Chương 153: Tử Quang Xuất Hiện
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1533 chữ
- 2020-09-20 02:22:29
Tin tức phỏng đoán rằng Tử Kiếm ở vùng phụ cận Trương phủ khiến giang hồ dậy sóng. Nhưng bản thân đám người Ngô Lai trong Trương phủ với mọi chuyện ở ngoài lại chẳng hay biết chút gì. Hơn nữa lúc này Ngô Lai càng đắm chìm trong làn hương ôn nhu của chúng nữ.
- Cô gia, cô gia không hay rồi.
Một âm thanh vội vàng có phần hoảng loạn vang lên, cắt ngang hoạt cảnh hưởng thụ xuân quang vô hạn của mấy người trong phòng.
Từ trên giường có người nhỏm dậy, đưa mắt nhìn người đang vội vàng tiến vào phòng, trong mắt hắn thoáng hiện lên một ánh cười quái dị, không khách khí nhìn thiếu nữ đang hốt hoảng.
- Cái gì mà cô gia không hay hả? Ta thấy ngươi gặp tai ương thì có.
Người đó chưa dứt lời đã vươn mình đứng dậy bổ nhào tới thiếu nữ đang đứng ở cạnh giường, hơn nữa còn để lộ thân thể không một mảnh vải.
Sắc mặt hốt hoảng của thiếu nữ còn chưa kịp tan thì đã nhìn thấy một người thân thể loã lồ nhào tới mình, trong lòng hiểu rõ bản thân mình sẽ bị vị cô gia háo sắc này chiếm tiện nghi. Quả nhiên, thiếu nữ còn chưa kịp tránh né đã bị người đó ôm vào lòng, ghé miệng hôn lên đôi môi động nhân của thiếu nữ.
Hồi lâu hai đôi môi rời nhau, thiếu nữ sắc mặt thên thùng hồng rực còn người nọ mặt chẳng đổi sắc, đột nhiên hai tay bế thiếu nữ lên rồi bước về phía chiếc giường, song thủ không thành thật du ngoạn trên song nhũ phong mãn của thiếu nữ. Đôi ngọc nhũ phong mãn mẫn cảm của thiếu nữ không chịu nổi khe khẻ rên rỉ.
- Vô Lại, không được làm loạn.
Vừa lúc con người háo sắc đó chuẩn bị cởi bỏ y phục của thiếu nữ và xâm chiếm thân thể mỹ lệ động lòng người đó thì bị một âm thanh yêu kiều ở bên cạnh ngăn cản. Chỉ thấy ở trên giường đột nhiên xuất hiện ba cái đầu, là đầu của ba nữ nhân mĩ lệ. Một cặp mắt hiện rõ vẻ uy nghiêm nhìn thẳng vào người nọ còn hai người khác thì một ánh lên ý cười, một nhìn người nọ với vẻ kì quái. Từ dưới mép chăn lộ ra những mãng da thịt trắng như tuyết liền biết rằng lúc này ba mĩ nhân đó đều đang loã thể dưới tấm chăn.
Nghe vậy, người nọ đành dừng động tác xâm chiếm thiếu nữ lại, nhỏ giọng than oán:
- Oánh tỷ, nàng sao không cho ta vui vẻ một lúc, đã hai ngày nay ta chưa được vui chơi với Nguyệt nhi rồi.
Tam nữ trên giường đương nhiên là ba người Trương Ngọc Oánh, Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết nhi. Nguyệt nhi chính là người kêu to không hay, còn con người háo sắc nọ đương nhiên là Ngô Lai.
Căn phòng nơi mấy người đang ở là một căn phòng rất lớn. Còn chiếc giường mà mấy người đang nằm càng là to lớn kinh nhân, có lẽ phải chiếm tới già nửa căn phòng. Chiếc giường này đủ chỗ cho mười mấy người ôm nhau cùng ngủ. Kiệt tác này đương nhiên là của Ngô Lai sai người chuyên môn chế tác để hàng ngày cùng chúng nữ phong lưu.
Đương nhiên lúc đầu chúng nữ không đồng ý với yêu cầu của Ngô Lai, nhưng bọn họ làm sao có thể kháng cự lại hành động vô lại của Ngô Lai. Hơn nữa chúng nữ đối với Ngô Lai rất yêu thương, không muốn đi ngược lại tâm ý của ái lang, đành phải miễn cưỡng đáp ứng. Nhưng như thế này thật sự khiến Ngô Lai cực kỳ hưng phấn, cả ngày quấn chặt chúng nữ, liên tục đòi hỏi, không biết thế nào là mệt mỏi.
Trước đòi hỏi bất tận của Ngô Lai, chúng nữ vô cùng kinh ngạc nhưng cũng tận lực thoả mãn ái lang. Rồi sau đó chúng nữ cũng kinh ngạc không kém khi sau mỗi lần mình cùng Ngô Lai phong cuồng, công lực lại gia tăng. Phát hiện này khiến chúng nữ giống như là phát hiện ra tuyệt thế bảo vật, cả ngày cùng Ngô Lai phong cuồng, vui vẻ không biết mệt.
Lời than vãn của Ngô Lai khiến Trương Ngọc Oánh đang ở gần hắn nhất nghe thấy rõ ràng. Nhưng Trương Ngọc Oánh giả bộ không nghe thấy, lờ đi không lý gì đến.
- Nguyệt nhi, xảy ra chuyện gì?
Khi đó, Trương Ngọc Oánh hướng về phía Nguyệt nhi hỏi.
Lúc này, Nguyệt nhi đã trốn thoát khỏi ma thủ của Ngô Lai, nhưng trên mặt vẫn còn nét đỏ hồng như đang xấu hổ vậy. Thực ra trong lòng nàng rất mong mỏi được Ngô Lai xâm phạm. Bởi vì mỗi lần cùng Ngô Lai triền miên, nàng lại càng yêu hắn hơn cho nên cũng mong muốn mỗi ngày mỗi đêm được ở cùng cô gia. Nhưng nàng cũng hiểu rõ điều đó là không có khả năng vì rốt cuộc nàng chỉ là một nha hoàn, được ở bên cô gia là nàng đã mãn nguyện rồi. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Nghe vậy, Nguyệt nhi vội vàng thưa:
- Tiểu thư, mấy ngày gần đây, bên ngoài phủ chúng ta xuất hiện nhiều người, hơn nữa những người đó đều có vẻ lén lén lút lút, dường như là vì Trương phủ chúng ta mà đến vậy.
- Sao? có nhiều người giang hồ xuất hiện ngoài phủ?
Nghe báo, Trương Ngọc Oánh nhẩn ngơ, trong lòng tự hỏi vì sao bên ngoài phủ lại xuất hiện nhiều người giang hồ như vậy.
Lãnh Ngưng Vũ ở bên cạnh nghe nói có nhiều người giang hồ xuất hiện ngoài phủ, cũng cả kinh trong lòng, mĩ mục không tự chủ nhìn sang Ngô Lai.
Ngô Lai cũng ngẩn ngơ, dĩ nhiên cũng chẳng biết nguyên nhân, nhìn thấy ánh mắt Lãnh Ngưng Vũ bèn khẻ lắc đầu.
- Nguyệt nhi, vì sao muội phát hiện họ là người giang hồ? Lại còn nhắm vào chúng ta, có lẽ là đến vì người khác không biết chừng.
Sau một thoáng ngơ ngẩn, Trương Ngọc Oánh đột nhiên hỏi Nguyệt nhi. Bởi nàng không tin giang hồ náo nhiệt đó lại tìm đến Trương phủ, huống chi Trương phủ bọn họ chưa từng đắc tội với người nào.
Nguyệt nhi đáp:
- Ban đầu muội cũng không nghĩ bọn người giang hồ đó đến vì Trương phủ chúng ta, nhưng mấy ngày gần đây bên ngoài phủ người giang hồ không ngừng tăng thêm, hơn nữa lại không ngừng theo dõi động tĩnh của chúng ta. Ngay cả khi muội ra đường mua đồ cũng bị chúng theo dõi nên mới đoán rằng bọn chúng có thể là vì chúng ta mà đến.
Thì ra mấy ngày trước, Nguyệt nhi và Xuân nhi đã phát hiện ra có điều khác lạ bên ngoài phủ nhưng không để ý tới. Song hôm nay Nguyệt nhi đi trên đường không những phát hiện rất nhiều nhân vật khả nghi mà còn phát giác bị không ít nhân vật giang hồ theo dõi. Lúc đó mới cảm thấy không ổn, vội vàng quay về thông báo cho mấy người Ngô Lai.
Mấy người Ngô Lai không khỏi lâm vào trầm tư, suy đoán mục đích của đám người giang hồ này.
Đột nhiên Lãnh Ngưng Vũ thần tình rúng động nhìn Ngô Lai hỏi:
- Vô Lại những người đó có thể đến vì Hổ Phách Thần Châu?
Nghe nói, Ngô Lai rơi vào trầm tư. Mấy người Trương Ngọc Oánh đều nhìn Ngô Lai. Trương Ngọc Oánh nghi hoặc hỏi:
- Hổ Phách Thần Châu? Là cái gì vậy?
Thấy vậy, Ngô Lai vội đem chuyện Hổ Phách Thần Châu kể lại cho Trương Ngọc Oánh hay, cuối cùng khẳng định:
- Chúng ta đã giao Hổ Phách Thần Châu ra rồi. Lúc đó cũng có rất nhiều người giang hồ chứng kiến nên những người này khẳng định không phải là đến vì Hổ Phách Thần Châu.
Trương Ngọc Oánh hỏi:
- Vô Lại, theo những gì ngươi nói, thì những người này không đến vì Hổ Phách Thần Châu. Vậy rốt cuộc là đến vì cái gì?
Nói xong lại rơi vào trầm tư.
- Cô gia tiểu thư, gần như ngoài phủ dường như xuất hiện chuyện kì quái gì đó.
Lúc mọi người đang còn trầm tư. Nguyệt nhi đột nhiên như nhớ đến chuyện vì đó, vội vàng nói.
- Chuyện kì quái gì?
Mấy người Ngô Lai đang trầm tư không khỏi đồng thời nhìn về phía Nguyệt Nhi.
Nguyệt nhi thưa: Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
- Đúng vậy, mấy ngày nay bên ngoài phủ thường xuất hiện tử sắc quang mang, chẳng những là xuất hiện vào cùng một khoảng thời gian mà thời gian xuất hiện cũng rất ngắn.
- Tử sắc quang mang?