Chương 39: Thanh Sương Ngộ hiểm (phần 1)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1407 chữ
- 2019-09-05 02:21:51
Trữ Thanh Sương đạI kinh, ngẩng đầu lên nhìn bọn Hàn Dục đang chặn mình lạI.
Trữ Thanh Sương trấn định lạI tâm tình, tay bỏ lên chuôi Thanh Sương kiếm, lạnh lung hỏi :
Các ngươi muốn làm gì ?
Lúc này Hàn dục chúng nhân đã tiến tớI bên Trữ Thanh Sương,dù là vỏ công của Trữ Thanh Sương có cao, cũng không khỏI thoát khỏI được vây công của Quỹ Cốc và Tà Điện, hà huống còn có tà chưởng và quỹ thủ những ngườI làm cho ngườI giang hồ biến sặc khi nghe đến tên .
Nghe xong, Hàn Dục đáp :
muốn làm gì ? Ngươi nói thử xem ?
Nói xong thân thể hướng về trước lấn tớI, các ngườI kia cũng đồng lấn tớI phía Trữ Thanh Sương .
Trữ Thanh nói :
Các ngươi không sợ Ngô Lai à ? Hắn đang ở đằng sau.
Nghe tớI tên Ngô Lai bọn Hàn Dục đều hoảng sợ, nhớ tờI lực lượng cường mạnh khủng bố của Ngô Lai, có thể hủy diệt bất cứ vật gì, làm bọn Hàn Dục không lạnh mà rung, như gặp quỹ yêu, vốn không nguyện ý gặp lạI Ngô Lai.
Nghe xong, bọn Hàn Dục liền láo liêng nhìn tứ xứ chung quanh, lo sợ Ngô Lai sẻ bổng nhiên xuất hiện bên cạnh mình, mọI ngườI đều muốn giử lạI mạng mình . láo liêng nhìn một lúc, cũng chẵng thấy bong của Ngô Lai, bọn Hàn Dục hiểu ra chỉ là trò của Trứ Thanh Sương .
Quỹ Thiên lớn miệng thóa mạ :
Tiện nhân, muốn chết .
Nói xong muốn tiến tớI công kích Trữ Thanh Sương, bị Tào Cuồng bên cạnh ngăn lại. Tào Cuồng nói :
Ngươi có phảI là đệ tử của Dịch Tình ?
Trữ Thanh nhìn thân hình quái dị của Tào Cuồng, hơn nửa tướng rất hung ác, biết là Tào Cuồng không phảI loạI tốt, đạI nộ nói :
Danh tự của sư phụ ta ngươi gọI vậy à ?
Dịch Tình là nữ tiện nhân, không lẻ ngườI ta gọI được còn ta lạI không được, thấy cá tính của ngươi và của sư phụ ngươi rất giống nhau, nói không chừng ngươi chính là nghiệt chủng sinh ra từ y và nam nhân khác cẩu hiệp (làm chuyện chó với nhau).
Chửi người không ngờ lại là một cách chửi rất ác độc , ngươi nói Tào Cuồng vì sao mà chửi Dịch Tình.
Nguyên lai Tào cuồng khi trẻ là 1 thiếu niên anh tuấn, vỏ công cao cường, tự nhận mình là tiêu sái phong lưu. Một lần bổng ngẩu nhiên hội ngộ sư phụ của Trữ Thanh Sương, Dịch Tình, rồi thích nàng ta, vì vậy bám theo điên cuồng không bỏ .
Dịch Tình được xưng là giang hồ đệ nhất mỹ nhân, mỹ lệ phi thường, hình dáng mĩ miều và ma quỹ có năng lực làm điên đảo chúng sinh, là đối tượng cho nhiều người giang hồ trẻ tuổi tuấn tú tài giỏi theo đuổi, nhưng Tào Cuồng là người trúng tuyển nhất .
Đối diện với sự theo đuổi của Tào Cuồng, một thiếu niên anh tuấn, võ công lại cao, Dịch Tình lúc đầu thấy đông tâm, nhưng sau phát hiện Tào Cuồng có tâm thuật bất chánh, liền từ từ xa lánh .
Tào Cuồng vì vậy cuồng tính đại phát, giết hết các người theo đuổi Dịch Tình, biến thành ma đầu bị người trong giang hồ hận ghét một thời gian, là đối tượng truy sát, nhưng vì vỏ công cao cường, người giang hồ mấy luợt liên hợp vi công, vẫn thoát được, bị bức quá Tào Cuồng phải đầu nhập vào Quỹ Cốc, biến thành một trong Quỹ Cốc bát đại hộ pháp .
Thấy Tào Cuồng đầu vao Quỷ Cốc, chúng nhân giang hồ không dám cùng Quỷ Cốc đối địch, vì lúc đó Quỷ Cốc được xưng là thần bí chi cốc, làm người giang hồ khiếp sợ, sau này sự kiện được quên đi .
Nghe Tào Cuồng nhục mạ mình và sư phụ, Trữ Thanh Sương sát khí đầy mặt, nổi giận nói :
Lão quỷ, ngươi muốn chết .
Trữ Thanh Sương thường thì lãnh như băng sương, ít khi thóa mạ người, hôm nay là lần đầu thóa mạ người, nếu bị người hiểu biết về nàng nghe được, nhất định sẻ rất kinh ngạc .
Không đợi cho Tào Cuồng trả lời, Phóng Thiên kế bên hỏi :
Nữ oa nhi, trong tay ngươi có phải là một trong thập đại thần khí, Thanh Sương Kiếm không ?
Người luyện vỏ tối kỵ động nộ, Trữ Thanh Sương chợt tỉnh ngộ, nghe xong, lạnh lùng đáp :
đúng, trong tay ta là một trong thập đại thần khí, Thanh Sương Kiếm .
Phóng Thiên nghe xong mừng quá, nói :
Thật à ?
Đột nhiên lạnh lùng đối diện Thanh sương nói :
Nữ oa nhi, ngươi giao Thanh Sương kiếm ra, bọn ta sẻ thả ngươi đi .
Hàn Dục nhanh lẹ nói ngay :
Phóng huynh, không được, nếu quả thả y, cũng giống như là phóng hỏa công quy sơn, lảo quái vật của Tuyết Cung sẻ tiến ra, đối với 2 phái chúng ta tịnh không phải là 1 chuyện tốt, hà huống y còn là lảo bà tương lai của tên tiểu tử Ngô Lai, nếu nói cho hắn biết, 2 phái chúng ta sẻ không yên .
lúc này Hàn Dục đối với Ngô Lai đã quá hoảng sợ, chỉ nói tới Ngô Lai thôi là Hàn Dục đã biến đổi sắc mặt .
Nghe Hàn Dục nói, Trữ Thanh Sương mặt ửng đỏ, nhưng bị nói là lảo bà tương lai của Ngô Lai, lòng không khỏi chấn động, trong đầu hiện ra hình ảnh Ngô Lai tuy không anh tuấn, còn có khuôn mặt tiếu dung tà dị, đối mặt với công kích của chúng nhân lúc này, Trữ Thanh Sương đặc biệt hy vọng Ngô Lai xuất hiện bên mình .
Hàn Dục thấy Phóng Thiên hơi do dự, nói thêm :
Phóng huynh .
Nói còn chưa hết lời, đã bị Phóng Thiên trở
ngược lại .
Phóng Thiên nói :
Hàn huynh, không cần nói nửa, chúng ta chính yếu là đọat được Thanh Sương Kiếm cho tốt, những chuyện khác tịnh không trọng yếu .
Phóng Thiên đối diện với Trữ Thanh Sương nói :
nữ oa nhi, ngươi thấy thế nào ?
Trữ Thanh Sương lạnh lùng trả lời :
ngươi là ai ? Tại sao ta phải tin lời ngươi nói, các người của Quỷ Cốc và Tà Điện trong giang hồ thường không có lúc nào có tín dụng, làm thế nào mà ta tin ngươi nói được ?
Phóng Thiên đáp :
lảo phu Phóng Thiên. Giang hồ người gọi Tà Chưởng .
Nghe xong Trữ Thanh Sương đại kinh nói :
Tà chưởng, Phóng Thiên .
Phóng Thiên đáp :
đúng, chính thị lảo phu .
Trữ Thanh Sương mắt kinh hải nhìn, Phóng Thiên mãn ý khi thấy biểu tình của Trữ Thanh Sương, kiêu ngạo hỏi :
Thế nào ? Với danh nghĩa ‘Tà Chưởng Phóng Thiên ta, ngươi khó mà không tin phải không?
Tuy Quỷ Cốc và Tà Điện trong giang hồ tín nghỉa không được tốt, nhưng ‘Tà Chưởng ‘Phóng Thiên trong giang hồ thì nhất ngôn cửu đỉnh .
Trữ Thanh Sương đã không tưởng được đối phương lại là giang hồ nghe được
biến sắc ‘Tà Chưởng ‘ Phóng Thiên, trong lòng kinh sợ, không thế nào mới tôt, nếu không giao ra Thanh Sương Kiếm, hôm nay chắc không thóat khỏi ma chưởng của họ, nhưng nếu giao Thanh Sương Kiếm ra, thì sẻ thế nào đối với sư phụ và Tuyết Cung của mình .
Trong lòng tranh đấu một lúc, Trữ Thanh Sương cuối cùng cũng hạ quyết định, nói :
xin lổi, tuy ngươi là ‘Tà Chưởng ‘ Phóng Thiên trong giang hồ nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng Thanh Sương Kiếm là Tuyết Cung trấn cung chi bảo, ta tuyệt đối không thể giao cho bọn ngươi .
Nghe xong, Phóng Thiên đại nộ, không tưởng được bằng vào danh của Tà Chưởng Phóng Thiên mình, mà đối phưong vẫn còn nói, Phóng Thiên thật sự giận không cầm lại được .
Phóng Thiên nói :
nếu như vậy, đừng trách ta không khách khí .
nói xong chỉ muốn nhảy tới tấn công Trữ Thanh Sương, đọat trên tay nàng Thanh Sương Kiếm, nhưng bị Hàn Dục kế bên ngăn lại .
Hàn Dục nói :
Phóng huynh, nữ oa