Chương 92: Ngoại truyện 2 – tứ hải an bang, cậu hai dung (4)
-
Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa
- Khinh Bạc Đào Hoa
- 1680 chữ
- 2022-02-04 05:12:44
Cô cúi đầu xuống, nhìn cà phê nổi gợn lăn tăn, khóe miệng nở nụ cười gượng đầy bất lực:
Em không chỉ là một người, em vẫn8 còn Tân Phân.
Hắn nắm chặt tay cô, dường như làm như vậy cô vĩnh viễn là Nhiễm Thù:
Anh quen rất nhiều bác sĩ nổi ti3ếng, bọn họ sẽ có cách.
Nhiễm Thù...
Hắn đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
Lợn gì cơ?
Chuyện hắn có thể làm là bảo vệ người Nhiễm Thù muốn bảo vệ, còn cái giá phải trả là vĩnh viễn không thể gặp lại Nhiễm Thù nữa sao?
Lộ Tân Phân không phải là con gái ruột của Lộ Quý Vinh, nếu như là con ruột, ông ta nhất định sẽ không đối xử với cô như vậy. Năm cô mười tuổi đã bắt đầu cho cô uống thuốc, dưới sự điều trị của tên lang băm, một người cô gái đang khỏe mạnh lại biến thành tâm thần phân liệt. Lộ Quý Vinh cẩn thận kiểm soát lượng thuốc, để Nhiễm Thù xuất hiện vào lúc ông ta muốn cô xuất hiện.
Ngón tay của cô gái động đậy, nụ cười trên khóe miệng như hoa anh túc nở rộ:
Sai rồi, Dung Vân Hạc, chúng ta không thể ở bên nhau nữa.
Tôi không phải là Nhiễm Thù.
Trong đôi mắt đột nhiên mở to của Dung Vân Hạc, cô cười càng thêm đau thương:
Nhưng cũng không phải là Lộ Tân Phân.
Sau đó, vì lượng thuốc trong cơ thể quá nhiều, bình thường tuy rằng Nhiễm Thù xuất hiện đều luôn vào ban đêm, nhưng đã vượt qua sự kiểm soát của Lộ Quý Vinh, cuối cùng hầu như tối nào cũng xuất hiện, xem ra đã không còn nằm trong sự khống chế của Lộ Quý Vinh rồi. Đây cũng là lí do vì sao lúc đầu Nhiễm Thù chỉ gặp mặt hắn ba tuần một lần, sau đó là một tuần một lần, rồi ba ngày một lần.
Lộ Quý Vinh muốn làm gì mà Nhiễm Thù phải cầu cứu hắn, cầu xin hắn cứu Lộ Tân Phân? Dung Vân Hạc nheo mắt lại, bên ngoài cửa sổ có chim ưng bay qua, kêu lên một tiếng rồi bay thẳng vào tầng mây. Trong não hắn bất ngờ lóe sáng. Lộ Quý Vinh, ông ta muốn biến Lộ Tân Phân thành Nhiễm Thù hoàn toàn.
Hàng mi dày khẽ run run, đôi mắt đó chầm chậm mở ra, cô cứ nhìn hắn như vậy, ánh sáng trong đôi mắt lặng lẽ lóe lên mà không ai nhận ra, tựa như cô không phải là Lộ Tân Phân, cũng không phải là Nhiễm Thù. Tên của cô bị nghẹn trong cổ họng, không cách nào thốt ra.
Đột nhiên hắn hiểu ra, thì thầm:
Em đừng tức giận với anh, em luôn nghĩ cho Lộ Tân Phân, nhưng anh không làm được, anh không thể trơ mắt nhìn em biến mất. Anh yêu em, chúng ta nên ở bên nhau mới đúng.
Bởi vậy lúc gặp lại Lộ Tân Phân, trong lòng Dung Vân Hạc có phần áy náy, khó được lúc lời lẽ ôn hòa dịu dàng:
Tân Phân... cô có bằng lòng... dùng một thân phận khác để ở bên tôi không…
Hắn nhìn cô, trong ánh mắt có mong chờ, dường như chỉ cần nhận được sự ưng thuận của cô, áy náy trong lòng sẽ vơi đi một chút.
Hắn vô thức lẩm bẩm:
Cô ta không hề trong sáng chút nào, bụng dạ đen tối chuyên đi làm việc xấu làm người khác phải bực mình.
Nhiễm Thù mỉm cười, cơn buồn ngủ dần dần kéo đến, cô dựa vào vòng tay hắn:
Anh không biết em yêu thương Tân Phân đến nhường nào đâu, em đọc nhật kí hàng ngày của cô ấy, thấy cuộc sống hàng ngày của cô ấy như thế nào thì càng thích thú hơn. Có lẽ anh sẽ cười nhạo cô ấy lớn vậy rồi còn viết nhật kí… Vì muốn bảo vệ Tân Phân, em thậm chí đã thề với Lộ Quý Vinh, vĩnh viễn không kể bí mật của bản thân mình với người ngoài, vĩnh viễn sẽ không qua lại sâu đậm với bất cứ ai, nhiệm vụ của em là thay ông ta lấy đồ ông ta muốn… không còn thời gian nữa rồi… anh phải cứu Tân Phân… em đã mang tính mạng của Tân Phân ra thề, em không thể nói…
…
Hắn nhẹ nhàng ôm Lộ Tân Phân, cùng một người, ngay cả cảm giác khi ôm cũng không giống nhau:
Lộ Tân Phân, có người nói cô đơn giản vui vẻ, quả nhiên là vậy.
Cô thì thào:
Tôi có kí ức của Nhiễm Thù, cũng có kí ức của Lộ Tân Phân, tôi cũng không biết bản thân là ai. Thế nhưng, điều duy nhất tôi biết là tôi không thể ở bên anh. Nếu tôi là Lộ Tân Phân, thì anh đã giẫm đạp lên tình cảm của tôi, đây là cái giá của việc bóp chết tôi để đổi lấy sự tồn tại của người con gái khác. Nếu là Nhiễm Thù, thì anh đã phụ lòng tin của tôi, anh luôn tưởng rằng tôi buộc phải lựa chọn giữa mình và Lộ Tân Phân, sai rồi, từ trước đến giờ tôi không hề muốn Nhiễm Thù sống tiếp, sống tiếp với kí ức u ám như vậy thật sự rất mệt…
Dung Vân Hạc siết chặt nắm tay, huyệt thái dương đau nhức, dù thế nào hắn cũng không ngờ kết cục sẽ thế này.
Dung Vân Hạc trong nháy mắt hóa đá, khóe mắt hơi nheo lại, lực sát thương của vị đại tiểu thư này quả đúng không thể xem thường.
8.
Lộ Quý Vinh cuốn gói hết số tiền tài còn lại trốn ra nước ngoài, để lại đứa con gái bệnh nặng, mọi người nể mặt Dung Vân Hạc, giao Lộ Tân Phân cho hắn. Bởi theo như Dung Vân Hạc nói, thì cô là vợ chưa cưới của hắn.
Hắn đợi cô tỉnh lại. Mỗi lần hắn nắm tay cô, mỗi khi cô tỉnh lại đều là Lộ Tân Phân, nhưng lần này, trong ánh ban mai, cuối cùng hắn cũng đợi được Nhiễm Thù của hắn quay lại.
Lúc Lộ Tân Phân tỉnh lại, Dung Vân Hạc vẫn đang ngủ. Hắn nằm nhoài trên đầu giường cô, một tay vẫn nắm chặt cổ tay cô. Mặt cô bắt đầu đỏ bừng lên, từ vành tai cho đến tận gót chân. Ôi chao, còn nói không thích cô, đàn ông ngày nay da mặt mỏng quá đi, không dám thừa nhận gì cả. Nhìn hắn lén lút thích cô, Lộ Tân Phân quyết định tha thứ cho hắn.
Được rồi, cho hắn thêm một cơ hội nữa vậy.
9.
Dung Vân Hạc hành động trong âm thầm, lặng lẽ bắt tay với các bên để xóa bỏ thế lực của Lộ Quý Vinh. Những năm qua, ông ta độc chiếm quá nhiều lợi ích, từ lâu đã có rất nhiều người không hài lòng. Trong lúc thế lực của Lộ Quý Vinh dần dần bị tan rã thì nghe nói con gái của ông ta mắc bệnh nặng, vẫn luôn hôn mê không tỉnh lại.
Nhìn rõ người trước mặt, hắn từ từ rút tay về:
Không có gì, mơ thấy ác mộng thôi.
Tân Phân che miệng cười, dùng ngón tay chọc ngực hắn
Đáng ghét, đáng ghét quá đi, lại còn giả vờ.
Dung Vân Hạc đã từng đọc một cuốn tiểu thuyết của Hà Lan, cốt truyện kể về một người đàn ông vô cùng thận trọng, thông qua cách phân liệt tâm thần của một cô gái, chỉ đạo cho cô ta giết người, ma không biết quỷ không hay, không ai biết rằng cô gái ban ngày ngây thơ hoạt bát lại là ác quỷ Tu La giết người trong đêm.
Tiểu thuyết suy cho cùng cũng chỉ là tiểu thuyết, Lộ Quý Vinh lại đưa những thứ trong tiểu thuyết ra làm thật, quả nhiên là điên rồ, có lẽ ông ta vốn dĩ là một kẻ điên.
Nếu như Nhiễm Thù xuất hiện liên tục, ắt sẽ để lộ sơ hở, không chỉ làm người khác nghi ngờ, thậm chí Lộ Tân Phân cũng sẽ phát hiện ra sự tồn tại của Nhiễm Thù. Vậy nên Lộ Quý Vinh bắt buộc phải chọn một trong hai, đương nhiên ông ta sẽ lựa chọn người có tác dụng hơn.
Dung Vân Hạc dao động, hắn biết đây là một cơ hội tốt, mượn tay của Lộ Qúy Vinh, chỉ cần Nhiễm Thù hoàn toàn là Nhiễm Thù, hắn nhất định có thể bảo vệ cô, dốc hết mạng này cũng không hối tiếc.
Khuôn mặt Lộ Tân Phân lại đỏ ửng, Dung Vân Hạc lạnh sống lưng, hắn biết cô gái này mỗi khi đỏ mặt nhất định sẽ nói những lời làm giật mình cả trời đất quỷ thần.
Ôi chao, chúng ta vừa mới bên nhau thôi, không nên kết hôn nhanh như vậy chứ?
Cô bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt u tối ấy nhìn chằm chằm vào mắt hắn:
Dung Vân Hạc!
Hắn giật mình, suýt nữa tưởng rằng cô sắp quay lại làm Lộ Tân Phân.
Em… tất cả những gì em mong muốn, chỉ là hy vọn6g cả ngày và đêm đều là Tân Phân. Em yêu Tân Phân, em không muốn cô ấy biến mất, em bằng lòng được biến thành cô ấy. Cô ấy giống5 như em gái em, trong sáng nhường ấy, hạnh phúc nhường ấy, thật sự làm người khác ngưỡng mộ.
Cô gái có kí ức của cả Nhiễm Thù và Lộ Tân Phân, bây giờ, đã đánh mất sự hồn nhiên vô lo vô nghĩ của Lộ Tân Phân, còn phải mang theo kí ức không thể nào xóa nhòa của Nhiễm Thù, vùng vẫy trong đau khổ.
Đúng vậy, là hắn sai rồi.
Sau đó cô đã rời đi, đến một nơi hắn không tìm thấy được
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.