Chương 73: Đoạt Mệnh Kiếm Uy


Nói rồi dùng nhãn thần lăng lệ quét về hướng Niên Dữ Hành một cái .

Niên Dữ Hành ha hả cười nói :
Thế à ? nói như thế ta cảm thấy vinh hạnh quá .


Niên Dữ Hành vừa nói, đột nhiên người như thiểm điện xạ tới Quản Phong Chỉ, vì lảo minh bạch là tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương, đạo lý này thiên cổ không thay đổi, hà huống lảo cũng biết Đoạt Mệnh Kiếm Pháp của Quản Phong Chỉ rất lợi hại . Nếu như mình không kịp thời xuất thủ, đội cho Quản Phong Chỉ xuất thủ trước, chỉ sợ bản thân mất đi tiên phong .

Quản Phong Chỉ xem ra đã có chuẫn bị, thấy Niên Dữ Hành động một cái, Quản Phong Chỉ thân ảnh đã nhanh như thiểm điện nghên đón lấy, đồng thời Đọat Mệnh Kiếm trong tay vung lên hướng tới Niên Dữ Hành .

Hai người chớp cái ở trong không trung gặp nhau, chưởng của Niên Dữ Hành cùng Đọat Mệnh Kiếm của Quản Phong Chỉ tương giao, phát ra một loạt thanh âm tiếng binh khí chạm nhau, hơn nửa còn phát ra hoa lửa .

Thân thể hai người đều bị đối phương bức lùi, trở về vị trí lúc đầu .

Lúc Quan Phong Chỉ hạ xuống đất, không khỏi thất kinh, ngơ ngẫn nhìn hai cánh tay đã biến thành màu xanh của Niên Dữ Hành, không tưởng nổi hai cánh tay của đối phương lại cứng như sắt thép, kiếm của mình đều không cách nào đã thương được đối phương chút nào, trong lòng thầm suy nghĩ cả nửa ngày, cũng không hiểu trong giang hồ bổng có một loại vỏ công Lục Diễm Chưởng này .

Các người đang xem đều thất kinh, không tưởng nổi Lục Diễm Chưởng có thể đao thương bất nhập, trong giang hồ chưa từng thấy qua, thậm chí chưa từng nghe qua loại vỏ công này .

Cánh tay của Niên Dữ Hành đã bị cổ lực lượng cường đại trên Đọat Mệnh Kiếm chấn cho tê đi, trong lòng đã rất kinh hoảng .

Hai người hạ xuống đất cùng lúc, đều lạnh lùng nhìn đối phương, tựa hồ đồng lúc công kích vào đối phương, hai người đều dùng toàn bộ công lực và tuyệt chiêu .

Chỉ thấy Đọat Mệnh Kiếm của Quản Phong Chỉ nhanh như thiểm điện hướng tới Niên Dữ Hành phát ra hơn trăm kiếm, hơn trăm đạo kiếm khí này tựa hồ đồng một lúc phóng tới Niên Dữ Hành . Trăm đạo kíêm khí này ngưng tụ lại, biến thành một thanh cự kiếm hơn trượng không màu sắc đập tới Niên Dữ Hành .

Niên Dữ Hành Thấy đối phương sử xuất ra tuyệt chiêu, song chưởng của bãn thân cũng không ngừng phóng ra, chớp mắt đã phóng ra hơn trăm chưởng nghenh tiếp lấy kiếm khí của Quãn Phong Chỉ, hơn trăm đạo chưởng ảnh này phát ra ánh xanh mát mắt, tại giửa không trung ngưng tụ thành một đại thủ chưởng khổng lồ, nghênh đón lấy cự kiếm không màu sắc của Quãn Phong Chỉ .

Lúc cự kiếm và cự chưởng giao nhau, một tiếng nổ chấn thiên vang lên, thân ảnh hai người đã bắn liên trời, nguyên cả tửu điếm đã bị lực lượng cường đại vồ bì của hai người hủy hoại lập tức, chỉ còn lại một đống phế vật .

Đồng lúc hai cổ kình khí cường đại của hai người tương giao, Ngô Lai các người và 4 đại hán như thiểm điện phóng ra ngoài tửu điếm, đều kinh hải trên mặt nhìn tửu điếm xập xuống .

Tửu điếm chỉ chớp cái bị kình khí cường đại của hai người hủy đi, bốn đại hán vừa nhìn thấy, đã phóng chạy xa đi như thiểm điện, chỉ trong phút chốc đã biến mất trên nhai đạo .

Bốn đại hán này bị vỏ công cường hãn của hai người làm sợ hải, không dám ngu ngốc ở lại, vì an toàn bản thân, chỉ còn cách mau chóng ly khai.

Đám người của Ngô Lai cũng không tưởng nổi cuộc đấu của hai người lại thê thảm như vậy, bổng phá hủy hết toàn bộ tửu điếm, nếu như kích lên trên người, người này chắc phải biến mất vào không khí .

Nghĩ tới đây, mấy người nhìn lại, vội lui xa ra, cho tới khi lui ra khỏi phạm vi công kích của hai người mới ngừng chân .

Lúc này khuôn mặt Tuyết Nhi trắng tóat ra nhìn Ngô Lai, bị cuộc đấu của hai người làm phát sợ, Lãnh Ngưng Vũ và Bạch vân sắc mặt cũng không khá hơn, đều ngơ ngẫn nhìn tửu điếm vừa bị hai người phá hủy .

Hai người phóng lên trời cao phân ra hộ thể chân khí bao trùm lấy bản thân, đứng im tại giửa không trung .

Lúc này tóc trắng trên đầu của Quản Phong Chỉ giận quá dựng đứng lên, toàn mặt nộ khí nhìn Niên Dữ Hành, tay phải nắm chặt Đoạt Mệnh Kiếm, tay trái thả bên hông, hiễn nhiên là độc khí của Niên Dữ Hành tiến vào nội thể làm tả thủ của lảo tạm thời vô pháp động đậy .

Niên Dữ Hành cũng cảm thấy rất không tốt, bị Đọat Mệnh Kiếm của Quản Phong Chỉ truyền tới kình khí cường đại chấn tới hai cánh tay phát tê đi, cũng nộ khí tràn mặt nhìn Quản Phong chỉ, không tưởng nổi tuyệt thế vỏ công mình khó khăn lắm mới luyện thành, lần đầu sử xuất đã gặp phải cao thủ như Quản Phong Chỉ như vậy, hơn nửa lại phá được vỏ công của mình, làm sao mà không làm lảo phát giận lên .

Hai người cứ như vậy đứng im lặng giửa không trung, toàn thân mình xuất ra phục thể thần công, phẫn nộ nhìn đối phương .

Đột nhiên, kiếm trong tay Quản Phong Chỉ phát động, phảng phất nặng tựa ngàn cân, chầm chậm thẳng tới Niên Dữ Hành phóng tới một kiếm .

Một kiếm này như một đạo thiểm điện , đem theo một đạo kiếm khí cường đại đánh tới Niên Dữ Hành, tiếp theo Quản Phong Chỉ lại nhanh chóng phóng tới Niên Dữ Hành, trong chốc lát phónng ra hơn trăm kiếm .

Chỉ thấy hơn trăm đạo kiếm khí phóng tới chung quanh Niên Dữ Hành, phảng phất như thiểm điện, nhanh chóng vô bì. Các kiếm khí này giửa không trung đột nhiên giao hòa vào nhau, hóa thành một đạo kiếm vỏng chụp tới Niên Dữ Hành .

Thấy vậy, Niên Dữ Hành đại kinh, đồng thời song chưởng không ngừng công ra tứ diện bát phưong . Thân ảnh tốc độ nhanh vô bì, giửa không trung còn lưu lại hơn chục nhân ảnh mờ mờ, chớp cái đã công ra gần trăm chưởng .

Chỉ thấy gần trăm chưởng xoay chung quanh Niên Dữ Hành, chớp mắt ngưng tụ thành một thủ chưởng tròn mặt .

Nhìn thấy hai người ở giửa không trung thi triễn ra vỏ công, đám người Bạch Y đã kinh ngạc phi thường, đều không tưởng nổi vỏ công của Niên Dữ Hành bổng cao tới trình độ như thế .

Đồng lúc mấy người đang đại kinh, kiếm vỏng và thủ chưởng hộ thể đã chạm vào nhau .

Chỉ nghe nhiều tiếng nổ như kinh lôi chấn thiên nổ lên, cả bầu trời đều bị hổ thể chân khí của hai người chạm vào nhau xuất ra hỏa diễm chiếu sáng lên .

Đồng lúc này, thân ảnh hai người đều bị kình khí cường đại của đối phương chấn bay rớt xuống đất, Niên Dữ hành nặng nề lui hai bước, cảm thấy trong cổ có vị ngọt, xém chút thổ huyết, liền vội ép xuống, còn Quản Phong Ch? Thì thối tới 5 bước .

Quản Phong Chỉ giận quá cười, nói :
Tốt! tốt! xem rat Độc Linh Ma thủ ngươi hai chục năm nay quản nhiên đã luyện thành tuyệt thế vỏ công, tiếp thêm một kiếm của ta .
Nói rồi tay phải đưa Đọat Mệnh Kiếm lên trên quá đầu .

Lúc Quãn Phong Chỉ đưa kiếm trong tay lên trên đỉnh đầu, trên trời xuất hiện ra một khí thế lưu động không tầm thường, Niên Dữ Hành và đám người Ngô Lai đều thất kinh, nhìn biến hóa quỷ dị trên trời .

Quản Phong Chỉ không ngừng vận công, Đọat Mệnh Kiếm trong tay phát xuất ra quang mang cường đại, càng lúc càng mạnh lên .

Quản Phong Chỉ đột nhiên hét to lên một tiếng :
Tiếp chiêu!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.