Chương 58: Tuyết Nhi Hý Cẩu
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1625 chữ
- 2019-09-05 02:21:54
Nói rồi hằn học nhìn Tuyết Nhi .
Đối mặt với bộ dạng hung hăng của Cẩu Tử, Tuyết Nhi rất sợ bộ dạng này, nói :
Ngươi sao hung tợn quá, không phải ta đánh .
Nói xong lại nở ra một nụ cười, bộ dạng hoảng sợ lúc nãy đã biến mất .
Cẩu Tử lúc này đại nộ, không nghĩ là mình lại bị lật thuyền trong mương rạch không nói được lời nào, bị một tiểu nha đầu hí lộng làm cho giận điên lên.
Cẩu Tử hung hãn trừng mắt nhìn Tuyết Nhi, toàn thân giận rung lên, sắc mặt tím ngắt, bị Tuyết Nhi nói nhất thời nói không ra lời .
Cuối cùng, Cẩu Tử rặn ra được vài chữ từ khoảng trống của răng, nhìn ghê gớm giống như vừa tự nhai răng mình vụn ra .
Tiểu nha đầu, ngươi muống chết .
Nói xong một đao chém tới Tuyết Nhi.
Chúng nhân đều vui vẻ nhìn Tuyết Nhi, không nghĩ là một nữ hài thật vô tư, bổng có thể hý lộng người khác, đều không khỏi trong lòng vui như hoa nở, Ngô Lai cũng không nghĩ ra Tuyết Nhi còn có một chiêu này .
Thấy Cẩu Tử một đao hướng Tuyết Nhi chém tới, các đại hán kế bên cũng không nhịn được, bạch y nhân và cô nương mặc y phục phấn hồng phía xa đều đã xém kinh hãi hét ra tiếng .
Đúng lúc đao của Cẩu Tử chém tớiTuyết Nhi, Tuyết Nhi thân ảnh nhè nhẹ tung lên, né khỏimột đao của Cẩu Tử, một đao của Cẩu Tử chém trúng chiếc bàn trước mặt Ngô Lai, chiếc bàn vốn rất tốt bị một đao của Cẩu Tử chẻ ra làm hai nửa .
Cẩu Tử thấy một đao mình không trúng, tiếp theo lại luân khởi đại đao trong tay chém về hướng Tuyết Nhi .
Tuyết Nhi thấy vậy, cao hứng la lên :
Muốn đánh nhau à ? Tốt quá!
Tư thế đứng như muốn đánh người .
Nghe xong, Cẩu Tử đao chém ra đột nhiên ngừng tại không trung, không biết được thế nào là tốt, bỗng nhiên lại gặp một người thích đánh nhau .
Cẩu Tử thấy các đại hán khác đang đứng đó, cũng đang dùng nhãn thần kỳ quái nhìn Tuyết Nhi .
Cẩu Tử hét lớn lên :
Huynh đệ cùng lên, ta không tin nha đầu này thật sự rất lợi hại, có thể đánh trúng nhiều người trong bọn chúng ta .
Nói rồi dẫn đầu phóng tới Tuyết Nhi, những người khác cũng rút binh khí ra trong tay hướng về Tuyết Nhi .
Thấy vậy, Tuyết Nhi cười nói :
Tốt quá! Muốn đánh cả đám, ta càng thích .
Nói rồi như thiểm điện phóng tới mấy đại hán đó .
Chúng đại hán chỉ cảm thấy nhân ảnh chớp lên, rồi biến mất trước mặt mình, bọn họ vừa đưa binh khí lên muốn đánh về hướng Tuyết Nhi, liền vội tìm kiếm nhân ảnh của Tuyết Nhi tứ phía .
Lúc mọi người đang chăm chú tìm kiếm hình bóng của Tuyết Nhi, Cẩu Tử đột nhiên hét lên một tiếng, thóa mạ :
Mẹ nó, ai đánh vào đầu của lảo tử ?
Nói rồi nhìn mấy đại hán kế bên, muốn tìm hung thủ trong bọn họ .
Các đại hán đều trả lời :
Không phải ta .
Cũng không phải ta .
Chớp người tới phía sau của bọn họ, Tuyết Nhi phát ra một tiếng cười nói :
Là ta.
Nghe được, Cẩu Tử quay lại thấy là Tuyết Nhi, đại nộ nói :
Tiểu nha đầu, muốn chết .
Nói rồi tung thân phóng tới Tuyết Nhi, các người khác đều vây lấy Tuyết Nhi .
Lúc bọn họ công kích tới Tuyết Nhi, Tuyết Nhi đã thoát tới phía sau bọn họ . Đồng thời miệng còn không ngừng la to :
Bắt không được, bắt không được .
Các đại hán này tức tới muốn thổ huyết.
Bọn họ vẫn không ngừng công kích Tuyết Nhi, nhưng đều bị Tuyết Nhi dễ dàng né tránh, vào lúc Tuyết nhi tránh né, còn không quên tát vào đầu bọn họ . Nhéo lấy tai họ, bọn họ giống như là đàn khỉ bị Tuyết Nhi nghịch tới nghịch lui .
Như vậy lập lại cho tới khi hạ xuống, bọn đại hán đã mệt thở không ra hơi, còn Tuyết Nhi y phục vẫn chưa ẩm .
Kế bên Ngô Lai và Lãnh Ngưng Vũ đã bị các động tác của Tuyết Nhi chọc cho ha hả cười lớn lên, phía xa bạch y nhân và cô nương mặc y phục màu phấn hồng đều không ngừng nhịn lại, không tưởng nổi một nử hài như vô tư không ngờ lại có tính cách nghịch ngợm như vậy, cảm thấy rất khả ái .
Bọn Cẩu Tử các người thấy mình nổ lực cầu nửa ngày, còn không chạm lấy được lấy y phục của Tuyết Nhi, trên mặt đều tràn đầy nộ khí nhìn Tuyết Nhi, hận không thể đập cho nha đầu này chết thành vạn mảnh, lúc trước còn nói gì là bắt hai nàng đem về cho trại chủ lãnh công, giờ đã không dám nghĩ tới nữa.
Đột nhiên thấy Ngô Lai không kiêng kỵ gì cứ an nhàn cười, càng làm bọn họ đại nộ .
Ánh mắt của Cẩu Tử di chuyển từ thân Tuyết Nhi qua thân Ngô Lai, hằn học hỏi:
Tiểu tử, ngươi cười cái gì ?
Ngô Lai liền ngưng cười, có biểu tình sợ hải đáp :
Các vị đại gia, tiểu nhân không có cười gì, chỉ là thấy được các vị đại gia thần dũng phi thường, bận rộn thật lâu mà vẫn chưa cảm thấy mệt, tiểu nhân thật sự bội phục muốn chết .
Nói xong không nhịn được lại ha hả cười lớn lên .
Nghe xong, bọn người Cẩu Tử tức quá mặt phát trắng lên, toàn thân rung rẩy .
Qua giây phút, Cẩu Tử cuối cùng đại nộ hét lên một tiếng :
Tiểu tử, ngươi muốn chết .
Nói xong một đao hướng Ngô Lai chém tới, trong cơn tức giận chém ra một đao rất có khí thế .
Lúc Cẩu Tử chém tới Ngô Lai một đao, Tuyết Nhi thanh âm nổi lên :
Ủa! ta còn chơi chưa đủ, ngươi thế nào đã cùng người khác chơi nữa .
Nói rồi nhân ảnh chớp lên, tiến tới phía sau Cẩu Tử, lấy tay nắm lấy vai, nhẹ nhàng kéo một cái, kéo Cẩu Tử bay đi, mông đập ngồi xuống mặt đất .
Các đại hán khác chỉ cảm thấy trước mắt nhân ảnh chớp lên, còn chưa kịp ngăn trở, thân thể Cẩu Tử đã bay đi, bọn họ đều kinh hải trên mặt ngó Tuyết Nhi .
Ái da!
Cẩu Tử kêu thảm lên một tiếng, vội vàng bò lên từ mặt đất, đập đập lên mông đít của chính mình vừa bị té đau, đại nộ nói :
Tiểu nha đầu, lão tử lúc nãy còn nghĩ tới bắt ngươi đưa lên cho trại chủ của bọn ta, còn chưa xuất toàn lực, nếm lại thử một đao của ta .
Nói xong một đao chém tới Tuyết Nhi, một đao này quả nhiên so với lúc nãy đao pháp lợi hại hơn .
Tuyết Nhi chỉ là một tiểu cô nương, thường hay trêu đùa, thấy lại muốn cùng bọn họ đùa lần nửa, Lãnh Ngưng Vũ phải nói .
Lãnh Ngưng Vũ nói :
Tuyết Nhi, đừng chơi nữa, chúng ta còn phải lên đường!
Tuyết Nhi đáp :
Dạ, sư tỷ .
Tuyết Nhi chớp người né tránh ra khỏi một đao của Cẩu Tử, nói với bọn người Cẩu Tử :
Sư tỷ của ta không cho ta cùng với bọn ngươi chơi nữa, vì vậy ta ta phải trở về .
Nói xong muốn ly khai .
Cẩu Tử đại nộ nói :
Tiểu nha đầu, muốn đi, không dễ đâu .
Nói xong tung người phóng tới Tuyết Nhi .
Các đại hán khác đã bi Tuyết Nhi trêu đùa, đương nhiên cũng đã tức điên lên, thấy Tuyết Nhi nói đi là đi, đều đã đại nộ, cùng nhau phóng tới Tuyết Nhi .
Tuyết Nhi thấy vậy, nổi giận nói :
Đã nói không cùng các ngươi chơi nữa, các ngươi còn muốn chơi, thật là chán ghét .
Nói mà mặt còn thật vô tư, như là nàng không biết là các đại hán này tịnh không phải cùng nàng chơi đùa, mà thật ra muốn tính mạng nàng .
Chỉ thấy nhân ảnh Tuyết Nhi chớp lên, giống như thiểm điện nhanh chóng xuyên vào quần nhân, song chưởng kích về đám đại hán .
Chỉ nghe được nhiều tiếng hét thảm vang lên, các đại hán này đều đã bay ra ngoài, đã thụ thương .
Cẩu Tử đại kinh, không tưởng nổi nha đầu này lợi hại như vậy, chỉ nhẹ nhàng một chiêu, đã đem mấy người mình đánh bay ra ngoài, mấy người sợ quá lồm cồm bò dậy xoay người chạy đi, còn vừa chạy vừa nói :
Tiểu nha đầu, về chuyện này, ngươi đừng bỏ đi .
Nói rồi nhanh lẹ hướng về hướng ngọn núi xa xa bỏ chạy .
Lúc này, lão hán quá sợ hãi trốn trong phòng không dám ra đã vội tiến tới trước nói :
Ba vị khách quan, các người mau chạy đi! Bọn chúng nó là bá vương ở chỗ này, không một ai dám trêu vào họ, như hôm nay các người đã thương họ, họ nhất định sẻ báo phục, các người còn không mau ly khai đi!
Ngô Lai ngạc nhiên hỏi :
Bá vương ?