Chương 2068: Tuyệt mật (1)


Diệp Chính Nhất thoạt nhìn thì không đứng đắn, nhưng nói câu nào cũng điểm trúng tim đen.

Tôi đã cảm nhận thấy một tia hi 8vọng.
Nói đến đây, cậu ta liếc Diêu Nhiếp một cái:
Cũng do anh nhìn trúng cô ta đấy.

Diêu Nhiếp ấm ức nói:
Sao tôi biết được cô ta sẽ nhìn ra thân phận của tôi? Vốn dĩ là quen và chia tay trong hòa bình, có khác gì với những người khác đâu.

Quan hệ của ba người họ hình như đều không vì chuyện này mà nảy sinh mâu thuẫn.
Từ Thiên Thành xua xua tay:
Bỏ đi. Đâu phải anh cố ý. Tính của anh tôi cũng hiểu mà. Đây là tai họa mà tôi và mẹ không trốn được.


ma già
đã tồn tại rất lâu, hiển nhiên ông ta đã biết được không ít chuyện. So với người đàn ông trong video ch3ỉ thu thập thông tin từ những người chết thì một người đích thân trải qua như Diệp Chính Nhất, hẳn sẽ hiểu cặn kẽ thế giới này hơ9n.
Từ Thiên Thành và Diêu Nhiếp đều không mấy hứng thú với lịch sử, mà chỉ quan tâm đến sự biến đổi trong hiện tại. Họ kh6ông xem tôi là người ngoài, trái lại còn kéo tôi cùng ngồi xuống sofa.
Hai người họ bắt đầu cãi nhau.
Có thể nhận thấy, tình cảm của họ rất thân thiết, vạch mặt nhau mà không hề phiền lòng.
Họ đang nói những chuyện cũ mà tôi không hề biết, mà tôi cũng không hứng thú với mấy chuyện này.
Hai người họ thân thiện thật, có lẽ là do tính cách nên còn giải thích cho một người ngoài như tôi hiểu.

IQ anh cao sao bị vợ phát hiện ngoại tình?


Đó chỉ là tai nạn thôi.


Ông đừng có vớ vẩn.
Diêu Nhiếp đanh mặt ngắt lời Diệp Chính Nhất.
Diệp Chính Nhất chỉ Diêu Nhiếp cười ha hả:
Cậu nhìn nhận phụ nữ là kém nhất. Tốt xấu gì cũng chọn hết.

Diêu Nhiếp hình như hơi ngượng, liếc Từ Thiên Thành một cái.
Văn Tĩnh đã giết hại nhiều người như thế, kể ra thì nguồn gốc là từ Diêu Nhiếp.

Không hề. Người có năng lực do Ông Trời quyết định. Có hồn ma lúc sống đã sở hữu năng lực, sau khi chết cũng có thể vận dụng năng lực; có hồn ma lúc sống chỉ là người bình thường, sau khi chết đương nhiên không thể thình lình trở thành người có năng lực. Giới hạn này, đều đã được quyết định từ trước.
Diệp Chính Nhất quả quyết nói, rồi chỉ chính mình:
Tôi chỉ là một người bình thường, sau khi chết cũng đâu biến thành người có năng lực được. Mất đi âm khí, tôi gần như đã tàn phế.

Tôi vặn hỏi:
Nhưng khi còn sống không phải ông có thể vẽ ra những bức tranh đặc biệt sao?


Vậy thì dễ hiểu rồi. Sức mạnh của phép thuật bắt nguồn từ linh hồn đó.
Diệp Chính Nhất vỗ đùi đánh đét một cái.
Trong đầu tôi lóe lên một suy nghĩ, lập tức hỏi:
Thế linh hồn bắt nguồn từ phép thuật thì sao?


Đó là phép thuật, không phải năng lực.
Diệp Chính Nhất lắc đầu:
Phép thuật là phép thuật, năng lực là năng lực. Nguồn gốc của phép thuật…
Ông ta trầm ngâm một thoáng:
Chắc cậu biết về khái niệm ‘linh hồn’ chứ?

Tôi gật đầu.

Chứ không phải tự anh để lộ tẩy à?


Cậu bảo tôi diễn kịch mà? Tôi lấy đâu ra khả năng diễn xuất ấy? Hơn nữa đó là phản xạ bản năng mà, ok?
Diêu Nhiếp cũng bắt đầu than trách.
Tôi cảm thấy thái độ của họ thật khó hiểu, không h5iểu họ đang muốn làm gì.
Diệp Chính Nhất rất vô tư, còn không ngừng khuyên bảo:
Ngồi đi. Đừng xa cách thế. Ba chúng tôi là bạn vong niên, rất thân thiết. Nói theo kiểu các cậu, là nhóm già và trẻ chuyên cua gái…


Ừ, đúng là vậy. Chúng tôi đều đã mất âm khí. Còn nguyên nhân của sự biến đổi này, chắc cậu đoán được mà nhỉ? Người quay video sở hữu năng lực như thế đấy.
Diệp Chính Nhất thở dài một hơi:
Người mạnh mẽ thật sự trên thế giới này không phải hồn ma chúng tôi, mà là con người. Người sống, người chết, không khác gì nhau. Tâm trí mạnh, mới là mạnh thực sự. Đây cũng là… vì sự phát triển của cả thế giới.

Tôi á khẩu, nhớ đến điểm mâu thuẫn mình nghĩ tới khi nãy, cân nhắc một lát, rồi hỏi tiếp:
Thế thì, sau khi mất đi âm khí, hồn ma sẽ giống như những người có năng lực, sở hữu sức mạnh đặc biệt?

Ngô Linh thường dùng phép thuật. Cô ấy đã chết, còn chết bởi…
Sau khi buột miệng đặt câu hỏi này, tôi há hốc mồm, sững người ngay tại chỗ.
Từ Thiên Thành thân thiện giải thích cho tôi hiểu:
Tôi mới đến Dân Khánh hôm nay. Trước đó đã đến thăm cha tôi, ở lại đó mấy hôm. Trên đường về đã xem được video trên mạng. Cả chuyện của Christina và trước đó nữa, hỗn loạn do trò chơi nói thật hay mạo hiểm gây ra, tôi đều có biết. Diệp Chính Nhất bảo thế đạo thay đổi, nguy hiểm luôn rình rập, tôi mới có ý đi thăm cha… nhìn thấy Văn Tĩnh, tôi đã biết chắc chắn mình đã bị nhắm tới. Cô ta vừa chết, không tìm tôi thì cũng tìm anh Diêu, chắc chắn sẽ không tìm đến con ma đã giết cô ta.

Từ Thiên Thành cười mỉa mấy tiếng, thái độ giọng điệu giống hệt lúc trước đã kích động Văn Tĩnh. Nhắc đến Văn Tĩnh, giọng điệu của cậu ta đều khinh khỉnh.

Anh ta và Văn Tĩnh hẹn nhau ra ngoài chơi, sau khi vào khách sạn đã gặp phải hỏa hoạn. Chỉ một ngọn lửa nhỏ, bốc lên chút khói, mà anh ta đã trình diễn phép thuật cho Văn Tĩnh xem.
Từ Thiên Thành chỉ chỉ Diêu Nhiếp nói.
Diêu Nhiếp cãi lại:
Cậu đừng có làm người ta hiểu nhầm. Lúc đó chuông báo cháy cứ kêu suốt, những người khác đã phát hoảng. Lúc họ chen nhau xuống lầu, có người đã ngã. Nếu tôi không biến mình ra chỗ khác thì tôi đã giẫm nát ngực người ta rồi.


Ông Diệp…
Tôi ngẫm nghĩ, vẫn chưa biết xưng hô với ông già này thế nào:
Xung Linh Đạo Trưởng, tôi có một vài chuyện muốn hỏi ông.


Cứ nói cứ nói.
Diệp Chính Nhất gật đầu lia lịa, thái độ rất hiền hòa.
Hai người kia tạm thời ngừng đấu võ mồm, nhìn sang tôi.

Tôi muốn biết trên thân hồn ma đã nảy sinh biến hóa gì.
Tôi chân thành hỏi:
Mọi hồn ma đều mất âm khí rồi sao?

Diệp Chính Nhất nhìn tôi, thái độ bỡn cợt đã thay đổi, trở nên nghiêm túc:
Cậu đã nghĩ ra rồi phải không?

Tôi bất giác rùng mình, siết chặt nắm đấm, cố nén cơn run rẩy của mình:
Không thể nào. Chuyện này… sao có thể chứ… cô ấy… cô ấy…

Tôi đã hiểu diễn biến của sự tình, muốn ngắt đứt dòng hồi tưởng của họ.

Sau đó tôi đã làm công tác tư tưởng ổn thỏa cho cô ta rồi. Cũng do cậu đã nhỡ mồm nói sự thật cho cô ta biết, cô ta mới hãi hùng bỏ tôi.
Diêu Nhiếp lại bắt đầu trách Từ Thiên Thành.

Bị hại chết cũng là tai nạn?


Chuyện đó lại càng oan uổng có biết không!

Tôi cảm thấy đau đầu, liền nhìn sang Diệp Chính Nhất.
Diệp Chính Nhất đang hóng chuyện cười khà khà khoái trá.

Sao tôi biết các người đã trải qua chuyện gì? Cô ta gạt tôi, tôi cứ ngỡ anh ngốc đến mức tiết lộ sự thật rồi chứ.


Cậu nghĩ tôi là cậu chắc?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.