Chương 2095: Tiệm nhỏ của kẻ dệt mộng (7)


Trước mắt tôi chợt tối sầm, nhưng đã đã lập tức phục hồi thị lực. Chỉ là sau khi phục hồi, linh hồn tựa như đang bay trên trời, không còn cả8m giác chân thực rằng chân đang đứng trên đất.

Tôi nhanh chóng thấy rõ cảnh vật trước mắt. Tôi đã nhìn thấy Từ Thiên Thành đang ngồ3i trên ghế sofa trong phòng khách.
Có điều, ánh mắt không nhắm vào tôi, mà tập trung vào Từ Thiên Thành.
Cảnh vật trước mắt biến thành ba màu trắng đen xám, ánh mắt ấy giống như một chùm ánh sáng, chiếu thẳng lên người Từ Thiên Thành.
Hơi nóng ấy liền biến mất sau khi tôi nhắm mắt lại.
Linh hồn tôi đã có lại cảm giác chân thực, đáp xuống mặt đất vững chắc, có thể cảm nhận thấy trọng lượng của cơ thể.
Hình dáng của Từ Thiên Thành đã trở nên méo mó.
Màu đỏ xuyên qua ba màu sắc đơn điệu kia, khiến trong tầm mắt tôi lại xuất hiện những màu sắc tươi tắn.
Không thể mở cửa từ bên ngoài, chắc cũng không có cách nào mở cửa từ bên trong. Xác chết bên trong càng không thể cục cựa, tạo ra tiếng động lớn như vậy.
Trừ khi, có ma.
Xác chết chồng lên nhau đã chắn hết tầm nhìn.
Từ Thiên Thành lại húc mạnh, mặt đỏ bừng lên, đẩy cánh cửa mở ra chút nữa.

Này!
Tí Còi quát lên.

Thứ này có thể nguyền rủa người khác đúng không? Hút nhiều máu như thế, còn mang theo oán hận nữa? Trong phim đều như vậy mà. Khi dùng thứ như thế…
Nam sinh xoay xoay cây bút trên ngón tay của mình.

Trong này vốn không mở cửa cho bên ngoài thấy. Các cậu muốn kiểm tra đã kiểm tra rồi, cũng đã nhìn thấy rồi. Bây giờ nên về rồi nhỉ? Sắp tới có tiết học không?
Quản lý béo thân mật hỏi.
Trong hai nam sinh, cậu mặc áo lông xám thì rất điềm tĩnh, tựa như trước đó chưa từng xảy ra chuyện không vui.
Họ không tán thành sản phẩm mà cửa hàng này kinh doanh, có lẽ cảm thấy có khả năng đây là chiêu trò lòe thiên hạ để lừa tiền. Lúc sắp ra về, hai người họ còn nhắc nhở tôi và Tí Còi một lần nữa, bảo chúng tôi cẩn thận kẻo bị lừa.
Quản lý tiệm cười híp mắt tiễn họ về, rồi quay lại nhìn hai nam sinh.
Tôi chỉ nhìn thấy sau gáy của Từ Thiên Thành và một chút góc áo quần từ khe cửa.
Có một cái áo khoác lớn màu lam đã di chuyển một đoạn, hình như còn lăn qua một cái, che kín khe cửa.
Từ Thiên Thành cứ thế bốc cháy.
Hơi nóng phà thẳng vào mặt, tôi lập tức cảm thấy nóng rát, không khỏi nhắm mắt lại.

Này, đừng có khinh người thế nhé. Mấy ngàn tệ tụi này cũng có mà. Các người nghĩ tụi này không biết về cái thứ các người mua à? Bây giờ ai mà không biết trên đời có ma và cả người siêu năng lực chứ! Thứ này dùng để tạo ra phép thuật đúng không? Tạo lời nguyền, gọi hồn này nọ…
Tên áo lông xám lớn giọng quát lên.
Nam sinh còn lại là tuýp người hành động, liền thò tay đến giật lấy cây bút máy đã lắp lại đàng hoàng ngay trong tay Tí Còi.
Xác chết sau cửa đã di chuyển.
Chợt thấy quần áo đang lộ ra qua khe cửa bắt đầu dao động một cách bất thường.
Cậu ta ngồi xổm ở đó, ngẩng đầu lên, nhìn tay nắm cửa.
Sau khi chần chừ một thoáng, cậu ta đã buông tay ra.
Từ Thiên Thành liền áp sát lên khe cửa, định xem rõ đó là gì.
Tựa như đang có thứ gì đó muốn chui ra khỏi xác chết, cố sức đẩy những xác chết ở chỗ cánh cửa.
Ánh mắt tạo ra áp lực cực lớn tập trung lên người tôi đã biến mất.
Tôi đã trở lại
Tiệm nhỏ của Kẻ dệt mộng
, đang đứng cạnh Tí Còi và hai nam sinh kia, có cảnh sát và tay quản lý béo đang đứng gần đấy.
Đằng sau có gì, trước đây tôi đã nhìn thấy.
Xác chết chất đầy…
Hoa sen rớt ra ngoài.
Một tay Từ Thiên Thành vẫn đang nắm tay nắm cửa, khụy người xuống định nhặt tiêu bản hoa khô kia lên.
Tôi đứng bên cạnh quan sát, tựa như có thể cảm nhận được áp lực mà Từ Thiên Thành đang gánh chịu.
Không thể đẩy cửa ra được.
Một cảnh sát đã rời khỏi bàn làm việc, nói đôi câu với quản lý béo, rồi cùng ông ta đi đến bên cạnh kệ hàng, bắt đầu kiểm tra những món hàng kì dị khác đang nằm trên đó.
Cảnh sát đang kiểm tra văn bản cũng đã nhanh chóng đứng dậy, đến chỗ đồng nghiệp, sau khi kiểm tra một số món hàng, hai người họ nghiêm mặt thông báo tình hình cho tôi, Tí Còi và cả hai nam sinh kia biết.
Tay của Từ Thiên Thành siết chặt, trên tay đã nổi cả gân xanh.
Cậu ta siết chặt cứng tay nắm cửa, tay còn lại đang cầm đóa hoa sen kia, đưa đến bên miệng, cắn xé vỏ bọc ra.
Đóa hoa hình như nảy lên một cái, rồi lập tức bắt đầu bốc cháy.
Ngọn lửa bùng lên, nuốt chửng cả đóa hoa, chỉ để lại một ít tro tàn.
Cậu áo lông xám đã hơi bực mình, quay đầu qua nhìn tôi:
Ông anh, không đánh không quen mà. Các anh gia nhập chưa? Giới thiệu tụi này gia nhập nhé.

Tôi mặc kệ cậu ta, nói với quản lý béo:
Bây giờ tính tiền được chưa?

Cậu ta đã về đến nhà mình, trên tay cầm tiêu bản hoa sen bọc trong túi hút chân không, trên mặt 9hiện lên vẻ hờ hững.
Cậu ta nhướn mắt nhìn về phía cửa phòng ngủ chính.

Ông chủ, chỗ các ông còn thứ gì tốt không?
Cậu ta nhìn dáo dác một lượt, bộ dạng nóng lòng muốn thử, tựa như chỉ muốn lục tung chỗ này lên.

Đồ tốt thì nhiều. Nhưng chỗ chúng tôi không tiếp người ngoài. Chế độ giới thiệu thành viên gia nhập, có nghe qua chưa?
Quản lý béo cũng không giận.
Tay nắm không động đậy.
Từ Thiên Thành cúi đầu nhìn hoa sen trên nền nhà, nhặt nó lên. Cậu ta vẫn có chút phân vân, nhưng đã nắm lấy cành hoa.
Sau khi cầm lấy tay nắm cửa, liền bất động.
Âm thanh cào cửa ấy đã dừng, tay nắm cửa đang động đậy. Có ai đó ở bên trong đang thử mở cửa, xoay tay nắm cửa.
Từ Thiên Thành dần tăng sức lên, cả người cũng dựa lên cánh cửa, dùng vai húc vào, lúc này đã đẩy cánh cửa mở ra một khe hẹp.
Qua khe hẹp chỉ có thể nhìn thấy một số quần áo.
Tôi cảm thấy không khí trong nhà hơi lạ. Lò sưởi đã6 tắt, không khí lạnh ngoài trời lan thẳng vào trong nhà.
Các giác quan của tôi trở nên vô cùng chậm chạp.
Thân thể của Từ Thiên Thành đứng yên ở đó, hoàn toàn bất động.
Tôi chợt nghe thấy
bộp
một tiếng, đóa hoa khô rơi xuống chân Từ Thiên Thành, tuột xuống nền nhà.
Linh hồn của những người đã chết ra khỏi thân thể, biến thành ma rồi.
Từ Thiên Thành đứng bật dậy, đi về phía cửa phòng.

Mọi giấy tờ đều đủ, không có vấn đề. Cũng không có hàng cấm. Bây giờ đều rõ cả rồi chứ? Được rồi. Các cậu ráng học hành đàng hoàng. Có lòng cảnh giác là tốt, nhưng cũng đừng vừa thấy chút gì đó là suy nghĩ lung tung. Bớt xem thể loại phim ấy lại. Còn những món đồ này của các cậu…

Hai cảnh sát đều phê bình và lên lớp cả hai bên một trận.
Sau khi tôi cảm t5hấy phòng sưởi đang lạnh lẽo, chợt hồi thần, nhận thấy trong phòng ngủ chính đang có âm thanh vang ra.
Sau cánh cửa có thứ gì đó hoạt động, đang cào lên cánh cửa, động tác càng lúc càng mạnh.
Áp nó trước ngực, Từ Thiên Thành mới nắm lấy tay nắm cửa trở lại.
Tay nắm cửa bị vặn, đã mở ra hoàn toàn.
Đốm lửa bắn vào ống quần Từ Thiên Thành, đốt thủng một lỗ, nhưng không lan rộng.
Tôi lại cảm nhận thấy ánh mắt đó.

Ui dào, hiện giờ chúng ta không phải đã quen nhau rồi sao?
Cậu áo lông xám nói:
Đã nhìn thấy hết còn gì…

Quản lý béo chỉ cười chứ không tiếp lời.

Tôi muốn món này!
Áo lông xám ngắt lời bạn mình.

Tôi nhìn chúng, nhưng không ngăn cản.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.