Chương 53: ĐAU KHỔ VÌ TÌNH



Đòn sát thủ của em cũng nhiều thật đấy.
Anh lườm cô,
Lần sau nếu gặp phải những chuyện như thế này thì nói tên anh ra, khôn8g ai dám chạm vào một đầu ngón tay của em hết.


Dung Y hơi băn khoăn,
Ngộ nhỡ đối phương chưa bao giờ nghe thấy tên 3anh thì sao? Ngộ nhỡ đối phương là kẻ thù của anh thì sao?’


Thế thì do em xui xẻo thôi.
Trần Dịch Thần nói một câu 9vô cùng sâu xa,
Đây là nguy hiểm mà người mang thân phận bạn gái anh nhất định phải trải qua.

Ngay tức thì Đại B không khác gì con vịt bị bóp cổ im như phỗng, mắt nhìn Dung Y chằm chằm. Cô vốn định đâm chọc gã thêm mấy câu, nhưng nhớ lại quyết định của Thẩm Yêu Yêu, cô nhất thời lại không nỡ xát thêm muối vào vết thương của gã, đành phải nói thật với gã,
Mười giờ sáng mai, ở miếu Nguyệt Lão chùa Đại Minh.

Dung Y vỗ vai gã:
Có lời gì cần nói ngày mai hai người gặp mặt hãy nói hết cho rõ ràng đi.

Có lẽ đã nằm trong dự liệu, hoặc có lẽ là sợ hãi, Đại B đáng thương hỏi Dung Y,
Cô có đi không? Cô đi cùng tôi nhé... một mình tôi thấy hơi sợ...

Dung Y khen Trần Dịch Thần,
Bản lĩnh hại người của anh thật sự là không thể xem thường được, đúng là đánh rắn dập đầu, một phát thấy máu.

Phải biết rằng Nhan Lạc Chi rất tự tin về nhan sắc của mình, thứ cô ta tự hào nhất chính là khuôn mặt và sức quyến rũ của bản thân mình.

Anh không hại cô ta.
Sắc mặt Trần Dịch Thần đen sì,
Anh thật sự cảm thấy cô ra rất xấu.

Đại B không quan tâm đến tâm hồn thiếu nữ, trực tiếp đuổi người,
Sao cô còn chưa cút?

Cả đời nay chưa một ai nói từ
cút
với Nhan Lạc Chi, lửa giận dâng lên nhưng cô ta vẫn cố gắng kiềm chế, hít sâu một hơi nở nụ cười tủi thân:
Lần này em oan uổng quá, nghe nói là anh Thần ra lệnh… em nghĩ nhất định là có hiểu nhầm gì đó, em và anh Thần chưa bao giờ tiếp xúc với nhau, thêm nữa anh Thần cũng không phải là người bắt chẹt người mới...


Đúng vậy, tôi không phải.

Nhan Lạc Chi đã sớm nghĩ tới chuyện anh sẽ bảo vệ Dung Y, chỉ đợi anh giải thích rõ lí do thì sẽ vặn lại từng câu, không ngờ Trần Dịch Thần tiếc chữ như vàng, nói xong hai chữ đó thì không nói thêm gì. Cô ta đợi một lúc chắn chắn anh sẽ không tiếp liền mặt dày hỏi:
Vậy là vì sao?

Trần Dịch Thần vô cảm nhìn cô ta,
Tôi cảm thấy cô quá xấu, sẽ làm giảm giá trị nhan sắc của giới giải trí.

Dung Y thật sự không thể nhịn cười nữa, mở miệng cười thật lớn, có điều cô rất có lòng quay người vào tường, thế nhưng tiếng cười không hề kiêng nể bật ra đã bán đứng cô.
Chết tiệt, câu này nghe thế nào cũng thấy ngứa tai.
Trần Dịch Thần nhìn Dung Y, lại càng không khách sáo nói,
Tôi cũng không thấy cô ấy xinh đẹp.

Đại B vừa cười lớn vừa khoa trương tới mức vỗ đùi bồm bộp, dáng vẻ của gã có thể nói là
đê tiện
. Dung Y kéo dài giọng nhìn lên bầu trời,
Vừa ở trường nói mấy câu với Thẩm Yêu Yêu…

Nhan Lạc Chi mừng rỡ nhìn anh, thế nhưng khi nghe thấy nửa câu sau của Trần Dịch Thần thì lảo đảo,
Tôi chỉ ra lệnh cho cấp dưới đi làm, chuyện bắt chẹt đương nhiên là do bên dưới làm.

Dung Y thiếu chút nữa bật cười thành tiếng, hóa ra Trần Dịch Thần có thể dùng toàn bộ nội lực giết người không thấy máu như thế.
Từng thớ thịt ở quai hàm Nhan Lạc Chi run lên, một lúc sau cô ta mới bình tĩnh trở lại, vẫn nói bằng chất giọng mềm mỏng như gạo nếp,
Giữa anh Thần và em nhất định có hiểu lầm rồi... Em tự nhận mình luôn làm người đường hoàng, từ trước tới nay chưa bao giờ trải qua đãi ngộ như này, liệu có phải có người nói gì đó với anh Thần làm anh Thần hiểu lầm em không?

Dung Y bực mình,
Thẩm Yêu Yêu không ăn thịt anh đâu.

Đại B nhìn Trần Dịch Thần cầu cứu,
Anh Thần đi cùng em được không...

Gã không khác gì người bị chết đuối vùng vẫy trong biển, hoảng loạn tìm miếng gỗ trôi nổi có thể cứu sống được mình. Trần Dịch Thần gật đầu, kéo theo cả Dung Y,
Được, ngày mai chúng tôi sẽ đi cùng cậu.

Nhan Lạc Chi tức đến run người, cuối cùng không tự chuốc nhục thêm, cô ta lạnh lùng hừ một tiếng, cứng rắn nói,
Nếu đã như vậy, em không đứng đây làm gai mắt anh Thần nữa.

Thù này không báo không phải là phụ nữ! Đời này kiếp này cô ta nhất định sẽ khiến cho Trần Dịch Thần khuất phục dưới váy mình, nhất định khiến anh phải thần hồn điên đảo say đắm cô ta.
Nhất định sẽ làm anh phải hối hận vì những lời ngày hôm nay.
Gã tự hỏi tự trả lời,
Không đâu, lòng dạ cô ấy vô cùng sắt đá.

Gã thở dài một hơi, như thế giới sắp tận thế đến nơi rồi.
Đại B ngồi vào ghế lái, Dung Y nhìn dáng vẻ không tập trung của gã thật không yên tâm giao mang nhỏ vào tay tên này, kiên quyết đẩy
anh Thần đã quen có người lái xe
vào vị trí ghế lái. Cô ngồi ở ghế phụ đằng trước, lén hỏi Trần Dịch Thần,
Nếu như có một ngày em đá anh, liệu anh có mất hồn mất vía như Đại B không?

Dung Y lườm anh, có tác dụng gì chứ, đến cuối cùng người đến miếu Nguyệt Lão đối diện sự thật cũng chỉ có thể là Đại B mà thôi.
Đại B giống như người sắp phải lên pháp trường, cả đêm mất ngủ, ngày hôm sau xuất hiện với đôi mắt thâm quầng đen sì. Tuy rằng đã sửa soạn chải chuốt lại thế nhưng vóc dáng gầy gò vẫn hốc hác. Gã hỏi Dung Y,
Cô nói xem nếu như Yêu Yêu thấy được bộ dạng này của tôi, liệu có nhẫn tâm nói chia tay không?

Mẹ kiếp, sao mà tới mức đau khổ vì tình như vậy chứ?
Vừa dứt lời, cô ta liền vô duyên vô cớ liếc mắt nhìn Dung Y bên cạnh.
Ý trong lời nói của cô ta: Dung Y ghen ghét với vẻ đẹp của Nhan Lạc Chi nên nói xấu đặt điều vu oan cho cô ta!

Không phải.
Trần Dịch Thần lời ít ý nhiều thốt ra hai chữ.
Tuy rằng Dung Y không thích Nhan Lạc Chi, nhưng cá nhân cô vẫn cảm thấy Nhan Lạc Chi rất xinh đẹp, đôi mắt to tròn long lanh, những giọt lệ như ngọc trai nói đến là đến, giọng nói mềm mại, hễ là những trái tim không đủ định lực sẽ run rẩy. Nhà Nhan Lạc Chi vốn giàu có nên cô ta càng biết cách ăn mặc trang điểm, quần áo mặc trên người luôn được các cô gái thảo luận, được mọi người công nhận là hoa khôi.
Nếu như con gái khen con gái thì quả thật cô ta rất xinh đẹp. Thế mà Trần Dịch Thần lại thật sự cảm thấy cô ta xấu, Dung Y không biết có nên nghi ngờ gu thẩm mỹ của anh không...
Đại B không hề khách sáo nói thật lòng:
Anh Thần, gu thẩm mỹ của anh rất có vấn đề, thảo nào anh lại thích Dung Y.

Dung Y đột nhiên nhớ 6đoạn đối thoại với Thẩm Yêu Yêu trong lớp học về những việc phạm pháp mà Trần Dịch Thần đã nhúng tay vào làm. Trong tiểu thuy5ết ngôn tình, thường thì nam chính sẽ vì sự an toàn của nữ chính mà hoàn lương rửa tay gác kiếm, vì lẽ gì mà bạn trai cô lại khác người như vậy chứ?

Nhan Lạc Chi buồn bực vì bị làm lơ vẫn chưa hết hi vọng, cô ta lớn tiếng nói:
Anh Thần, giữa chúng ta liệu có hiểu lầm gì không?

Hóa ra cô ta vẫn chưa đi à?

Sẽ không.
Trần Dịch Thần buột miệng nói mà không cần suy nghĩ.

Dung Y tức giận, đang định chất vấn thì Trần Dịch Thần chầm rãi bổ sung thêm,
Em sẽ không đá anh đâu.



Ngộ nhỡ thì sao?


Anh nói chắc như định đóng cột
Không có ngộ nhỡ.


Dung Y đấm yêu Trần Dịch Thần, ngọt ngào lẩm bẩm một câu
Đáng ghét
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.