Chương 57: THẬN TRỌNG
-
Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa
- Khinh Bạc Đào Hoa
- 1521 chữ
- 2022-02-04 05:12:18
Sau đó quả thật không có chuyện gì xảy ra.
Có điều lúc đi qua thư viện, Hàn Lâm bèn đi vào nhìn quanh một lượt, n8hiều phòng như thế vậy mà hắn lại có linh cảm chọn trúng phòng của Tô Nam. Hàn Lâm không nhận ra Tô Nam thế nhưng thư kí 3đi cùng lại nhận ra ngay vị minh tinh này, phấn khích gào to
Tô Nam...
Thế là tất cả mọi người để đổ dồn chú ý 9qua, Tô Nam bị bại lộ rồi.
Anh hơi sững người, bỗng nhiên than thở,
Anh rất vui khi có một người bạn gái thông minh, thế nhưng nếu cậu hai biết được có lẽ sẽ không vui lắm đâu.
Nghĩ tới nụ cười nham hiểm của cậu hai Dung đó, trong lòng Dung Y hoảng hốt, lòng bàn tay cũng bất giác đổ mồ hôi lạnh. Cô nhớ lại bữa cơm gặp phải cậu hai và nhà giám định kia, suýt chút nữa thì xuống suối vàng chơi, có thể thấy được cậu hai vô cùng kiêng kị việc này. Đống đồ cổ giả này có thể mang tới nguồn lợi nhuận vô cùng to lớn, một món đồ thôi cũng là giá trên trời rồi, vì vậy Cậu hai bỏ ra rất nhiều công sức và tâm huyết.
Cậu hai Dung, Dung Vân Hạc, cho dù nắm trong tay vô số hộp đêm, quán bar, lại còn công ty giải trí điện ảnh truyền hình, nhưng có ai biết chỗ đứng của hắn trong xã hội đen chính là buôn bán đồ cổ giả?
Cô hỏi dò,
Anh đi Vân Nam làm gì thế?’
Trần Dịch Thần nhìn cô, trả lời đơn giản vắn tắt,
Công việc
.
Rõ ràng là không muốn nói cho cô biết. Dung Y gọi thêm một ly nước hoa quả, cầm ống hút khuấy đều, nghĩ cách để moi được thông tin từ Trần Dịch Thần, cô hỏi thêm lần nữa,
Lần này là món đồ cổ nào của Thẩm Vạn Tam thế?
Dưới ánh nắng giữa trưa, đôi mắt Hàn Lâm trong veo, cười nói
Không cần cảm ơn.
Nếu như Dung Y ở tại đây nhất định sẽ chộp được sự khát khao lóe lên trong mắt Hàn Lâm.
Đáng tiếc, giờ phút này, Dung Y đang trong nhà hàng ăn ngấu nghiến từng miếng to, Trần Dịch Thàn vừa nho nhã dùng cơm, vừa thong thả thảo luận với cô về phong cách trang trí của cửa hàng đồ uống, chi tiết đến mức cả màu sắc giấy dán tường và tay vịn cầu thang.
Em đã biết vì sao cậu hai lại thay đổi ý định, không giết em rồi chứ?
Dung Y dè dặt đoán,
Vì anh cầu xin cho em? Vì em đã gia nhập bang hội? Vì cậu hai cảm thấy năng lực của em có thể làm việc cho hắn?
Em thì có năng lực gì chứ?
Trần Dịch Thần nhướng mày, chế giễu cô không hề che giấu.
Ồ…
Dung Y rất thất vọng, cô tưởng rằng đây là ý tưởng có một không hai.
Mấy ngày nữa anh phải đi Vân Nam công tác, em đi với anh đi.
Anh đúng là không sửa được thói quen, cứ có việc gì là anh Thần lại giở giọng ra lệnh, từ trước đến giờ chưa từng hỏi ý kiến của cô, lại còn có lí do đường hoàng,
Anh đảm bảo em có thể tìm được đèn đường đẹp hơn nhiều.
Từ sau lần đi du lịch nghèo ở Vân Nam thì Dung Y không hề muốn đi lần hai, ấn tượng sâu sắc nhất của cô là trứng ngũ vị hương bị ruồi nhặng bâu quanh ở trên cầu và lợi mình bị nhiệt sưng lên tận ba ngày. Huống hồ còn có vết xe đổ lần trước đi công tác New York với Trần Dịch Thần, Dung Y không hề trông mong gì ở lần công tác này.
Thường nghe người ta nói lắp đặt trang trí là chuyện rất phiền phức, thế nhưng Dung Y lại không cảm thấy như thế, cô có anh chàng Trần Dịch Thần
Doraemon
. Không có chuyện gì là anh không làm được, cho dù lối suy nghĩ của Dung Y có không theo chuẩn mực đến cỡ nào, thì anh đều có thể làm được hết.
Em muốn một chiếc đèn đường cổ xưa, tốt nhất là sáu mặt bốn góc màu đen, có cảm giác pha tạp màu sắc năm tháng.
Loại đèn này Dung Y đọc được ở trong sách, vửa thấy đã thích, vô cùng phù hợp với việc lắp ở hành lang.
Trần Dịch Thần biết ở đâu có loại đèn này, anh cầm khăn lau hạt cơm dính trên khóe miệng của Dung Y,
Lần sau nuốt hết đồ ăn trong miệng rồi hãy nói chuyện.
Một lúc sau mới nói tiếp,
Loại đèn mà em nói, anh đã từng nhìn thấy ở Lệ Giang, các quán bar ở Lệ Giang, mười quán thì có chín quán là treo loại đèn này, chẳng có tí sáng tạo nào cả.
Vị cậu hai này của chúng ta, vô cùng thông minh, lúc hắn quyết định dùng em, e là cũng đã nghĩ làm thế nào để kềm hãm anh rồi. Em xuất hiện vô cùng đúng lúc, mà thái độ của anh rất khác thường, sau vài lần thử thăm dò địa vị của em trong lòng anh, em đã trở thành quân cờ tốt nhất để cậu hai kềm hãm anh.
Cái kế này của cậu hai thật sự làm người khác bái phục, ánh mắt Trần Dịch Thần trầm xuống,
Em biết tại sao lần này đi công tác anh lại đưa theo em không?
Dung Y nghe đến nỗi sợ xanh mắt, khó khăn đáp,
Bởi vì muốn mọi lúc đều thấy em?
Câu trả lời này hơi dát vàng lên mặt mình. Trần Dịch Thần kìm lòng không đậu phì cười, sau đó lắc đầu:
Bởi vì trong thời gian anh không có ở đây, cậu hai nhất định sẽ đến tìm em, dặn dò em lúc nào cũng phải chú ý hành động của anh, định kì báo cáo lại cho hắn.
Hắn nghi ngờ anh sao?
Trần Dịch Thần lắc đầu:
Hắn chỉ cẩn thận thôi, huống hồ, hắn thật sự đã trao cho anh rất nhiều quyền lực, không yên tâm cũng là điều dễ hiểu.
Nếu như cậu hai dặn dò cô như thế, thân là thành viên của Tứ Hải An Bang, cô thật sự không thể từ chối. Lúc đó, cho dù cô không muốn, cho dù cô bí mật nói chuyện này cho Trần Dịch Thần, nhưng trên thực tế cô không thể không báo cáo lại tất cả tình hình công việc hàng ngày của Trần Dịch Thần cho hắn.
Cùng một ngày, trường học nổi tiếng vì có thần tượng Tô Nam và thương nhân Hàn Lâm đế6n, các vị trong trường cười đến độ không khép được miệng, sắp sếp cho hai người cùng nhau ăn cơm, rồi cùng nhau chụp ảnh 5lưu niệm, còn kí tên viết câu chúc lên bảng tin của trường.
Đều là những hoạt động vô cùng bình thường.
Duy nhất chỉ có một việc ngoài ý muốn, cũng không được xem như là ngoài ý muốn, nhiều nhất chỉ được xem như sự việc xen vào mà thôi. Tô Nam lúc bước lên bậc thềm thiếu chút nữa thì bị ngã, là Hàn Lâm nhanh tay nhanh mắt tiến lại gần đỡ. Tô Nam tránh hắn ta như tránh rắn độc, nhanh chóng giữ khoảng cách xa với hắn, nói
Cảm ơn
.
Cậu hai không ngại để Trần Dịch Thần biết được sự thận trọng của hắn, cũng không quan tâm tin tức Dung Y báo lại là thật hay giả, cái hắn quan tâm là đánh tiếng với Trần Dịch Thần.
Trong số những người thuộc hạ của anh không phải không có tai mắt của hắn, hắn ta chỉ muốn kéo em vào mà thôi, ai bảo em lại là điểm yếu trí mạng của anh chứ?
Bảo Dung Y giám sát anh là điều rất dễ, Trần Dịch Thần lo lắng vẫn còn mục đích khác, suy nghĩ của cậu hai rất khó đoán. Đối với Dung Y, cậu hai nhất định sẽ không nề hà gì mà lợi dụng và khống chế với mức độ cao nhất.
Cũng giống như lần cô bị cậu hai bắt cóc, tuy rằng anh không muốn cô rơi vào vòng xoáy xã hội đen khổng lồ, thế nhưng lúc đó ngoài việc dùng lí do
Dung Y gia nhập Tứ Hải An Bang
ra, anh không còn cách nào tốt hơn nữa để thuyết phục cậu hai.
Ai bảo em lại là điểm yếu của anh chứ?
Câu này Dung Y nghe vừa xót xa vừa ngọt ngào, cô mặt dày an ủi Trần Dịch Thần,
Thật ra con người em rất thông minh, không dễ dàng bị người khác bắt nạt đâu, đối phó với loại người cáo già như cậu hai, em tự có cách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.