Chương 38: Tà Chưởng Quỷ Thủ


Phong Vân nói :
Nếu như vậy, chúng ta không miễn cưởng nhị vị, thời gian không còn sớm, chúng ta phải cáo từ .
nói xong khởi thân chuẫn bị ly khai .

Ngô Lai nói :
Phong tiền bối bảo trọng .
Nói xong khởi thân ôm quyền chào .

Phong Vân hướng về Trữ Thanh Sương nói :
Trữ cô nương, ta gửi lời vấn an lệnh sư.


Trữ Thanh Sương đáp lại :
Tiền bối an tâm .


Lúc này Ngô Lai bên cạnh Mộng Vũ Tâm hỏi :
Mộng huynh, huynh làm thanh tiểu mộc kiếm rất tinh xảo, không biết trên đó có Vũ Tâm là ý gì ?


Nghe nói, mặt Mộng Vũ Tâm đỏ lên, chỉ bất quá hơi đỏ thôi, người khác tịnh không thấy được .

Mộng Vũ Tâm liếc Ngô Lai một cái, đáp :
Huynh từ từ nghĩ đi! Lần sau gặp lại đệ sẻ nói cho biết .
Nói xong đi theo Phong Vân 3 người bỏ đi.

Ngô Lai thấy Mộng Vũ Tâm liếc mắt hắn, chăm chú nhìn theo Mộng Vũ Tâm, lòng thầm nghĩ : Mộng huynh thật kỳ quái, sao mà cứ như là nữ nhân, hơn nửa trên người có hương vị lạ, hương vị này chỉ có trên người nữ nhân, lần sau gặp lại nhất định phải thử hắn ta .

Lúc này Ngô Lai đối với Mộng Vũ Tâm đã có hoài nghi, chuẫn bị lần sau gặp lại sẻ thử .

Trữ Thanh Sướng thấy Ngô Lai như phát ngốc, lạnh lùng nói :
Ta đi đây.


Ngô Lai nói :
Sương Nhi, nàng có thể nào đừng đi không, tiếp ta vài ngày .


Trữ Thanh Sương không lý tới Ngô Lai, chuyễn mình ly khai, nàng không rỏ tại sao mình không cáo biệt tên Vô Lại này được .

Thấy Trữ Thanh Sương nổi giận bỏ đi, Ngô Lai nhanh lẹ bước theo, nói :
hảo Sương Nhi, đừng có giận, ta sẻ đi theo nàng trở về cái chổ gì đó .


Trữ Thanh Sương đáp :
Không cần .
Nói xong lớn bước bỏ đi .

Ngô Lai nhìn theo bóng Trữ Thanh Sương xa dần, như xuất thần cho tới khi Trữ Thanh Sương biến mất khỏi tầm nhìn của hắn, tới lúc đó hắn mới trở lại bình thường .

Ngô Lai tự nói một mình :
Trữ Thanh Sương, Trữ Thanh Sương, cái tên đẹp, tên đẹp người đẹp, có hơi lạnh một chút, làm người vô pháp tiếp cận, nhưng ta lại thích .
Ngừng lại rồi nói tiếp :
lần sau gặp lại, nhất định chiếm được nàng .


Ngô Lai tới giờ mới nhớ tới lời mình nói với Nguyệt Nhi, xong chuyện thì trở về, giờ thì sự tình đã xong, giờ phải trở về . Đồng thời Ngô Lai thấy mình nhớ tới Trương Ngọc Oánh, Nguyệt Nhi, Xuân nhi 3 nàng .

Nghĩ tới mình cùng 3 nàng tình cảnh triền miên, Ngô Lai nhếch mép, lộ ra tà ý trong nụ cười, nghĩ tới Trương Ngọc Oánh ôn nhu uyễn chuyễn, Nguyệt Nhi nết na, Xuân Nhi to gan hào phóng, Ngô Lai toàn thân khô nóng, hận là không thể bay ngay tới bên 3 nàng

3 nàng là tuyệt thế mỹ nử, đã in sâu trong nảo của Ngô Lai, làm Ngô Lai không giờ phút nào là không nghĩ tới 3 nàng .

Nói tới Trữ Thanh Sương, sau khi rời khỏi Xuân Phong Tửu Lâu, liền đi thẳng ra khỏi Lâm Châu thành .

Trên đường ra khỏi thành, trong đầu không ngừng xuất hiện Ngô Lai, không thể tính là tuấn tú nhưng mọi góc cạnh rất phân minh, trên mặt lúc nào cũng có nét cười tà dị .

Nhớ tới Ngô Lai đối với mình đúng là khinh bạc và hành vi có nhiều điều Vô Lại, trên mặt của Trữ Thanh Sương bổng xuất hiện ý cười vụn vặt, đặc biệt là Ngô Lai đối với nàng thường xưng hô là Sương Nhi, đây chính là tên thường xưng hô của nàng bởi sư môn trưởng bối, tự nhiên bị một nam nhân khác kêu như thế, làm cho nàng có cảm giác không bình thường, trên mặt lại bổng đỏ lên. Giờ vẫn chưa biết trong lòng đã từ từ thích Ngô Lai .

Sau khi trong lòng nghĩ về Ngô Lai, trên mặt hơi có nét thẹn đỏ lên, đột nhiên một thanh âm băng lảnh vang lên .

"Đệ tử của Tuyết Cung tự nhiên thẹn đỏ mặt lên, có phải là có lòng tư xuân (ham muốn

nam nhân) rồi ?"



Trữ Thanh Sương thất kinh, từ trong trạng thái si khờ tỉnh lại, gấp nhìn về hướng thanh âm phát ra.



Nguyên lai Trữ Thanh Sương lần này vô tình không biết nên đã đi xa Lâm Châu Thành, theo quan đạo đã đi tới một khu rừng hoang.



Người mới vừa nói chính là Tà Điện cao thủ, Tà Kiếm Hàn Dục vừa gặp tối hôm qua, kế bên là vài đệ tử của Quỷ Cốc và Tà Điện ngày hôm qua, trong đám có thêm 2 lảo già chưa hề thấy xuất hiện qua, nhìn theo y phục và khí thế, chắc là nhân vật trong yếu của Quỷ Cốc và Tà Điện .





Nhìn chúng nhân giống như sói lang đang nhìn con mồi, Trữ Thanh Sương đại kinh, ngầm tự nhũ mình không cẩn thận, gặp được đám sói trong lúc đi, đồng thời trong lòng bổng nghĩ tới Ngô Lai.

Những người tối qua bị Ngô Lai đã thương chính là đám người Hàn Dục . Nguyên lai, tối hôm qua Hàn Dục, Quỹ Thiên và Quỹ Địa cá người bị Ngô Lai dùng kiếm khí đánh cho bị thương, vội đào tẩu cho lẹ, chạy tới khu rừng hoang này, tại đây liệu thương .





Hàn Dục 3 người bị thương không nặng, chỉ qua 1 đọan thời gian để trị liệu, đã khỏe lại như nhau, nhưng Lưu Tinh Trạch bị thụ thương rất nặng, toàn thân kinh mạch gần như bị Ngô Lai hủy hết, nếu muốn khôi phục vỏ công, thì không thể trong nhất thời được .



Lúc này Lưu Tinh Trạch đang được 2 đệ tử dung tay đở, từ từ đứng lên, hung hăng nhìn Trữ thanh Sương và ngay Thanh Sương Kiếm trong tay . Chính tại vì Thanh Sương Kiếm trong tay Trữ Thanh Sương, đã làm hắn trọng thương như vậy, bởi thế Lưu Tinh Trạch mới hung hăng nhìn Trữ Thanh Sương, hận là không thể đem toàn bộ nộ hỏa trong lòng phát tiết trên người Trữ Thanh Sương .



2 lảo già lạ là 2 vị cao thủ được phái lại từ Quỹ Cốc và Tà Điện .



Trong họ một ốm như da bọc xương, trên mặt có một vết thẹo rất dài, tên là Tào Cuồng, là Quỹ Cốc cao thủ, giang hồ nhân xưng ‘Quỹ Thủ ‘ song thủ khi xúât ra biến hóa đa đoan, giống như là quỹ ảnh, nhanh đến kinh người, làm người không thể nắm được, vì vậy được giang hồ nhân xưng là ‘Quỹ thủ ‘ .





Người kia thì vừa lùn vừa mập, khuôn mặt vui cười tên là Phóng Thiên, là 1 trong bát đại hộ pháp của Tà Điện, giang hồ nhân xưng ‘Tà Chưởng ‘, song chưởng lợi hại, tà dị phi thường, vốn khi song chửơng công về hướng ngực người khác, chớp cái có thể chuyển biến góc công kích, tới chổ trên người mà người ta không nghĩ tới , làm người khác không thể phòng bị, vì vậy giang hồ nhân xưng ‘Tà Chưởng ‘.



Không chỉ thế thôi, trên chưởng của Phóng Thiên có nhiều lọai độc, có thể đồng thời phát xuất kịch độc kiến huyết phong hầu , có thể làm thánh nữ biến thành dâm nữ bằng mị dược, còn có mê dược dù thần tiên cũng không chống nổi .



2 người trong giang hồ nghe được vai trò có thay đổi, lần này vâng lệnh cốc chủ và điện chủ, tới để giúp Hàn Dục đọat lấy Tử Kiếm .



Giửa 2 phái vốn quan hệ rất tốt, lần này 2 người tương ngộ, rồi cùng nhau đuổi theo, mới tới ngoại thành Lâm Châu, gặp được đám người Hàn Dục đã bị thương, liền dẫn chúng nhân tới khu rừng hoang này, hộ pháp cho những người liều thương .



Đợi cho Hàn Dục mấy người liệu thương tốt xong, tiện thấy quan đạo có Trữ Thanh Sương đi tới . Đồng thời nghĩ tới trong tay của Trữ Thanh Sương đang đi tới đúng là Thanh Sương Kiếm, để báo thù thụ thương, vì vậy xuất ra âm thanh đồng thời phi thân chặn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.