Chương 142: Thần châu chi tranh (3)


Thấy Ngô Lai như vậy, Lãnh Ngưng Vũ cực kỳ hoảng sợ. Khi Lãnh Ngưng Vũ hoảng quá chuẩn bị tấn công Tà Nhãn, truyền âm của Ngô Lai đã đến tai nàng. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Vũ nhi, không cần lo lắng, ta không sao, với tà công này của hắn vẫn không làm gì được ta đâu.

Nghe vậy, Lãnh Ngưng Vũ mới yên tâm, vẻ lo lắng trên mặt biến thành vui mừng, chính vì nàng biết Ngô Lai không hề bị tà công của Tà Nhãn khống chế.
Thế nhưng Tà Nhãn tịnh không phát hiện những biến hóa của Lãnh Ngưng Vũ, thấy Ngô Lai ngây ngốc nhìn hắn, trong lòng đại hỉ, cho rằng Ngô Lai đã bị tà công của mình khống chế.

Trong khí Tà Nhãn đang vui mừng, ánh mắt Ngô Lai vốn đang đờ đẫn đột nhiên ánh lên vẻ ác liệt, quang mang cường đại tập kích vào Tà Nhãn.


Oa!


Tà Nhãn bỗng nhiên mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không tự chủ lùi ra sau mấy bước. Mắt hắn vốn đang lóe lên quang mang tà dị lập tức trở nên ảm đạm tối tăm.

Bọn người Quỷ cốc Tà điện thấy vậy liền kinh hoảng, bọn chúng đều biết uy lực của tà công Tà Nhãn, không ngờ có thể bị Ngô Lai đả thương. Bọn chúng nguyên đã nhìn thấy mục quang ngây dại của Ngô Lai, ai cũng cho rằng Ngô Lai bị Tà Nhãn khống chế, hoàn toàn không nghĩ tới Tà Nhãn lại bị Ngô Lai đả thương.

Tà công mà Tà Nhãn luyện sao lại có thể là đối thủ của Ngô Lai được? Sở luyện của Ngô Lai chính là Thánh Ma Bảo Điển, không chỉ có song tu, phòng thuật, trên đó còn có ghi chép đủ các loại tà công và công pháp thần kì, phương pháp tu luyện và cả cách phá giải. Ngô Lai tự nhiên biết làm sao để phá giải, sở dĩ mới thừa cơ làm Tà Nhãn bị thương.

Thánh Ma Bảo Điển chính là do Tử Thiên Lão Quái mấy trăm năm trước thu thập các loại công pháp kì dị trong giang hồ mà viết thành bảo điển. Không kể là tà công hay là công pháp quỷ dị gì ở trên giang hồ, đều được Tử Thiên Lão Quái thu gom trong Thánh Ma Bảo Điển. Trong Thánh Ma Bảo Điển cũng có ghi chép công pháp tương tự như tà công sở luyện của Tà Nhãn, như thế hắn sao lại có khả năng tổn thương đến Ngô Lai.

Nhìn thấy Ngô Lai dễ dàng khiến cho một kẻ mà người trên giang hồ phải mười phần sợ hãi là Tà Nhãn bị trọng thương, Lãnh Ngưng Vũ vô cùng vui mừng.

Tuyết Nhi và Đồng Cương ở bên cạnh khi đó cũng chịu ảnh hưởng của Tà Nhãn, chỉ thấy trong mắt đối phương xuất hiện quang mang quái dị lạ thường, cảm thấy bản thân giống như không còn chịu sự khống chế của chính mình nữa. Khi Ngô Lai làm trọng thương Tà Nhãn, hai người mới tỉnh lại, mù mờ nhìn Ngô Lai và Lãnh Ngưng Vũ. Lãnh Ngưng Vũ do biết được sự lợi hại của tà công Tà Nhãn, sở dĩ vẫn luôn vận công chống lại, vậy mới không chịu ảnh hưởng của tà công đó.

Đám người Quỷ Cốc Tà Điện đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên thân hình nhanh như chớp, bao vây lấy bốn người Ngô Lai. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()


Các ngươi đã muốn Hổ Phách Thần Châu, thì ta sẽ đưa nó cho các ngươi.


Ngay khi bọn người Quỷ Diệt chuẩn bị động thủ, thanh âm Ngô Lai bỗng nhiên vang lên.

Bọn Quỷ Diệt ngây người ra.

Quỷ Diệt nói:
Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn đưa Hổ Phách Thần Châu cho bọn ta?
Nói xong rồi cũng giống như mấy tên kia, lộ vẻ mặt không tin nhìn Ngô Lai.

Hổ Phách Thần Châu là một tuyệt thế bảo vật như vậy, có thể làm vô số người trong giang hồ vì nó mà liều mạng, mà Ngô Lai lại nói muốn đưa Hổ Phách Thần Châu cho bọn chúng, sao có thể không làm bọn chúng hoài nghi được.

Ngô Lai nói:
Không sai, Hổ Phách Thần Châu đối với ta chẳng hề có lợi ích gì, trái lại còn mang cho ta nhiều phiền phức, các ngươi đã muốn thì ta sẽ đưa Hổ Phách Thần Châu cho bọn ngươi vậy.
Vừa nói vừa lấy Hổ Phách Thần Châu từ trong ngực áo ra.

Nhìn thấy Hổ Phách Thần Châu to khoảng bằng nửa nắm tay, lại còn tỏa ra bạch quang lờ mờ, bọn Quỷ Diệt liền lộ ra vẻ tham lam.


Hoắc nhị huynh nói không sai, Hổ Phách Thần Châu tuyệt thế bảo vật này tuyệt đối không thể rơi vào tay Quỷ Cốc Tà Điện.


Tiếng nói vừa mới dứt, người từ chỗ rẽ ở phía xa đã chầm chậm đi tới. Mặc dù nhnhìn có vẻ chậm chạp, nhưng mỗi bước lại có thể vượt qua khoảng cách hơn chục trượng, trong nháy mắt đã đến trước mặt chúng nhân.

Nhìn thấy người vừa đột ngột xuất hiện, chúng nhân tại trường đều kinh hoảng.

Ngô Lai nghi hoặc nhìn Lãnh Ngưng Vũ.

Thấy vậy, Lãnh Ngưng Vũ nhẹ nhàng nói:
Ông ta là thần long trên giang hồ, thấy đầu không thấy đuôi, chính là Kỳ Hiệp Quách Phóng, được người giang hồ gọi là ‘Súc Địa Tam Thốn’, đặc biệt là khinh công vô cùng lợi hại.


Nghe vậy, Ngô Lai bất giác quan sát kỹ người vừa đến, chỉ thấy người này niên kỷ khoảng chừng lục tuần, râu tóc bạc trắng, thân hình không hề cao, cũng chỉ hơn năm xích, nếu không phải trong mắt lóe lên quang mang dị dạng, chắc chắn sẽ làm người khác ngộ nhận ông ta chỉ là một lão nhân bình thường.

Nói đến ‘Súc Địa Tam Thốn’ trong giang hồ hầu như không ai không biết, không ai không hiểu, chính là nhất đại kỳ hiệp. Đặc biệt là khinh công Súc Địa Tam Thốn càng là nhất tuyệt trên giang hồ, căn bản không có gì có thể sánh được, thành danh đã bốn mươi năm trước nhưng có rất ít người có thể nhìn thấy được vị kỳ nhân này.

Hoắc Danh vừa nhìn thấy người mới đến, vui mừng nói:
Hóa ra là Quách huynh, không biết Quách huynh vì sao lại đến đây?


Quách phóng nói:
Ban đầu là muốn mở mang kiến thức về truyền thuyết Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm đứng đầu trong Thập đại thần binh, không ngờ là hai bảo vật này vẫn chưa xuất hiện, thì lại nghe nói Hổ Phách Thần Châu cũng đã xuất hiện, thế nên mới đến đây dự náo nhiệt.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.