Chương 58: MANG THAI



Là của Ân Nhã?


Doãn Đô Hiểu ngượng ngùng gật đầu. Dung Y bỏ thêm ba miếng đường vào, chầm chậm nhấp ly cà phê sữa này, thầm phỏng 8đoán ý đồ của cô gái trước mắt này. Không phải đến tuyên bố chủ quyền đấy chứ? Có điều tại sao Ân Nhã lại đột nhiên có con với cô ta, quả l3à làm người khác bất ngờ.
Dung Y không kìm lòng được hỏi,
Sao lại có đứa bé này?


Cái ngày thành lập công ty, cô cũng biết rồi đó, bữa tiệc đêm đó bị hủy, anh ấy ngồi trong quán bar uống rất nhiều rượu, gọi điện cho tôi đến đưa anh ấy về nhà. Ý thức anh ấy mơ hồ, đi còn không vững, mà vẫn giữ chặt lấy tôi hỏi tôi thích anh ấy đúng không... Có lẽ anh ấy rất cần một lời khẳng định, lúc tôi gật đầu anh ấy lập tức hôn tôi... tôi biết anh uống say rồi, thế nhưng thật sự tôi rất thích, rất thương anh... sau cùng tôi không đẩy anh ấy ra.

Mẹ cô ta từng nói, đàn ông chỉ cần làm bố rồi, dù cho là tình yêu khắc cốt ghi tâm ngày đêm nhung nhớ không thể buông tay, nhưng rồi cũng sẽ biến mất theo sự trưởng thành ngày ngày của đứa con mà thôi.
Cô ta vui mừng chia sẻ tin vui này với Ân Nhã, nào biết anh chỉ lạnh lung nói ra hai chữ:
Phá đi
.
Chị!?

Tôi biết người anh ấy thích là chị, chị trong lòng anh ấy giữ một vị trí rất quan trọng. Nhưng chị có thể giúp tôi cầu xin anh ấy không, cầu xin anh ấy giữ lại đứa bé này? Tôi không ngại làm mẹ đơn thân, tôi muốn có đứa bé này, tôi sẽ không để đứa bé làm ảnh hưởng tới cuộc sống của anh ấy. Anh ấy nhất định sẽ nghe lời chị, chị giúp tôi với!

Doãn Đô Hiểu nói chuyện lấp lửng, miêu tả cho Dung Y một cuộc vận động trên giường đầy hương sắc. Trong lòng cô không phải không cảm thấy áy náy, hóa ra chính là đêm đó, Ân Nhã bị tổn thương đã uống say bí tỉ ở quán bar.
Cô đã đoán được mục đích Doãn Đô Hiểu đến tìm cô, quả nhiên Doãn Đô Hiểu nắm lấy tay cô rơi nước mắt:
Chị...

Doãn Đô Hiểu khóc càng dữ hơn, đến mức ông chủ quầy thu ngân cũng chú ý. Cô ta nức nở nghẹn ngào
Chị, nếu như có thể... tôi hi vọng đứa trẻ có đủ cả bố lẫn mẹ...

Ơ, tự đánh mặt mình rồi, vừa mới nói không ngại làm bà mẹ đơn thân mà.
Thật ra so với đứa bé, ở trong lòng Doãn Đô Hiểu, Ân Nhã còn quan trong hơn cả. Cô ta tưởng rằng gạo nấu thành cơm thì mình và Ân Nhã cứ như vậy mà thành đôi. Ông chủ trẻ tuổi này thoạt nhìn rất dịu dáng ấm áp, có trách nhiệm, nếu như sau khi biết mình say rượu làm loạn, nhất định sẽ áy náy và ở bên cô. Chỉ cần có cơ hội ở bên cạnh anh, cô ta tự tin rằng mình sẽ từng bước tiến vào trái tim anh.
Đáng tiếc, anh còn nhẫn tâm hơn cả tưởng tượng của cô ta. Buổi sáng ngày hôm sau khi tỉnh dậy, ánh mắt của anh đều vô cùng lạnh lùng, một chút áy náy cũng không có. Lòng cô ta hụt hẫng, anh không hề có một câu an ủi nhẹ nhàng, chỉ nói:
Tắm rửa xong rồi đi đi.

Nghe thấy từ chị này, ấn dường Dung Y đau nhói, rất không lọt tai.
Dung Y không có lòng đồng tình, khó chịu nói
Cô có thể đi thật xa sinh đứa bé ra, sẽ có nơi mà cậu ta không thể tìm thấy.
Quả nhiên ngọc trai biến thành mắt cá, không hề đáng yêu gì cả, nếu như không cần danh phận thật thì hà tất còn phải cầu xin? Gia cảnh của Doãn Đô Hiểu vốn rất tốt, lại là người trưởng thành, bây giờ càng không phải xã hội phong kiến, ai có thể ngăn cản cô ta sinh con chứ?
Trước khi đến tìm Dung Y, cô ta vẫn còn do dự.
Nếu như Dung Y giúp cô ta khuyên nhủ thuyết phục Ân Nhã, vậy thì cô ta không phải không có cơ hội hạnh phúc. Thế nhưng cô gái Dung Y này, rõ ràng là không thích Ân Nhã, rõ ràng là có bạn trai rồi, nhưng vẫn không muốn buông tha Ân Nhã.
Từ sau khi trở mặt với cậu ta, Dung Y đã không còn gặp lại cậu ta nữa. Có khi đi qua công ty cậu ta, Dun9g Y từng nhiều lần muốn vào gặp cậu ta, cuối cùng vẫn kìm lại được. Thỉnh thoảng vẫn nghe được tin tức về cậu ta, công ty hoạt động khá hiệ6u quả, khách hàng là phụ nữ trung tuổi là nhiều, rất có lực sát thương lôi cuốn các quý bà. Thông qua chương trình về tài chính kinh tế, cậ5u ta thường xuyên nhận được lời mời phân tích về thị trường cổ phiếu, vì ánh mắt độc đáo, nên danh tiếng
Cổ thần
của cậu ta càng ngày càng vang xa.
Dung Y cũng vui cho cậu ta, sự nghiệp như diều gặp gió, tình trường thuận lợi phơi phới, lại sắp được lên chức bố.

Tôi không có cách thay đổi suy nghĩ của Ân Nhã, xin lỗi, tôi không giúp được cô.

Dung Y không phải là người nhẫn tâm, nhưng từ đầu đến giờ cô luôn cảm thấy suy nghĩ của Doãn Đô Hiểu không bình thường. Nếu như thật lòng muốn nhờ cô giúp đỡ thì nên gọi một cuộc điện thoại hẹn gặp cô trước. Doãn Đô Hiểu không làm thế, cô ta yếu đuối đứng ở cổng trường, tỏ ra vẻ chờ đợi mòn mỏi, lại còn nhún nhường như này, người không biết còn tưởng Dung Y vênh váo hống hách.

Tôi không dám nói cho gia đình biết, vẫn luôn ở kí túc xá... Tôi cũng muốn trốn đi sinh con, thế nhưng tôi chỉ là con gái, không biết phải làm thế nào? Ân Nhã đã tìm xong cả bác sĩ rồi, hẹn ngày mai sẽ làm phẫu thuật, tôi sợ…

Dung Y rất nhiệt tình,
Cô vẫn còn trẻ, không biết rằng bây giờ bệnh viện phụ sản rất chuyên nghiệp sao. Chỉ cần bỏ ra nhiều tiền, từ khi mang thai tới lúc sinh con, ở cữ đều có người chuyên nghiệp chăm sóc. Nếu như cô không có tiền, tôi có thể cho cô mượn, tôi có tiền. Mua một vé máy bay, muốn bay đi đâu cũng được, thế giới có hơn một trăm quốc gia, muốn ở đâu thì sinh con ở đó.

Ánh mắt của cô lướt xuống bụng của Doãn Đô Hiểu, thầm nghĩ không biết đứa con này liệu có giống như đứa con ở thế giới kia của Ân Nhã. Trong tiệc đầy tháng, Dung Y đã gặp đứa bé, trắng trẻo như tuyết, thơm thơm mềm mềm, thật sự có thể làm tan chảy trái tim người khác.

Ân Nhã không muốn có đứa bé này, anh ấy bảo tôi bỏ nó đi.
Thình lình Doãn Đô Hiểu cắt đứt mạch hồi ức của Dung Y, nét mặt xót thương,
Tôi cầu xin thế nào anh ấy cũng không cần. Thậm chí tôi còn đảm bảo về sau sẽ đưa đứa bé đi thật xa, không cần anh ấy chịu trách nhiệm, thế nhưng anh ấy vẫn không đồng ý...

Sau đó ở văn phòng, anh đưa cho cô ta một hộp thuốc tránh thai. Hóa ra, anh chỉ xem đêm đó như tình một đêm mà thôi.
Cô ta không hề uống hộp thuốc tránh thai đó, vì có phần giận dỗi, quan trọng là cô ta biết mình đang trong kỳ an toàn. Thế nhưng ai biết được kỳ an toàn thế lại chẳng hề an toàn, một tháng sau, cô ta phát hiện ra mình có thai, không khác gì gieo cho cô ta một tia hi vọng.
Trái tim cô ta lúc đó rơi xuống đáy cốc.
Một đứa trẻ không thể níu giữ được người mình yêu, cô ta cảm thấy không cần thiết phải sinh đứa bé này ra, huống chi cô ta vẫn còn trẻ thế này? Thế nhưng, nếu như đến đứa bé cũng không níu kéo được Ân Nhã, thì cả đời này liệu cô ta còn cách nào để được ở bên anh?
Tuy rằng vẫn chưa biết được ý đồ của Doãn Đô Hiểu, nhưng dưới sự dạy dỗ chuyên nghiệp của Trần Dịch Thần, Dung Y hiểu phải chuẩn bị tâm lý đề phòng người khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.