Chương 154: Thần Kỳ Tử Kiếm


‘Tử sắc quang mang?’ Ngô Lai và Trương Ngọc Oánh nhìn nhau, cơ hồ đồng thời kinh ngạc thốt lên.

Thấy hai người kinh ngạc như vậy, Lãnh Ngưng Vũ ở bên cạnh không khỏi kỳ quái hỏi:
- Vô Lại, các người sao lại kinh ngạc như vậy? Không phải tử sắc quang mang sao? Nói không chừng là có bảo vật xuất thế đó.
Nói xong Lãnh Ngưng Vũ như đột nhiên nhớ tới điều gì, kinh ngạch hỏi:
- Không phải là Tử Kiếm xuất hiện chứ?
Ngừng lại một chút tiếp:
- ...Gần đây, tin tức Tử Kiếm ở Lâm Châu đã lan truyền trên giang hồ, mà Tữ Kiếm đúng là có thể phát ra Tử sắc quang mang, muội có thể khẳng định đúng là Tử Kiếm chuẩn bị xuất thế.

- Không thể, tuyệt đối không thể là Tử Kiếm được.
Lãnh Ngưng Vũ vừa mới kết luận đã bị Ngô Lai bác bỏ thẳng thừng.

Nghe vậy, Lãnh Ngưng Vũ ngây người, không khỏi nhìn Ngô Lai bắng ánh mắt kì quái, lạ lùng hỏi:
- Vô Lại, chàng vì sao lại dám khẳng định đó không phải là Tử Kiếm.

Ngô Lai nhìn Lãnh Ngưng Vũ với ánh mắt tràn đầy vẻ thâm tình, thầm nghĩ: ‘Vũ nhi giờ đây đã là thê tử của ta, ta cũng không cần phải dấu diếm nàng’. Dù nghĩ thế nhưng cũng không tránh khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Trương Ngọc Oánh.

Lúc này, Trương Ngọc Oánh cũng đang Ngô Lai. Thấy nhìn Ngô Lai nhìn mình, Trương Ngọc Oánh như hiểu rõ suy nghĩ của Ngô Lai bèn mỉm cười khẻ gật đầu.

Ngô Lai liếc nhìn Trương Ngọc Oánh tỏ vẻ cảm kích, sau đó quay về phía Lãnh Ngưng Vũ từ tốn giải thích:
- Đó tuyệt đối không phải Tử Kiếm, bởi vì ta biết Tử Kiếm đang ở đây.

- Đang ở đây?
Nghe thấy thế, Lãnh Ngưng Vũ không tự chủ được buột miệng hỏi ngay. Ngay cả Tuyết nhi ở bên cạnh là người chẳng hề quan tâm tới bất cứ chuyện gì cũng ngước mắt nhìn sang phía Ngô Lai.

Nhìn ánh mắt như dò hỏi của hai nàng, Ngô Lai khẽ khàng thốt:
- Đang ở trên người ta.

- Ở trên người chàng? Vô Lại, chàng nói Tử Kiếm ở trên người chàng?
Trong lòng Lãnh Ngưng Vũ kinh ngạc vạn phần, không tưởng nổi thanh Tử Kiếm trong truyền thuyết lại có thể ở trên người Ngô Lai.

Ngô Lai khẳng định:
- Không sai.

- Ở đâu? Cho muội xem nào.
Lãnh Ngưng Vũ kích động nói. Tử Kiếm dù sao cũng đứng đầu trong Thập đại thần khí, bất cứ người nào trong giang hồ đều muốn được nhìn thấy, được sở hữu. Đương nhiên Lãnh Ngưng Vũ cũng không ngoại lệ.

‘Được’ Nói xong Ngô Lai liền vận công. Lực lượng thần kỳ của Tử Kiếm tiềm tàng trong cơ thể tự động vận khởi.

Trong Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết nhi, Nguyệt nhi đang hiếu kỳ nhìn Ngô Lai, đột nhiên, một đạo tử hồng sắc quang mang cường đại từ trong y phục Ngô Lai bay ra, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, trong nháy mắt đã ở trước mặt mấy người Ngô Lai.

Ba người Lãnh Ngưng Vũ còn chưa kịp rõ đạo tử hồng sắc quang mang kia là cái gì, đạo tử hồng sắc quang mang đã tới trước mặt khiến cho cả ba người đều giật mình, thân thể không tự chủ được lùi về phía sau. Lúc này hai người Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết nhi đã khoác lên một chút y phục nhưng vẫn không che đậy hết thân thể cực kỳ động lòng người. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Đột nhiên, tử hồng sắc quang mang dừng tại giữa không trung chỉ cách trước mặt hai người Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết nhi chừng một thước. Nhị nữ lúc này mới nhìn rõ hình dạng của đạo tử hồng sắc quang mang kia.

Nhìn thấy đúng là Tử Kiếm đứng đầu thập đại thần khí trong truyền thuyết, Lãnh Ngưng Vũ kinh ngạc vạn phần, không nghĩ tới mình có thể trông thấy vật đứng đầu thập đại thần khí, không khỏi đưa mắt đánh giá.

Nguyệt nhi trông thấy thanh kiếm phát ra đột nhiên xuất hiện càng vạn phần kinh ngạc, không tưởng nổi thanh kiếm này là đối tượng mà mọi người trên giang hồ đều muốn tranh đoạt. Cũng vì nàng trước nay chưa từng phát hiện trên người Ngô Lai có mang kiếm, khiến nàng không ngờ nổi bản thân mình vẫn thường xuyên thay y phục cho Ngô Lai vậy mà cũng không phát hiện ra, hơn nữa thanh kiếm này quả thật là trong y phục Ngô Lai bay ra.

Cũng không phải là Nguyệt nhi vô tâm, nếu đổi lạ người khác cũng không thể phát hiện sự tồn tại của Tử Kiếm. Bởi vì Tử Kiến ở trên người Ngô Lai hoàn toàn là một sợi tứ sắc yêu đái (dây lưng màu tím). Cũng chẳng ai nghĩ rằng tứ sắc yêu đái chính là Tử Kiếm đứng đầu thập đại thần binh trong truyền thuyết. Đương nhiên người khác cũng chẳng chú ý đến một sợi dây lưng tầm thường như vậy.

Tuyết nhi hiếu kỳ nhìn thanh kiếm vừa đột nhiên xuất hiện, tán phát tử hồng sắc quang mang nhàn nhạt. Đột nhiên Tuyết nhi vươn tay về phía Tử Kiếm. Ngay khi Tuyết nhi vừa muốn đưa tay nắm lấy chuôi thanh Tử Kiếm đang lơ lửng giữa không trung ngay trước mặt. Tử Kiếm dường như cảm ứng được khí tức người lạ, đột nhiên nhanh như thiểm điện tránh sang bên, đồng thời xoay tròn giữa không trung, nhằm cánh tay Tuyết nhi vạch tới.

Tuyết nhi kêu lên một tiếng đau đớn, ngón tay đã bị Tử Kiếm cắt phải, trào ra một tia máu đỏ. Cùng lúc đó, một loại năng lượng kỳ dị cũng tiến vào thân thể Tuyết nhi.

Từ lúc Tuyết nhi vươn tay muốn cầm Tử Kiếm tới lúc ngón tay Tuyết nhi bị Tử Kiếm cắt phải, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Thấy Tử Kiếm vọt về phía ngón tay Tuyết nhi, mấy người Ngô Lai đại kinh, còn chưa có ai kịp phản ứng, Tử Kiếm đã cắt đứt ngón tay Tuyết nhi.

Tuyết nhi bị thương, quan tâm nhất đương nhiên là hai người Ngô Lai và Lãnh Ngưng Vũ. Cả hai gần như đồng thời quan thiết hỏi:
- Tuyết nhi, muội không sao chứ?
Đương nhiên, điều đó không có nghĩa là những người khác không quan tâm tới Tuyết nhi. Trương Ngọc Oánh đã ở chung với Tuyết nhi hơn mười ngày, nhân ra Tuyết nhi là một cô gái ngây thơ đáng yêu, trong lòng vô cùng yêu thích. Nay thấy Tuyết nhi bị thương cũng đặc biệt quan tâm nhìn nàng.

Tuyết nhi bị đứt ngón tay, một cổ năng lượng từ miệng vết thương trên ngón tay tiến nhập vào cơ thể. Chỉ trong chớp mắt, miệng vết thương đã khép lại. cơn đau cũng biến mất.

Nghe hỏi, Tuyết nhi đáp:
- Muội không sao. Chỉ là bị đứt tay thôi.

Lãnh Ngưng Vũ gặng:
- Tuyết nhi, muội thật sự không sao chứ?

gật đầu.

Lúc đó, Ngô Lai đột nhiên hướng về Tử Kiếm đang lơ lửng trên không quát:
- Mau xin lỗi Tuyết nhi, nếu không ta cho ngươi biết tay.

Tử Kiếm dường như hiểu được lời của Ngô Lai, đột nhiên bay về phía Tuyết nhi.

Thấy Tử Kiếm đột nhiên bay về phía Tuyết nhi, Lãnh Ngưng Vũ cả kinh, vội vàng đứng chắn trước mặt Tuyết Nhi.

Lúc bấy giờ Tử Kiêm dừng lại trước mặt Lãnh Ngưng Vũ, đột nhiên cong xuống, tựa như người cúi đầu xin lỗi vậy.

Thấy vậy, Lãnh Ngưng Vũ mới thôi cảnh giác, còn Tuyết nhi càng tò mò nghiêng người lên phía trước, chăm chú quan sát Tử Kiếm. Nguyệt nhi ở bên cạnh củng vạn phần kinh ngạc, vẫn ngây ngốc há miệng trợn mắt chứng kiến mọi vuệc phát sinh trong nháy mắt. Trương Ngọc Oánh sớm đã biết rõ uy lực thần kỳ của Tử Kiếm nên không quá kinh ngạc, chỉ không hiểu vì sao Tử Kiếm lại làm Tuyết nhi bị thương.

Lát sau, Tuyết nhi rốt cục không nhịn được sự hiếu kỳ trong trong lòng hỏi:
- Đại ca muội có thể cầm nó không?
Nói xong hết nhìn Ngô Lai lại nhìn Tử Kiếm.

Ngô Lai khẻ gật đầu nói:
- Tuyết nhi, yên tâm đi! Tử Kiếm sẽ không làm thương hại muội nữa đâu.

Nghe thế, Tuyết nhi từ từ đưa tay về phía Tử Kiếm, thật chậm, thật cẩn thận, sợ Tử Kiếm đột ngột công kích mình lần nữa. Ngay cả những người bên cạnh như Nguyệt nhi và Lãnh Ngưng Vũ cũng khẩn trương nhìn chằm chằm vào Tử Kiếm.

Vốn Lãnh Ngưng Vũ muốn ngăn cản Tuyết nhi chạm vào Tử Kiếm, nhưng thấy Ngô Lai có thể dễ dàng khống chế Tử Kiếm nên không ngăn cản, nhưng trong lòng lại càng thêm khẩn trương. Dù sao Tử Kiếm cũng là thần khí, nói không chừng có hành động ngoài ý liệu, nên cảnh giác theo dõi Tử Kiếm.

Tay Tuyết nhi chạm vào Tử Kiếm, thấy Tử Kiếm không có động tĩnh gì, Tuyết nhi lúc này mới yên tâm cầm lấy chuôi Tử Kiếm.

Tới lúc này, Lãnh Ngưng Vũ mới thật sự an tâm.

Tuyết nhi cầm lấy Tử Kiếm, cảm thấy nặng vô cùng, ráng cầm được một lúc rồi đặt Tử Kiếm xuống giường, kinh ngạc hỏi:
- Thanh kiếm này sao lại nặng như vậy.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.