Chương 99: Đầu Hoài Tống Bảo (2)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1180 chữ
- 2019-09-05 02:22:04
Chổ đó hơi hiện lên chíêc quần nhỏ hẹp ngắng màu trắng, dưới chiếc quần nhỏ chính là xuân quang lúc ẫn lúc hiện, tay của Ngô Lai đã từ tiểu phúc của Lãnh Ngưng Vũ từ từ thăm dò tới giải đất thần bí của nàng, vừa ve vuốt vừa tháo đi y phục duy nhất trên thân Lãnh Ngưng Vũ.
Ngay lúc Ngô Lai không ngừng trêu đùa, Lãnh Ngưng Vũ toàn mặt đỏ lên, gấp rút rên rỉ lên, đã bị trò chơi của Ngô Lai làm cho tình dục chịu không nổi nửa, không ngừng kéo xé y phục Ngô Lai, nàng không ngừng ôm cứng lấy Ngô Lai, hai chân đang cố kẹp lấy tay của hắn đang thăm dò chổ kín của mình.
Dưới sự cấu xé của Lãnh Ngưng Vũ, Ngô Lai phút chốc đã trần truồng, hai người cùng lỏa thể đối diện nhau.
Lúc này Ngô Lai đã bị thân thể động nhân của Lãnh Ngưng Vũ và song nhủ no tròn đầy tính đàn hồi của nàng khích lên bổn năng nam nhân, trong mắt phun ra dục hỏa, trợn mắt ngắm nhìn thân thể nàng, Lãnh Ngưng Vũ cũng bị Ngô Lai trêu cho ý lọan tình mê, không biết trời đất nơi nào nửa .
Nộ thể của Ngô Lai tình dục đã đạt tới cực hạn, khống chế không nổi nửa, miệng đã rời khỏi nhũ phong đầy đặn của nàng.
Ngô Lai cố nén lấy dục hỏa đang bạo phát, nhẹ nhàng nói :
Vũ nhi!
Lãnh Ngưng Vũ lúc này đã là ý loạn tình mê, trạng thái đang nửa mê nửa tỉnh, nghe được tiếng Ngô Lai nói, một bên không ngừng rên rỉ, một bên
ư
một tiếng .
Có được hồi đáp của Lãnh Ngưng Vũ, Ngô Lai cũng đã chị không nổi nửa muốn làm cho xong .
Cũng không biết qua bao lâu, Lãnh Ngưng Vũ cảm thấy được chính mình như là một bộ phận thân thể của Ngô Lai, chính tại lúc thân thể dính chặt dung hợp với Ngô Lai, tùy theo động tác của hắn, nàng cũng kịch liệt phãn ứng theo.
Lúc hai người triền miên kích tình, một nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trong phòng của hai người, người này chính là Tuyết Nhi.
Nguyên là Tuyết Nhi từ lúc Ngô Lai đi rồi, một mình nằm trên giường đợi hắn, ai ngờ còn chưa đợi được một lát, lại nghe được tiếng rên rỉ vừa như thống khổ lại như khoái lạc của Lãnh Ngưng Vũ từ phòng của Lãnh Ngưng Vũ.
Tuyết Nhi nằm trên giường, tự mình nói :
Sư tỷ lần này làm sao vậy ? Có phải là sư tỷ sinh bệnh ? Khẵng định là vậy, bằng không sư tỷ đã không để đại ca đi tìm tỷ ấy .
Đối với tiếng rên rỉ của Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết Nhi tịnh không có để ý, còn nghĩ là sư tỷ mình sinh bệnh, thật không hửu lý, nên tiếp tục nằm đợi Ngô Lai trở lại .
Sau đó tiếng hét thảm của Lãnh Ngưng Vũ làm nàng sợ muốn phóng lên, Tuyết Nhi nghĩ là có chuyên gì xảy ra với sư tỷ mình, phủ đại một món ngoại y rồi thần tốc đi tới phòng của Lãnh Ngưng Vũ.
Lúc Tuyết Nhi tiến vào phòng, thấy được Ngô Lai và Lãnh Ngưng Vũ lỏa thể đối diện nhau, hơn nửa Ngô Lai còn ép lên Lãnh Ngưng Vũ, không ngừng kích sâu sâu vào nàng.
Nghe được Lãnh Ngưng Vũ dưới thân Ngô Lai phát ra những tiếng rên rỉ ngắn khúc tựa như khoái lạc lại tựa như thống khổ, Tuyết Nhi thân còn chưa tới, thanh âm đã truyền tới tai của hai người đang trong ý loạn tình mê.
Sư tỷ, Vô Lại đại ca, các người đang làm cái gì vậy? Sư tỷ, có phải Vô Lại đại ca khi phụ tỷ không?
Theo tiếng nói hạ xuống, người đã tới bên giường, đang dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn hai người trên giường không ngừng cuốn vào nhau.
Nghe được thanh âm của Tuyết Nhi, Ngô Lai đại kinh, không tưởng được Tuyết Nhi lại tới như thế, tiếp theo mừng rở, thầm nghĩ :
Hắc hắc, tỉểu nha đầu, cái này chính là ngươi đưa mình tới tận cửa, chớ có trách ta, hôm nay nếu không làm xong nàng, ta lại phải xắp xếp lại .
trong lòng nghĩ tới, Ngô Lai tịnh không ngừng kích sâu vào Lãnh Ngưng Vũ.
Lãnh Ngưng Vũ nghe được thanh âm của Tuyết Nhi, trong mắt nhất thời thanh tĩnh lại, nghĩ tới mình cùng Ngô Lai đang làm chuyện xấu hổ, không khỏi e thẹn đỏ mặt.
Á!
Chíng là tiếng Lãnh Ngưng Vũ đột nhiên hét lớn lên, trong thanh âm còn pha lẫn với tiếng rên rỉ khoái lạc, vốn là vừa rồi nhãn thần thanh tĩnh lập tức khôi phục thành ý loạn tình mê.
Nguyên là Ngô Lai thừa lúc Lãnh Ngưng Vũ thanh tĩnh lại, đột nhiên lại kích sâu vào nàng, làm Lãnh Ngưng Vũ lập tức biến mất ngay thức tĩnh, kịch liệt hồi đáp lại động tác cũa hắn.
Nghe được tiếng hét lớn của Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết Nhi bị sợ muốn nhảy lên, nghĩ là Ngô Lai khi phụ sư tỷ mình, nổi giận nói :
Vô Lại đại ca, huynh sao lại khi phụ sư tỷ của muội ?
Nói rồi muốn giật rời hai người đang cuốn vào nhau.
Ngô Lai nhân cơ hội đưa ra một tay, trên khuôn mặt Tuyết Nhi nhéo một cái, một bên thở mạnh, một bên nói :
Tuyết Nhi, đừng có loạn động, huynh không có khi phụ sư tỷ của muội, huynh chính là đang để cho sư tỷ muội khoái lạc, nếu không tin muội cứ nhìn xem sư tỷ của muội không phải là rất khoái lạc.
Đồng lúc Ngô Lai nói, tịnh không ngừng kích sâu với Lãnh Ngưng Vũ.
Tuyết Nhi không tin nhìn Ngô Lai một cái hỏi :
Thật à ?
nàng ngừng lại động tác kéo hai người rời ra, quay đầu nhìn tớ Lãnh Ngưng Vũ, chỉ thấy Lãnh Ngưng Vũ sắc mặt đỏ bừng, phát tán ra sắc thái không giống, từ miệng phát ra tiếng rên rỉ khoái lạc, mô dạng trên mặt như đang hưởng thụ, đã không khỏi làm cho Tuyết Nhi tin tưởng.
Tuyết Nhi hiện giờ cũng chỉ là một thiếu nữ 16,17 tuổi, đối với chuyện nam nữ một điểm cũng không hiểu, nhìn thấy mô dạng khoái lạc hưởng thụ của Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết Nhi kế bên không còn kéo lấy Ngô Lai đang áp trên người Lãnh Ngưng Vũ nữa, mà là hiếu kỳ nhìn các động tác của Ngô Lai và Lãnh Ngưng Vũ trên giường.
Dưới những kích sâu không ngừng của Ngô Lai, thân thể tuyết bạch của Lãnh Ngưng Vũ đều biến thành hơi đỏ, có vẻ càng thêm động nhân, làm Tuyết Nhi kế bên thấy vậy không nhịn được muốn đến vuốt ve một chút.