nữ mặc áo lông đen. 5
Ống kính lướt quanh một vòng, có thể nhìn thấy hình dáng người đàn ông kia đang nằm sấp trên sàn.
Ống kính được nâng lên, tiến tới, nhắm thẳng vào hai người phụ nữ đang hoảng sợ kia.
Văn Tĩnh và Lữ Đình Đình đang ôm nhau, không biết đã khóc bao lâu rồi.
Lần này là tiếng chuông di động chặt đứt hỗn loạn.
Nhiều nhạc chuông di động khác nhau đang hòa quyện vào nhau.
Tiếng thở của người đang quay video lúc này trở nên cực kỳ lớn, tựa như đang áp sát trước ống kính, thở hổn hển từng hơi.
Ngay sau đó, tiếng thở ở chỗ ấy chợt dừng lại.
Người quay video lớn tiếng quát lên:
Là chủ nhiệm lớp của con gái tôi gọi! Không phải vợ tôi… không phải… phù…

Người quay video không tắt máy, mà lập tức nhận cuộc gọi.
Âm thanh ngã xuống đất liên tiếp vang lên.
Sau khi những âm thanh ấy ngưng bặt, video cũng trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Tiếng khóc khe khẽ được thu vào video.
Tròng mắt Lữ Đình Đình di chuyển, đầu cũng cứng đờ quay qua.
Văn Tĩnh gục đầu, nhắm nghiền mắt mà thét lên.
Hai người họ chưa kịp có phản ứng gì khác, chợt thấy trước ngực họ thình lình thọc ra hai bàn tay, xuyên thủng người họ.
Lần này, màn hình đã tối đen.
Camera vẫn đang quay, có tiếng khóc loáng thoáng vang lên.
Một phút sau, chiếc di động nằm trên sàn đã được ai đó nhặt lên.
Chiếc áo bị kéo vốn đã rộng thùng thình, nên gần như sắp bị cô ta kéo tuột ra.
Người phụ nữ tên Lữ Đình Đình đang vùng vẫy, vừa khóc vừa nói:
Đừng nói nữa! Cô đừng có nói nữa! Hu hu hu… chuyện này đâu có liên quan đến tôi! Tôi chỉ gặp anh ta có một lần!


Cuộc gọi mà các người đã nhận, đều như vậy à? Đều do người đã chết gọi đến?
Người đặt câu hỏi trước đó lại đưa ra nghi vấn mới.
Cuộc gọi đã bị ngắt.
Trong văn phòng lại trở nên ầm ĩ.
Lúc này ống kính rung lắc dữ dội, lúc đứng yên lại thì trần nhà của văn phòng đã xuất hiện trên màn hình.

Chính là cái này. Báo mộng, sau đó đã có người chết… tôi không biết có phải cùng một lúc không. Có lẽ là chết cùng lúc… tôi cảm thấy, những chuyện này…

Nhạc chuông điện thoại đã ngắt lời anh ta.
Ống kính di chuyển, quay một chiếc di động. Hiển thị là
em yêu
gọi đến.

Đây là di động của tôi. Bạn gái tôi gọi đến. Vừa rồi cũng là cô ấy. Tôi… tôi không dám nhận…
Một ngón tay nhấn nhắt cuộc gọi:
Phù… bây giờ phải làm sao đây… làm sao đây…

Trên màn hình chiếc di động ấy chợt xuất hiện khung chat.

Em yêu
gửi tin:
Sao anh ngắt cuộc gọi của em?

Người đó
a lô
một tiếng.
Đồng thời cũng vang lên những tiếng nói chuyện bát nháo của những người khác.
Hình như người gọi đến đã bị thay đổi.
Người quay video thở hắt ra một hơi, cánh tay đang đưa đến của anh ta hình như định nhấp mở khung chat ấy.
Tay anh ta đột nhiên rớt xuống, đập mạnh lên màn hình di động.
Ống kính cũng theo đó chao đảo dữ dội, rớt xuống sàn.
Có rất nhiều tiếng nói phụ họa vang lên.
Lữ Đình Đình vẫn đang khóc kể:
Là chị tôi gọi. Sao chị tôi có thể… chị tôi sẽ không hại tôi đâu. Cũng đâu phải như Văn Tĩnh… Trần Lỗi cũng vậy… Trần Lỗi rõ ràng đã bảo là mẹ cô ấy gọi điện…

Tiếng khóc kể này khiến những người khác đều yên lặng trở lại.
Ống kính camera đã được thay đổi, chắc là đã chuyển qua camera trước.
Khuôn mặt của Lữ Đình Đình và Văn Tĩnh đã lại xuất hiện trên màn hình.
Họ đang trợn mắt nhìn ống kính, run lên bần bật.
Ống kính di chuyển.
Mí mắt tôi giật một cái.
Vì trong màn hình, tôi đã nhìn thấy mép của loại váy công chúa sặc sỡ lòe loẹt.
Đột nhiên có một tiếng động bùng lên, trong màn hình cũng xuất hiện một bóng người.
Người đó gần như đã nhào đến trước mặt người phụ nữ, chất vấn:
Có phải do cô làm không? Bạn trai cũ của cô rốt cuộc bị gì?

Người phụ nữ hét lên một tiếng, bị người kia nhấc lên.
Họ đều kinh hãi nhìn về phía ống kính.
Qua hình ảnh trên video và ánh mắt của hai người ấy, có lẽ người đang cầm di động có vóc người cực kỳ thấp, hình như là một đứa trẻ.

Mày… mày là ai?
Lữ Đình Đình hỏi.
Ngay khoảnh khắc tinh thần thả lỏng thì đã khiến họ nhận cuộc gọi trong vô thức.
Cũng có người tức tốc phản ứng kịp, quát lên
đừng
.

Cô Trương.
Người quay video đã lên tiếng gọi.

Chia tay rồi! Đã chia tay rồi mà!

Sau tiếng hét của người phụ nữ, tình hình lại bắt đầu hỗn loạn.
Cuộc hỗn loạn này không kéo dài bao lâu.
Hai người họ rên lên một tiếng, gần như đã ngã xuống đất cùng một lúc.
Video đã đứng hình ở đây.
Video phát toàn màn hình tự động thoát ra, khiến tôi nhìn thấy người đăng tải.
Trong ống kính, chỉ có thể nhìn thấy lưng người đàn ông ấy, người phụ nữ đã bị che khuất hoàn toàn.
Tình hình trở nên rất hỗn loạn, ống kính cũng liên tục chao đảo, khiến người ta không thấy, không nghe rõ rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Tình cảnh loạn xạ ngầu ấy kéo dài một lát thì có người quát lên mấy tiếng, chấm dứt cuộc hỗn loạn.
Tôi nhận ra đây là người mặc áo gi-lê lông đã từng lên mạng tìm kiếm.
Anh ta kinh hoàng, nuốt nước bọt một cái, cố ra vẻ bình tĩnh nói:
Các người thấy cả rồi đấy. Các người thấy rồi đấy… người trong công ty chúng tôi… không phải toàn bộ, chỉ bộ phận của chúng tôi… sếp của chúng tôi, trước đây sếp Ân đột nhiên chạy ra khỏi phòng làm việc. Sau đó di động của chúng tôi đều đổ chuông, đều nhận được cuộc gọi của người thân, người quen đã chết gọi đến. Sau đó… sau đó nghe máy, một đồng nghiệp đã nghe máy, rồi chết… lăn đùng ra chết. Sau đó chính... chính là vừa rồi, những người khác gọi đến, gọi đến cùng một lúc, ai nghe máy cũng, cũng chết ngay tức khắc. Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì… trước đây tôi từng xem bản tin do người khác chia sẻ, chỉ là được báo mộng…

Ống kính di chuyển, quay màn hình của laptop.
Sau chuỗi tạp âm soạt soạt, giọng của một bà cụ đã cất lên.

Cháu ngoan à, bà ngoại gọi mà sao cháu không nghe máy?

Lời chất vấn ẩn chứa buồn tủi khiến người quay video nín cả thở.
Một bàn tay và một khuôn mặt xuất hiện trong ống kính.
Ống kính di chuyển, lướt quanh một vòng, quay những xác chết nằm sấp nằm ngửa trên sàn nhà văn phòng.
Sau đó, khuôn mặt ấy lại xuất hiện trước ống kính.

Chỉ cần đừng nghe máy là được đúng không? Đừng nghe máy, sẽ không bị như Trần Lỗi…


Người có vẻ bất thường đầu tiên là anh Ân! Chắc anh ta đã làm gì đó, không phải Văn Tĩnh.


Văn Tĩnh, cô nói rõ ràng đi. Cô thực sự đã chia tay với người đó rồi? Chia tay trong hòa bình?

Nickname đó khá quen mắt.


Là người mặc áo gi-lê lông…
Tôi lập tức nhớ ra, đây là nickname tài khoản của người mặc áo gi-lê lông.

Bên dưới video đã có không ít bình luận và share.

Có người mỉa mai, có người ngờ vực, có người khóc kể mình cũng đã nhận được cuộc gọi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.