Chương 54 : Mỹ Nữ Túy Tửu


Ngô Lai đương nhiên không thể nói mình nghĩ tới có được 2 nàng, vì vậy đáp :
không có nghĩ gì, đúng rồi Tuyết Nhi, sau này đừng có gọi huynh là đại ca ca, gọi vậy huynh thấy già quá .


Tuyết Nhi lấy làm kỳ quái hỏi :
Không gọi là đại ca ca, vậy gọi là gì ?


Ngô Lai đáp :
muội cứ gọi tên của huynh !


Tuyết Nhi hỏi :
huynh tên gọi là gì ?


Ngô Lai đáp :
sau này cứ gọi huynh là Ngô Lai là được .


Tuyết Nhi hỏi lại :
Vô Lại ? tiếp theo hi hi cười lớn, kế bên đối với Ngô Lai lãnh đạm là Lãnh Ngưng Vũ đã che miệng lại cười nhẹ .

Tuyết Nhi sau khi cười, nói :
Đại ca ca, tên của huynh quã là kỳ quái, muội là lần thứ nhất nghe qua danh tự như vậy, muội sau này gọi huynh là Vô Lại đại ca được không .
Nói xong không nhị được lại cười .

Thấy phản ứng của 2 nữ nhân sau khi nghe qua tên, Ngô Lai không khỏi cười khổ, tự nghĩ : vì sao ma mổi người khi nghe đến tên ta, đã cho là ta có liên hệ với Vô Lại ?

Lúc này, Tuyết Nhi đã không biết do đang khát, hay chưa uống qua rượu, đang đưa chung rượu trước mặt lên miệng .

Đột nhiên cảm thấy trong miệng cay xè, Tuyết Nhi từ miệng phun ra rượu lên người Lãnh Ngưng Vũ và Ngô Lai, còn không ngừng ho .

Tuyết Nhi la lớn lên :
Rượu này cay quá, sao mà khóc uống quá ?
Nói rồi sắc mặt khổ sở nhìn 2 người, thấy 2 người bị mình phun rượu đầy mình, Tuyết Nhi liền nói :
Xin lổi, sư tỷ, Vô Lại đại ca, muội thật không cố ý .
mặt trông thật vô tội .

Lãnh Ngưng Vũ chế riểu :
Không uống được lại còn bày đặt .


Tuyết Nhi trên mặt ủy khuất nói :
Sư tỷ, người ta khát mà!


Lãnh Ngưng Vũ đã biết mình cũng hết cách với nàng ta, không thể quãn lý nàng ta, miễn là không có chuyện xảy ra.

Ngô Lai lúc này ha hả cười lớn lên nói :
Tuyết Nhi, uống rượu không phải một hơi một chung như vậy, phải từ từ mà uống, rồi sau đó từ từ nếm được, mới có thể nếm được thuần hương của rượu xuất ra .
Nói xong nhìn Tuyết Nhi một cái, khuôn mặt đã say, làm Tuyết Nhi rất hâm mộ .

Tuyết Nhi hỏi :
Vô Lại đại ca, thật vậy à ?


Thấy Tuyết Nhi không tin, Ngô Lai đáp :
đương nhiên là thật .
Nói rồi tự mình rót một chung, đưa lên miệng tư từ nếm .

Thấy biểu tình Ngô Lai như vậy, Tuyết Nhi không nhịn được hiếu kỳ đưa chung rượu lên, nhẹ nhàng chỉ ướt miệng, quả nhiên không còn cảm giác vừa cay vưa khổ như lúc nảy, hơn nửa còn có hương thanh tao tiến vào miệng, làm Tuyết Nhi vốn đang khát tinh thần phải chấn động .

Tuyết Nhi cao hứng nói :
Vô Lại đại ca, đúng là như huynh nói, rượu này đúng là rất thơm .
Nói rồi để cho Ngô Lai rót thêm một chung .

Lúc này, Tuyết Nhi là lần đầu tiên uống rượu, trên mặt đã từ từ đỏ lên, hiện lên vẻ mỹ lệ khã ái, làm bên cạnh không khỏi la thầm là mỹ nữ, trong lòng lại nghĩ tới thế nào mà lừa nàng vào trong tay .

Tuyết Nhi uống hết rượu trong chung, mặt đỏ lên, thật khã ái hướng về Lãnh Ngưng Vũ bên cạnh nói :
Sư tỷ, rượu này thật sự uống rất ngon, tỷ có muốn uống không ?


Thấy Tuyết Nhi mặt đã đỏ hết, biểu tình trên mặt thật khả ái, Lãnh Ngưng Vũ nói :
Tỷ không khát, muội tự mình uống đi!
Tuy miệng nói không khát, nhưng miệng đã nuốt nước bọt .

Lãnh Ngưng Vũ nói không khát chỉ bất quá là lừa Tuyết Nhi, kỳ thật nàng đã khát không chịu nổi, chỉ vì mình đã nói không uống, nếu uống thì quá mất mặt, huống gì, Lãnh Ngưng Vũ tuy biết biết rượu uống rất ngon, nhưng chưa từng uống rượu qua, còn ngon hay không ngon, nàng tự mình không rỏ .

Nghe xong, Tuyết Nhi cười nhẹ :
Sư tỷ, tỷ thật không khát à ? tỷ nếm thử xem! Rượu này thật rất thơm rất ngọt .


Lãnh Ngưng Vũ đáp :
Không nếm .
Nói rồi quay đầu qua một bên .

Tuyết Nhi lại hỏi :
Sư tỷ, tỷ thật sự không uống ?
Thấy Lảnh Ngưng Vũ không có động tĩnh, Tuyết Nhi chỉ khả ái tụt lưởi thơm tho ra 2 cái, hướng về Lãnh Ngưng Vũ làm mặt quỹ, nói :
Sư tỷ, tỷ tính không uống .
Nói rồi chung rượu trong tay, đưa cho Ngô Lai rót thêm .

2 người cứ một chung cho huynh và 1 chung cho muội uống tiếp .

Lãnh Ngưng Vũ xác thật là khát không chịu nổi, thấy 2 người với biểu tình hưởng thụ, không chịu được hỏi Tuyết Nhi :
Tuyết Nhi, rượu này có thật uống rất ngon không ?


Nghe xong Tuyết Nhi đáp :
thật mà! Sư tỷ, tỷ có phải đã muốn nếm không ?


Lãnh Ngưng Vũ mặt đỏ lên, gật đầu .

Thấy Lãnh Ngưng Vũ gật đầu, Tuyết Nhi đưa chung rượu trong tay tới trước Lãnh Ngưng Vũ n nói :
Sư tỷ, cho tỷ nếm thử .


Lãnh Ngưng Vũ tiếp lấy chung rượu từ tay Tuyết Nhi, học cách như 2 người, choc hung rượu lên miệng nhẹ nhàng cho ướt môi, 1 cảm giác thơm tho thanh nhẹ đi vào trong lòng Lãnh Ngưng Vũ, làm Lãnh Ngưng Vũ vốn rất khát thần hồn chấn động, tiếp tục nếm thử chung rượu .

Sau khi Lãnh Ngưng Vũ uống xong, cả người lẫn tâm rất thoải mái, đây là lần đầu uống rượu, Lãnh Ngưng Vũ trên mặt đã xuất hiện đỏ sậm, trong nhãn thần đã xuất hiện có vẻ say, làm Ngô Lai bên cạnh nhìn như si ngốc .

Lãnh Ngưng Vũ không khỏi ngạc nhiên nói :
rượu này đúng là uống rất ngon .


Nghe xong, Ngô Lai và Tuyết nhi đã cười lên .

Ngô Lai nói :
uống ngon thì uống thêm nhiều chung để giải khát .
Nói rồi vì 2 nữ nhân rót thêm vào chung .

Nhị nữ đã thưởng thức qua tư vị ngon ngọt của rượu, không khách khí uống ngay .

2 người đã uống hết khoảng 10 chung, Tuyết Nhi đột nhiên nói :
Sư tỷ, đầu muội váng đầu quá .
Nói xong bổng gục xuống bàn ngũ đi .

Lãnh Ngưng Vũ cũng uống khoảng đó, cảm thấy người lâng lâng như bay, thấy Tuyết Nhi gục trên bàn không có cử động nào, liền lay động Tuyết Nhi, gọi :
Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, muội sao rồi ?
sắc mặt rất khẩn trương .

Ngô Lai thấy vậy liền nói :
Lãnh cô nương, đừng có lo, Tuyết Nhi chỉ uống rượu say rồi ngũ thôi .

Lãnh Ngưng Vũ hỏi :
Uống rượu say ?


Ngô Lai đáp :
đúng rồi! trước hết phải khiêng Tuyết Nhi lên phòng nghĩ ngơi đã !


Lúc này trời đã gần chiều, vì vậy Ngô Lai mới nói như vậy .

Lãnh Ngưng Vũ nhìn tới nhìn lui Tuyết Nhi đang say, nói :
vậy được! xin phiền công tử .


Lúc này Lãnh Ngưng Vũ cũng đã uống không ít, cũng đã thấy váng đầu, không còn khí lực để đem Tuyết Nhi về phòng, vì vậy để Ngô Lai giúp .

Nghe xong, Ngô Lai đáp :
Lãnh cô nương không cần khách khí, dù sao Tuyết Nhi cũng đã kêu ta là đại ca, cái này ta nên làm .
Nói rồi tiến tới bên cạnh Tuyết Nhi, nhẹ nhàng giúp nàng lên, chuẩn bị ly khai .

Tại lúc này, Lãnh Ngưng Vũ vừa đứng lên đột nhiên thân thể rung rẩy, Ngô Lai liền đưa ra một tay, đở nàng lại .

Lãnh Ngưng Vũ liền tránh thoát khỏi tay Ngô Lai, mặt đỏ lên nói :
Đa tạ công tử .


Nguyên lai, Lãnh Ngưng Vũ thân thể đứng lên, cảm thấy thân thể mềm nhuyễn ra, đầu váng phi thường, thân thể không thể tự chủ rung lên, bị Ngô Lai bên cạnh kịp thời đở lại .

Ngô Lai lại nói :
Lãnh cô nương không càn khách khí .
Nói rồi hướng về điếm tiểu nhị bảo :
Tiểu nhị, cho bọn ta 2 gian khách phòng .


Điếm tiểu nhị từ phía xa liền chạy lại, đáp :
Khách quan, xin mời đi theo .
Nói rồi dẫn 3 người đi .

Ngô Lai vừa đi vừa ngửi thấy mùi u hương xử nử từ người Tuyết Nhi, không kềm được cảm thấy như say, thấy mặt Tuyết Nhi đỏ hồng vì say rượu, rất hấp dẫn, không nhịn được hôn nhẹ một cái, nhưng dĩ nhiên không để cho Lãnh Ngưng Vũ thấy được .

Ngô Lai ôm được một mỹ nữ, từ bản tính háo sắc, không tự chủ được tay để lên song ngủ phong mãn của Tuyết Nhi, tay bóp lấy và cảm thấy một cảm giác thật nhu nhuyễn và thoải mái .

Ngô Lai kinh ngạc phi thường, trong lòng nghĩ : Ngực Tuyết nhi quã là thật phong mãn, cảm thấy rất tốt .
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.