Chương 151: Tiếp Thụ Vũ Tuyết


Nghe vậy, Trương Ngọc Oánh âu yếm nhìn Ngô Lai, không thốt nên lời, nhưng đôi mắt lại thể hiện hết những điều muốn nói trong tận đáy lòng.

Trông thấy nhãn thần chan chứa ngàn vạn tình thâm của Trương Ngọc Oánh, trong lòng Ngô Lai nhất thời kích động, song thủ đã sớm du ngoạn trên thân thể Trương Ngọc Oánh.

Trương Ngọc Oánh vội vàng ngăn lại:
- Vô Lại, đừng mà.

Tuy rằng Trương Ngọc Oánh lên tiếng ngăn cản Ngô Lai, nhưng Ngô Lai sao có thể chịu buông tay? song thủ vẫn không ngừng vuốt ve khắp thân thể Trương Ngọc Oánh, không chừa lại bất kỳ một vị trí nào trên cơ thể nàng. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Lúc này, Trương Ngọc Oánh đã phát hiện ra sự có mặt của ba người Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết nhi và Đồng Cương vội thoát ra vòng tay của Ngô Lai.

Nhìn thấy Trương Ngọc Oánh, Lãnh Ngưng Vũ cảm thấy vô cùng bất an, không biết Trương Ngọc Oánh có tiếp nhận mình và Tuyết nhi hay không, đồng thời trông thấy vẽ mỹ lệ và khí chất tuyệt luân của Trương Ngọc Oánh, trong lòng cũng minh bạch vì sao Ngô Lai lại không thể nào quên được vị Oánh tỷ này, dĩ nhiên với vẻ mỹ lệ của Trương Ngọc Oánh, có thể khiến cho nam nhân trong thiên hạ không tài nào kháng cự nổi, không bao giờ có thể lãng quên.

Hiện giờ Lãnh Ngưng Vũ nghe thấy Trương Ngọc Oánh nhắc tới mình, liền kéo Tuyết nhi tới trước một bước, hành lễ thưa:
- Oánh tỷ.

Tuyết nhi bên bạnh cũng khéo léo gọi:
- Oánh tỷ.

Cùng lúc đó Đồng Cương ở phía sau Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết nhi nhanh chóng hành lễ:
- Đại tẩu.
Nói xong, đứng sang bên cạnh, rồi không ngừng so sánh hai nữ nhân Lãnh Ngưng Vũ và Trương Ngọc Oánh, có điều vẻ đẹp của họ thực không tài nào phân định rõ ràng được.

Trương Ngọc Oánh nghe vậy, cẩn trong đánh giá Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết nhi, nhận thấy dung nhan xinh đẹp của hai nữ nhân, cũng nhất thời ngẩn ngơ liền nói:
- Muội muội của ta, không cần phải khách khí, không biết phải xưng hô với muội như thế nào đây?
Vừa nói, vừa quét ánh mắt đanh đá nhìn về phía Ngô Lai bên cạnh.

Bắt gặp ánh mắt đanh đá của Trương Ngọc Oánh, Ngô Lai chỉ biết cười khổ, trong lòng minh bạch rằng Oánh tỷ vì sự phong lưu của mình mà tức giận.

Bản thân đang bị Trương Ngọc Oánh nhìn chằm chằm, trong lòng vốn đã cảm thấy bất an thì lại càng bất an hơn nữa, bây giờ nghe Trương Ngọc Oánh nói thế, Lãnh Ngưng Vũ cảm thấy yên tâm hơn, biết được Trương Ngọc Oánh đã có thể tiếp nhận mình và Tuyết nhi, liền đáp:
- Tỷ tỷ có thể gọi muội là Ngưng Vũ, cũng có thể gọi muội là Vũ nhi, còn đây là Tuyết nhi.

Nghe nói như thế, Trương Ngọc Oánh cười đáp:
- Nguyên lai là hai muội muội Vũ nhi và Tuyết nhi, tỷ tỷ đã rõ rồi, từ nay về sau chúng ta là người một nhà cả, đừng khách khí với tỷ tỷ như vậy chứ.
Nói xong liền tiến đến trước mặt Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết nhi, nắm lấy hai tay hai nữ nhân, kéo về bên cạnh Ngô Lai.

Không đợi Lãnh Ngưng Vũ lên tiếng, Trương Ngọc Oánh đã hỏi:
- Hai muội muội, hai người làm sao lại bị tên đại bịp bợm này lừa đến đây vậy? Không biết trước đây tỷ tỷ bị ma xui quỷ khiến thế nào, lại rơi vào tên đại bịp bợm này, giờ thì đúng là khổ rồi a!

Nghe thấy vậy, sắc mặt Lãnh Ngưng Vũ đỏ ửng lên, nhớ lại lần Ngô Lai nhìn trộm mình và Tuyết nhi tắm, chiếm hết phần tiện nghi của mình và Tuyết nhi, đến giờ vẫn còn cảm nhận được thần tình nóng bỏng lúc đó.

Lãnh Ngưng Vũ không hề đáp lại, Ngô Lai đứng bên cạnh không ngớt than vãn bất công:
- Oánh tỷ, thực là quá oan uổng cho ta rồi, sao ta lại có thể lừa tỷ cơ chứ, tỷ xem ta là ai chứ...
Khi Ngô Lai đang than vãn đột nhiên ngưng bặt lại, bởi Trương Ngọc Oánh đã trừng mắt hằn học nhìn Ngô Lai.

Thấy Ngô Lai có vẻ sợ hải Trương Ngọc Oánh đến buồn cười như vậy, ngay cả Đồng Cương ở bên cạnh cũng trợn tròn mắt, há hốc miệng quan sát Ngô Lai, thấy sự lợi hại của Lão đại đã biến mất hết rồi, không tưởng được lão đại lại sợ vị đại tẩu kiều diễm này đến thế, đồng thời trong lòng cũng ngầm toan tính phải làm sao để lấy lòng của vị đại tẩu này.

- Vũ nhi muội muội, muội hãy mau kể lại lúc trước muội và Tuyết nhi bị tên bịp bợm này lừa như thế nào vậy?

Hiện tại Lãnh Ngưng Vũ đang cười ngất khi nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Ngô Lai, tiếng Trương Ngọc Oánh vang lên, đồng thời nhìn Lãnh Ngưng Vũ với nhãn thần cổ quái, bất quá thì Lãnh Ngưng Vũ không hề nhận ra biểu hiện cổ quái trên gương mặt của Trương Ngọc Oánh.

Lãnh Ngưng Vũ cảm thấy không thể lên tiếng được, chutyện Ngô Lai nhìn trộm, có thể nào đem chuyện mình và Tuyết nhi bị chiếm tiện nghi ra kể cho Trương Ngọc Oánh nghe được, đồng thời cũng chẳng thể kể hết những tình tiết nóng bỏng xảy ra lúc đó, và nàng đã biết Ngô Lai rất e sợ Trương Ngọc Oánh, nhưng mà, nếu không sợ thì cũng đã chẳng yêu, đó là yêu quá thành ra nhường nhịn, nghĩ rằng có thể nhân cơ hội này mà giáo huấn Ngô Lai, đồng thời trong lòng nàng cảm nhận được mình đã yêu Ngô Lai cực kỳ sâu nặng, và bởi vì nàng cũng minh bạch tình yêu của Ngô Lai đối với mình và Trương Ngọc Oánh là rất chân thành, cái nàng cần chính là loại tình cảm chân thật này.

Tai nghe thấy Lãnh Ngưng Vũ sắp thuật lại những tình tiết nóng bỏng lúc đó, Ngô Lai bên cạnh không khỏi lớn tiếng kêu oan:
- Vũ nhi, nàng không thể làm ta bị oan uổng a!
Đồng thời quay sang phía Trương Ngọc Oánh nói:
- Oánh tỷ, tỷ đừng nghe Vũ nhi nói vớ vẩn, các người đối xử với phu quân như thế sao?

Trương Ngọc Oánh cùng Lãnh Ngưng Vũ nhìn Ngô Lai hồi lâu, sau đó lại đưa mắt nhìn nhau, cơ hồ đồng thời quay sang cùng một hướng, không thèm để ý đến Ngô Lai.

- Oánh tỷ, Vũ nhi, hai người không thể đối xử bất công với phu quân như vậy chứ!
Thấy hai nữ nhân không thèm lý gì đến mình nữa, Ngô Lai chợt bộc phát bản tính vô lại, chỉ thấy Ngô Lai đi vòng ra phía sau hai nữ nhân, thân thủ nhanh chóng ôm chầm lấy hai người vào lòng, chuẩn bị cho đòn trừng phạt thực hảo hảo thích đáng với hai người, bởi vì vừa rồi hắn đã phát hiện ra hai nữ nhân nhìn nhau, sau đó ánh mắt loé lên tia giảo hoạt, biết rõ hai người đang chơi trò lộng hý mình.

Khi song thủ Ngô Lai sắp chạm được vào cơ thể hai nữ nhân, thì Trương Ngọc Oánh đã cảm nhận được động tác của Ngô Lai liền ôm lấy Lãnh Ngưng Vũ phi thân sang bên cạnh, thế là kế hoạch của Ngô Lai đã hoàn toàn bị phá sản. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Song thủ chụp vào hư không, nhất thời không khỏi ngẩn ngơ.

Lúc này, Trương Ngọc Oánh đột nhiên quay đầu nói với Ngô Lai:
- Ta, Vũ nhi muội muội và Tuyết nhi muội muội có lời muốn nói, cấm ngươi không được bước lại.
Nói xong không thèm để ý đến vẻ mặt ngớ ngẩn của Ngô Lai, cất bước vào phía trong đình.

Nghe vậy, Ngô Lai chỉ còn biết đứng lại, mắt dõi theo bóng dáng hai nữ nhân mà lắc đầu cười khổ, nhưng chợt nhớ lại lúc này bên cạnh còn Nguyệt nhi cùng Xuân nhi, trong lòng liền hoan hỉ trở lại, chỉ là đang cố kìm nén, không để lộ ra bên ngoài mà thôi, ngay cả mỉm cười cũng không dám.

Thấy ba nữ nhân hoà thuận với nhau như thân tỷ muội (chị em ruột), Ngô Lai như trút bỏ được một tảng đá lớn ở trong lòng vậy, bởi hắn minh bạch Trương Ngọc Oánh đã tiếp nhận Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết nhi, cảm thấy càng yêu Trương Ngọc Oánh tha thiết hơn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.