Chương 143: Thu nhận đồ đệ
-
Kết Hôn Âm Dương
- 0 Giờ Sáng
- 1275 chữ
- 2021-12-31 04:51:05
Tôi làm sao dám nhận đại lễ này? Mau chóng đỡ anh ta dậy, muốn từ chối, những lời từ chối lại bị nghẹn trong họng, đầu óc không ngừng có những tính toán, cuối cùng, tôi cũng quyết định:
Anh thật sự muốn bái tôi làm thầy?
.
Ừ ừ!
Sầm Cửu Nguyên gật đầu! Tôi khẽ ho một tiếng, đứng thẳng lưng.
Con người mà, cứ được tí quyền hành là sẽ trở nên kiêu ngạo hơn!
Vậy được, anh cần biết, bái tôi làm thầy thì phải học những thứ căn bản trước, đợi khi tôi thấy anh có tố chất, sẽ dạy anh cách ăn thịt quỷ.
Tôi nói.
Sầm Cửu Nguyên gật đầu:
Được!
.
Tôi liếc anh ta một cái:
Vậy anh gọi tôi là gì?
Sư phụ!
.
Ngoan...
Tôi không nên được bật cười.
Vừa cười thì bụng tôi cũng sôi lên ùng ục.
Tôi:
...
Sầm Cửu Nguyên vuốt vuốt lại mái tóc bờm xờm trên mặt, vừa vuốt tóc vừa hiểu chuyện nói:
Sư phụ, người đã ngủ cả ngày, giờ chắc chắn là đói rồi chứ? Chúng ta đi ăn cơm! Con mời!
Thật nghiêm túc! Thế là tôi đi ăn cơm cùng Sâm Cửu Nguyên.
Chúng tôi ăn cơm luôn ở trong khách sạn.
Anh ta làm tôi cảm nhận được sự long trọng của đồ đệ với sư phụ.
Anh ta gọi đầy một bàn ăn!
Hai người trong phòng VIP, trên bàn toàn đồ ăn, tôi ngẩn ra.
Mà làm tôi kinh ngạc hơn...
Tôi chỉ nói một câu:
Tôi không biết mình nên ăn gì...
Sầm Cửu Nguyên liên tinh ý, nói với nhân viên phục vụ:
Sư phụ tôi vừa sinh con xong, cơ thể còn yếu, không ăn được những thức ăn quá nhiều dầu mỡ.
Có món nào bổ máu, tăng sữa thì mang lên!
WHAT??
Mặt tôi đỏ lự.
Anh giai à, không đến mức những từ như
tăng sữa
cũng nói bô bô ra như thế chứ? Người không biết mối quan hệ giữa chúng ta, có khi còn hiểu lầm...! Tôi cũng không ăn nhiều, nhưng Sầm Cửu Nguyên rất nhiệt tình, không ngừng gắp đồ ăn vào bát, tôi nói không ăn nữa thì anh ta ngay lập tức nói tôi phải suy nghĩ cho con, bla bla...
ép tôi ăn đồ bổ.
Cho tới tận khi tôi không thể nuốt nổi, bước đi còn chẳng được, anh ta mới an tâm nói:
Sư phụ, con không biết sự phụ từ đầu tới, cũng không biết sự phụ đi đâu.
Nhưng người nên để ý cơ thể mình, vừa sinh con xong, làm gì có người phụ nữ nào chạy lông nhông ngoài đường? Người bình thường còn phải kiêng cữ một tháng, người thì không nghỉ ngơi gì cả, ngộ nhỡ sau này để lại bệnh tật gì thì làm thế nào?
Lời này lại nhắc tôi về việc người phụ nữ phải kiêng cữ sau sinh.
Những ngày qua tôi toàn đâm đầu vào sinh tử, mà cũng không suy nghĩ nhiều, cho tới khi Sầm Cửu Nguyên nhắc nhở, tôi mới nhớ ra, trước thì chỉ nghĩ do mất máu quá nhiều, nhưng không hề chú ý giờ cơ thể mình đã khác...
Có lẽ, nhận một đồ đệ như Sầm Cửu Nguyên cũng là việc cần thiết lúc này, tôi đem theo đứa trẻ, một người đàn bà với một đứa trẻ cũng bất tiện.
Sau này mà gặp vấn đề gì cũng khó tự giải quyết.
Thế là tôi quyết định, tạm thời chưa vội vàng đi tìm Mạnh Trần, mà tìm một nơi để tĩnh dưỡng, cũng tạm thời kiếm chỗ bình yên cho đứa trẻ.
Tôi nói suy nghĩ của tôi cho Sầm Cửu Nguyên nghe, anh ta cũng ngay lập tức vỗ đùi đồng ý.
Tôi thật không biết là anh ta nhiệt tình, hay có ý đồ gì, lại vỗ ngực nói, để anh ta sắp xếp.
Bây giờ thì tôi đã quá mệt, thật sự là không có nhiều sức lực mà lựa chọn, cũng chỉ có thể thuận theo, nghe lời sắp xếp của Sầm Cửu Nguyên.
Đàn ông làm việc đúng là hiệu suất cao, phút chốc đã tìm được nơi để cho tôi trú ngụ, một căn nhà mới nói mua là mua luôn được, còn chẳng thèm chớp cái mắt! Lúc này tôi mới biết, Sầm Cửu Nguyên thật sự rất có tiền! Hóa ra anh ta là một thiên sư có danh có tiếng ở Lĩnh Nam, danh tiếng cũng có đến mười năm rồi, bình thường không nhận mấy yêu cầu nhỏ, chỉ nhận những đơn lớn, chạy một lần đã mười vạn tệ vào tài khoản, thật sự là xứng với câu:
Ba năm không làm gì, làm một lần ăn ba năm.
Khi tôi gặp anh ta trên xe chở linh hồn kia cũng là lúc anh ta đi nhận đơn, về tiện đường liền leo lên chiếc xe đó, bây giờ mới có cuộc hội ngộ của chúng tôi.
Thế là tôi cảm thấy hơi hãi hãi vì có được sự ưu ái này, không, giờ thì phải nói là mình may mắn, nhận được một đồ đệ lợi hại, ăn ở giờ không phải lo, sau này đi ra ngoài cũng không sợ bị ăn hiếp.
Nói đến đây thì tôi có chút không hiểu lắm, với thân phận như Sầm Cửu Nguyên thì giờ cũng là đại sư thuộc hàng top, sao còn phải bái tôi làm sư phụ? Tôi lo rằng anh ta có ý đồ khác, cho nên cũng ngầm quan sát anh ta mấy ngày, sau này mới phát hiện, tôi đã dùng bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, trên đời cũng không phải ai nhiệt tình với mình cũng là gian xảo, còn có một nguyên nhân đó là
hiểu kỳ
.
Với những gì mà Sầm Cửu Nguyên đang tu luyện thì không nhất thiết phải tu luyện thêm một môn phái nguy hiểm như thế, nhưng anh ta lại vô cùng háo hức tìm hiểu về chiếc roi của tôi, về con gái tôi và thuật ăn thịt quỷ của tôi.
Nếu nói là anh ta dùng tiền để chăm sóc cho tôi kiêng cữ, còn không bằng nói anh ta đang nuôi tôi và đứa trẻ của tôi, để đạt được mục đích
quan sát
, nghiên cứu
.
Bị người ta coi như là mấy con chuột trong phòng thí nghiệm thì cũng không vui vẻ gì, song, Sầm Cửu Nguyên không đến mức đáng ghét như thế, trong vấn đề ăn mặc không hề thiếu sót với tôi và con, cũng không ép tôi làm việc tôi không thích, anh ta thì lúc nào cũng cười híp mắt, người ta nói:
Không bao giờ đánh người đang cười
, cho nên Sầm Cửu Nguyên cứ cười nói như vậy thì trong lòng tôi không còn hoài nghi anh ta nữa.
Thế là tôi yên tâm ở lại ngôi nhà đó.
Chỉ là thời gian dài, người thấy xấu hổ là tôi.
Tôi vẫn giữ bí mật
thuật ăn quỷ
không nói, sự thật là không hề có cái thuật pháp này.
Sầm Cửu Nguyên muốn học cái thuật đó từ tôi, mà tôi lại không hề có nó trong tay.
Chỉ sợ khi anh ta phát hiện ra sẽ tức giận, đuổi cổ chúng tôi ra khỏi đây, cho nên tôi không dám nói chân tướng sự việc.
Nhưng giấy làm sao bọc được lửa, Sầm Cửu Nguyên sớm muộn cũng biết, tôi cũng không thể cứ lợi dụng anh ta.
Thế là tôi quyết định, đợi con tôi lớn hơn chút, cứng cáp hơn chút, tôi sẽ rút khỏi đây.
Nhưng có một vài việc toàn làm cho người ta bất ngờ.
Ví dụ...
Cô cà lăm yêu Sẩm Cửu Nguyên.