Chương 2052: Chết chóc lan tràn khắp nơi (9)


Tiếng thét chói tai khiến tim tôi như cũng rung lên.

Sau một thoáng kinh hãi, tôi đã nhìn thấy mặt của Tí Còi và Gã Béo.
<8br>Ánh mắt của hai người đó đều đầy lo lắng, nhìn tôi chăm chăm.

Cảnh tượng này không phải lần đầu tôi nhìn thấy.

Lúc này dùng di động có ổn không? Không nhận cuộc gọi là được à? Có khi nào nó nhắm đến chúng ta không nhỉ?
Tí Còi lo lắng hỏi.
Tôi liền khựng lại.
Vấn đề này lại bị tôi lơ là.
Và cả những người bình thường mà tôi vừa nhìn thấy kia nữa…
Những điều này đều chứng minh nhận thức về cái chết của người ở thế giới tương lai, không khác gì hiện nay.
So ra, một số chuyện xảy ra ở thế giới hiện thực mới là không thể tin nổi.
Tôi3 xoa xoa thái dương, rồi dùng bàn tay ấn lên tai. Tiếng thét ấy vẫn còn đang vang vọng trong đầu, không thua gì ma âm rót vào não.
Tí Còi rót nước cho tôi.
Uống mấy ngụm lớn, tôi mới cảm thấy đỡ hơn một chút.
Tôi thở hắt ra một hơi, kể lại ch6o Tí Còi và Gã Béo biết ảo ảnh mà mình vừa nhìn thấy.
Nguyễn Hàn và Triệu Hàng bị tay sai của con ma cổ trang thuyết phục, đưa đầu chịu chém, fan cuồng của Nam Thiên sẵn sàng chọn tự sát để biến thành ma, tấn công Cố Nhan; và cả đám cấp dưới của ma chuyển phát nhanh, chúng đều đã tự nguyện biến thành ma…
Thế giới tương lai chắc chắn cũng có những người như thế, nhưng cũng chắc chắn những người như thế là thiểu số…
Thế giới hiện thực cũng có những người như vậy và chắc là cũng chiếm thiểu số.
Dấu ấn Meditation để lại vẫn còn, nhưng không còn sinh ra cảm giác đau đớn nữa.
Tôi cũng không biết người trong văn phòng đó giờ ra sao.
Có lẽ đã chết hết rồi.
Giải thích này nghe có vẻ hợp lý. Nhưng Meditation đã tồn tại lâu như thế. Quan niệm, tưởng tượng, mong muốn, cảm nhận… của con người đối với cái chết còn có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của nó sao? Một người cảm thấy đau buồn đối với cái chết, một trăm người cảm thấy đau buồn đối với cái chết, đều không thể ảnh hưởng trực tiếp đến nó chứ nhỉ?
Tôi vừa tìm kiếm trong di động của mình, vừa hỏi:
Gần đây có phải đã xảy ra tai họa lớn không? Chỉ khi nào xảy ra chuyện như vậy, mới khiến rất nhiều người có cảm xúc ấy nhỉ?

Tôi cầm di động, đang định tra cứu thì bị Tí Còi ngăn lại.
Như vậy, xung đột của hai bên kể ra đã hiểu được.
Tôi ngẫm nghĩ, song vẫn lắc đầu:
Chuyện này thực ra không quan trọng. Tôi vẫn không hiểu, tại sao Meditation lại khóc? Không thể xem đó là diễn kịch… mà hình tượng ấy của nó, cũng đâu phải nhân vật khóc lóc mè nheo.

Nỗi đau buồn do bất lực đó, tôi chỉ nhìn thôi đã cảm nhận được.

Xem cái này đi! Cái này nè!

Màn hình đang hiển thị một góc quay rung lắc, hình như đang quay lén.
Âm thanh và hình ảnh đều không rõ.
Meditation đã bỏ cuộc rồi.
Nó sẽ chống lại ma vương, nhưng không thể cứu thế giới.
Tí Còi đột nhiên la lên, đưa di động đến trước mặt tôi.
Lúc nghĩ như vậy, tôi không có bất kì cảm xúc nào, chỉ suy đoán một cảnh đầy lý trí và tỉnh táo.
Trước đây, tôi từng cảm thấy sợ hãi với sự điềm tĩnh này của mình, nhưng giờ thì tôi không còn một chút ý nghĩ nào tương tự như thế.
Tôi chỉ lo lắng về sự thay đổi của Meditation.

Mạng lưới đó vốn là để Nam Thiên sử dụng cho mình.
Gã Béo nói:
Nam Thiên đã chết, bị Meditation thừa cơ chiếm trọn thành quả của Nam Thiên.

Nói cách khác, thủ đoạn giết người mà Meditation đang dùng, vốn là của ma vương để dành sau này dùng đến.
Trước đó tôi đã quên mất vụ này.
Đây thực sự là mô thức giết người hệt như bệnh dịch, hoàn toàn không phân biệt đúng sai.
Sống lưng tôi lập tức vã mồ hôi lạnh.

Trước mắt đừng nghe điện thoại. Tôi báo với gia đình một tiếng đã. Cả đám Trần Hiểu Khâu nữa…
Tôi tức tốc đưa ra quyết định.
Người quay điều chỉnh tiêu cự một chút.
Tí Còi mở lớn âm thanh của video.
Chợt thấy một người phụ nữ đang ngồi trên đất, ôm đầu gối, lớp trang điểm trên mặt đã bị nước mắt làm trôi đi, còn có những dấu vết bẩn thỉu do lau chùi tùy tiện để lại.
Nó không phải là Hàn Vân. Hàn Vân là linh hồn của trẻ em. Dẫu xảy ra chuyện như trước đây thì cũng có thể hóa giải được.
Nhưng nếu Meditation trở nên khác đi, mức độ phá hoại mà nó gây ra chắc chắn sẽ lớn hơn. Đồng thời, cũng rất khó có khả năng nó dựa vào tâm nguyện của mình mà hi sinh bản thân, thay đổi cục diện.
Tôi nhìn dấu ấn trong lòng bàn tay, khẳng định lại nhận định của mình lần nữa.
Tí Còi hỏi:
Tôi nói này, nếu nó thực sự đang buồn thì sao?

Tôi và Gã Béo đồng loạt nhìn sang cậu ta.

Nó không phải là linh hồn sao? Hơn nữa cũng đâu phải dạng linh hồn do người chết biến thành, mà là linh hồn được trực tiếp sinh ra. Đúng ra nó đâu có tình cảm của con người nhỉ? Nó là cái chết, nó chính là quan niệm của con người về cái chết. Nếu nó khóc, cũng là vì ý thức của con người đúng không?

Nói đúng hơn, nhưng cảnh tượng ấy đều không phải là ảo ảnh, mà là chuyệ5n đã thực sự xảy ra. Chỉ có điều thời gian, địa điểm xảy ra những chuyện ấy đều cách tôi rất xa. Dấu ấn Meditation để lại khiến tôi nhìn thấy những chuyện đã và đang xảy ra ở một góc khác của thành phố.
Khác với cảnh mộng, tôi không thiết lập quan hệ với những người lạ ấy, tôi chỉ là một người đứng ngoài quan sát, cộng với do đã trải qua nhiều chuyện quái dị như thế, nên tôi đã không còn thấy sợ đối với chuyện chết chóc như vậy.
Tôi kể lại một cách đầy lý trí, cuối cùng còn thêm vào phân tích của mình.
Meditation hoàn toàn không cần phải đưa ra phản ứng lớn như vậy.

Cuộc gọi ấy…
Gã Béo lên tiếng:
Meditation dựa vào mạng lưới đầu tư mà Tài chính Tứ Hải xây dựng sẵn để khống chế thông tin liên lạc đúng không?

Tôi gật đầu, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ:
Ý cậu là…


Chắc là Meditation và ma vương đã phát sinh xung đột. Có điều những biểu hiện ấy của Meditation khiến tôi thấy hơi khó hiểu. Dù tồn tại của nó, ý thức của nó bị ma vương ảnh hưởng, phát sinh thay đổi… Nhưng thực chất đâu có ảnh hưởng gì đâu nhỉ?
Tôi nghĩ tới thế giới tương lai kia.
Người dẫn đường ở Hối Hương và Tống Tạng lái taxi kia, lúc còn sống đều sợ hãi cái chết. Chúng đã vùng vẫy, sau khi thất bại thì biến thành ma, biến thành ma vương.
Còn La Mục, có lẽ không kháng cự, nhưng cậu ta cũng không muốn chết.
Nhưng gần đây không có xảy ra thiên tai hay tai nạn gì lớn. Nói đúng ra, mấy sự cố gần đây được báo chí đăng tải đều liên quan đến ma và còn có tôi tham gia vào trong ấy.
Không nhận được đáp án như mong đợi khiến tôi khá thất vọng.
Tôi nhìn bàn tay mình.
Gã Béo với Tí Còi cũng gấp rút hành động.
Chúng tôi không dám gọi điện, mà chỉ dùng cách nhắn tin, nhắc nhở người thân bạn bè.
Đến khi làm xong, tôi mới lên mạng tra cứu.
Tôi còn vô tình xem Meditation là bạn cùng chiến tuyến. Ít nhất thì, Meditation không có ác ý với tôi.
Nhưng hiện giờ, hình như Meditation đã rơi vào một mô thức giết người không phân biệt lạ quen.
Giết chết vợ chồng Trịnh Giai, đồng nghiệp của Trịnh Giai… và cả gã lừa đảo qua điện thoại tôi chưa từng gặp…
Dẫu vậy, tôi vẫn nhận ra thân phận của người ấy.


Là người trong văn phòng kia…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.