Chương 75: Sóng Ngầm Lại Nổi Lên.
-
Hùng Ca Đại Việt
- trọng nghĩa phạm
- 1926 chữ
- 2021-01-08 01:35:52
Phủ thành chủ - nội viện - gian bắc.
Sau một hồi rung động kịch liệt, đồng thời phát ra từng âm thanh rên rĩ khiến cho bất cứ ai nghe thấy cũng đỏ mắt tía tai. Mà bên ngoài cửa mấy tên hộ vệ cùng hưng phấn vô cùng, không ngừng phân tích những âm thanh bên trong rồi suy đoán ra những hành động mãnh liệt kia.
Thật không ngờ Túc đại nhân cũng có ngày khiến nữ nhân rên to đến như thế!
một trong hai tên hộ vệ nhỏ giọng.
ha ha ha! Suỵt Suỵt! chuyện ngươi biết, ta biết! không nên nói loạn ra ngoài!
tên còn lại tuy miệng nói thế, nhưng biểu hiện trên khuôn mặt lại không cho là như vậy.
hắc hắc! lần này xem ra Tiểu Hoa cũng có được một cái danh phận tốt à!
tên kia có chút thở dài.
Huynh đệ à! Xem như số ngươi không được may mắn! vừa mới quen được Tiểu Hoa chưa bao lâu, lại phải rơi vào tay Túc Đại nhân!
haiz! Đó cũng là phúc phận của nàng!
tên kia nói
Hừ! ngươi đừng tưởng ta không biết, mấy ngày hôm trước ngoài tại dịch trạm trong kho củi hai người các ngươi làm gì ta đều biết cả! ha ha ha!
tên kia nhìn bằng ánh mắt mà nam nhân đều hiểu cả.
suỵt! suỵt! nhỏ tiếng!
tên kia ngay lập tức tái mặt.
nếu chẳng may Tiêu Hoa ngày hôm đó có đứa nhỏ thì sao nhĩ! Ha ha ha! Túc đại nhân đến nay vẩn chưa có một đứa con a! chẳng phải là ngươi một bước lên trời à! Lợi hại lợi hại!
Cả hai tên hộ vệ to nhỏ với nhau, mà bên trong gian phòng lúc này đã vô cùng bừa bộn, quần áo bị xét nát vứt loạn trong phòng. Trên giường có hai thân hình đang cuộn lại với nhau, mồ hôi nhễ nhại, nhìn qua cũng biết nôi này vừa xảy ra một trận đại chiến kéo dài vài hiệp.
Đại Nhân! Ngươi thật mạnh mẽ!
cô gái nằm trong ngực Túc Anh nhỏ giọng,
ha ha ha! Bổn đại nhân cho ngươi biết! đại nhân ta lợi hại như thế nào!
Túc Anh cao hứng cùng cực.
Cuối cùng sau bao năm chịu sự thống khổ của một nam nhân không lên nổi, cuối cùng hắn đã được giải tỏa, hắn bỗng chốc nhìn cuộc sống vui tươi sáng hơn rất nhiều. ngay cả một cái nha đầu hằng ngày hắn coi như một con lợn xấu xí, ấy vậy mà trong mắt hắn nàng đã đẹp không khác gì một tiên nữ.
Nghĩ đến đây hắn muốn thượng thêm một lần nữa, thế nhưng lúc này bên dưới hắn đã trị không nỗi nữa rồi, một cảm giác đau thắt lưng bắt đầu tràn lan.
xem ra hôm nay ta hoạt động quá sức rồi! nhưng rượu của tên tiểu tử kia thật là lợi hại, bao nhiêu thần y danh sư chữa trị cho ta mà không có một chút dấu hiệu khỏi bệnh. Vậy mà chỉ cần một ly rượu nhỏ đã đủ khiến ta duy trì một canh giờ!
Túc Anh thầm nghĩ trong lòng.
Tam Dương Tửu là vật ta phải có! Sỹ Huy a! ngươi đừng có tranh giành với ta! Nếu không ngay cả cha ngươi cũng không chịu sự trả đủa của Túc gia ta đâu!
Túc Anh nghĩ đến Sỹ Huy thì ngay lập tức đôi mắt ti hý của hẳn lột ra một nét thâm độc như rắn rết.
Tiểu tử Phạm Long này có nội tình không hề nhỏ chút nào! Túc gia ta kinh doanh trải khắp Giao Châu, thế nhưng trước tới giờ vẫn chưa hề nghe đến một đại tộc nào họ Phạm cả! rất có khả năng tên này ẩn tàng có mưu đồ lớn!
không hổ danh là một đại nho, dù ích hay nhiều hắn cũng có một cái nhìn đại cuộc khác người.
Tên này văn tài Võ lược là một nhân tài hiếm có! Nếu bồi dưỡng thật tốt, sau này ắt thành đại sự! hiện tại Sỹ gia đang lên thế, hơn nữa Giao Châu đều nằm trong tay anh em nhà họ Sỹ, một khi có binh biến thì ngay lập tức các đại tộc thế gia đi vào cảnh lâm nguy!
Túc Anh suy tính.
Tiểu Hoa! Ngươi ra ngoài trước đi!
Túc Anh muốn trục Tiểu Hoa ra ngoài.
Đại Nhân! Quần áo ta đã hỏng hết rồi! hơn nữa! ngài xem! Ta vừa mới phá thân hành động rất khó!
Tiểu Hỏa ngay lập tức đỏ mặt nhỏ giọng nói.
Oh!
Túc Anh ngạc nhiên, ngay sau đó hắn tung chăng lên, nhìn thấy bên dưới đám cỏ non kia là một khe hẹp đỏ thẩm hơn nữa vết máu vừa mới khô chứng tỏ nàng vừa mới bị phá thân không lâu.
Nghĩ đến trận điên cuồng khi nãy Túc Anh cũng có chút mềm lòng cũng có một chút hy vọng, hắn đến tầm tuổi này vẩn chưa có con.
Người đâu! Mang cho ta cùng Tiểu qua một bộ y phục! chuẩn bị nước tắm!
Túc Anh ra lệnh.
Ngay sau đó có nha nha hoàn bước vào với sắt mặt đỏ gay, bước vào chuẩn bị y phục cho hai người.
……………………………………………………………….
Mà tại gian nhà phía đông trận đại chiến của Sỹ Huy vẫn còn tiếp diễn, một cái thiếp cùng hai cái nha hoàn thiếp thân cùng nhau hầu hạ Sỹ Huy, quả thật thanh niên trai tráng sức khỏe tốt, chỉ có một ly rượu mà hắn làm cho ba nữ nhân kia phải cầu xin tha thứ. Càng làm cho hắn cảm giác mình là một cái nam nhân vĩ đại như thế nào.
ha ha ha! Tên kia nói còn ba bình! Ta nhất quyết phải lấy hết! hắc hắc! lão cha buổi sáng thường hay than phiền đau lưng! Một cái võ tướng mà buổi sáng lại than là đau lưng! Xem ra lão cha cũng đã xuống sức rồi! chỉ cần một bình rượu nhỏ này, hẳn là sẽ đạt được nhiều lợi ích a!
Sỹ Huy suy tính.
Mà lúc này hắn đang năm hường thụ, bên dưới ba cái nữ nhân xinh đẹp như hoa đang hầu hạ hắn.
Trân chiến không biết kéo dài đến bao lâu, thế nhưng nghe nói nguyên ngày hôm đó Sỹ Huy cùng thiếp thất của hắn không có ra ngoài.
………………………………………………………………………………………….
Những cơn gió mùa Đông Bắc cũng đẵ thổi, không khí giá rét lan tỏa bao trùm cả một vùng đồng bằng bắc bộ.
Tuy cái lạnh không đến mức đóng băng sông ngòi, thế nhưng vào thời kỳ này nhiều cây, ít nhà cửa, rừng rậm triền miên không dứt, càng làm cho nhiệt độ giảm xuống mấy phần, báo hiệu mùa động sắp đến.
Mùa đông đến, cái giá lạnh càng làm cho xứ Giao Chỉ ngheo nàn vì bị bóc lột nặng nề càng thêm đìu hiu cô quạnh.
Trời đã sáng, thế nhưng ngoài phố vẫn có rất ít người qua lại, đa phần mọi người tụ tập với nhau quanh một đống lửa lớn, để xua đi cái lạnh đầu đông.
Thế nhưng bên ngoài quân doanh đám tâm quân đang đã hỳ hục dậy từ rất sớm, thậm chí khi gà còn chưa gáy bọn họ đã phải ra ngoài luyện tập.
Dưới sự dám sát của Ưng Sát Vệ chỉ trong vòng 3 ngày đầu đám tân quân kia cũng ra dáng một chút nền nếp. và việc luyện tập của họn họ lại ngoài dư kiến của bọn họ. chỉ là những động tác kỳ quái, nhưng lại tiêu tốn rất nhiều sức lực.
Ngoài những động tác kỳ quái kia ban ngày bọn họ còn phải luyện tập các bài tập đi đứng, quay trái, quay phải, đi đều, rồi chạy, hơn nữa còn phải phụ trọng mà chạy.
Chưa hết, ban đêm sau khi kết thúc huấn luyện sau bữa ăn cơm tối xong bọn họ còn chưa được nghĩ ngơi còn phải học hát.
Bài hát mang tên Khúc Hát Quân Hành Ca. vì ăn cơm quân, cho dù bọn họ có thắc mắc đi thế nào đi nữa thì cũng phải tuân lệnh theo giáo quan.
Lại nói trong đám tân quân dần dần hiện ra những nhân vật nổi bậc, điển hình là cái tên lần trước nhìn ra mục đích của bài kiểm tra thứ hai là Nguyễn Bành. Tên này tuy tố chất thân hình không được tốt, thân hình nhỏ con, xương cốt có vẽ yếu ớt, da lại có chút mịm màng. Thế nhưng tên kia không nhưng thuận lợi hoàn thành các bài tập có độ khó cao, hơn nữa tiếp thu cực nhanh, khiến cho tiểu đội trưởng Ưng Sát Vệ là Lềnh A Sáng đánh giá rất cao nhân vật này.
Hơn nữa Nguyễn Bành cũng là một cái luyện võ tu vi đạt đến cấp bậc Võ Sư, thực lực cũng rất khá, thân thủ không tồi chút nào. Lềnh A Sáng thường lấy Trung đội trưởng Nguyễn Bành mà mục tiêu khen ngợi.
Hơn nữa lại còn có đôi chút thường cho Nguyễn Bành một chút thức ăn tốt từ Phục Hưng thôn đó chính là món thịt hay cá gác bếp.
Nhóm của Lềnh A Sáng là nhóm Ưng Sát Vệ thứ ba chuyển đến trấn Mê Linh. Vì là nhóm thứ ba, thế nên bọn họ có nhiều thời gian tại Phục Hưng Thôn đi săn bắt rất nhiều, hơn nữa Như Nguyệt Giang chính là một kho cá khồng lồ, hằng ngay sau khi luyện tập cùng làm nhiệm vụ bọn họ săn giết rất nhiều thú cùng cá. Nên cũng học tập theo đám thôn dân thu thập hương liệu làm ra món thịt gác bếp trứ danh Tây Bắc.
Tuy là phần thường riêng, thế nhưng Nguyễn Bành lại không độ hường một mình, mà cùng nhau chia cho các tiểu đội trưởng, rồi các tiểu đội trưởng lại chia cho các thành viên trong đội của mình. Hành động này càng khiến cho Lềnh A Sáng đánh giá cao Nguyễn Bành thêm vài phần.
Tiểu Đội Trưởng Lềnh! Ta có điều thắc mắc!
ngay sau khi học hát xong, Nguyễn Bành không trở về nghĩ ngơi là ở lại nói chuyện với Lềnh A Sáng.
Có chuyện gì ?
Lềnh A Sáng trầm giọng hỏi.
Bọn ta gia nhập daonh trại cũng được năm ngày rồi, thế nhưng tại sao bọn ta vẫn phải luyện tập những bài tập kỳ quái kia! Ngay cả một món vũ khí cũng không có!
ta từng học qua binh pháp cùng một chút binh thư huấn luyện quân sĩ! Ta thấy ít ra cũng phải cho bọn ta luyện qua một chút vũ khí mới phải!
Oh! Ngươi biết đọc sách!
Lềnh A Sáng có chút ngạc nhiên trước Nguyễn Bành.
Gia Phụ từng là một cái nho sinh, nhưng vì không đủ tài phải về nhà dạy cho một chút trẻ con!
Nguyễn Bành nói.
hắc hắc hắc! chuyện này không cần ngươi quản! trong quân quan trong nhất chính là quân kỹ! hôm nay ngươi đã phạm vào quân kỹ! nhưng lần đầu ta tạm tha, thế nhưng nếu có lần sau hừ hừ hừ!
Lềnh A Sáng lạnh giọng
Main thông minh, bá đạo, sát phạt, hậu cung, map rộng, truyện sắp kết thúc
Bất Diệt Long Đế