Chương 82: Bạn ở cùng phòng
-
Kết Hôn Âm Dương
- 0 Giờ Sáng
- 1419 chữ
- 2021-12-31 04:50:57
Cô ta tên là Hạ Doanh Doanh, con ma bị cô ta giết kia là chồng cô ta tên Phú Quốc Quân, lúc sinh thời, Phú Quốc Quân có xu hướng bạo hành gia đình, một lỗi nhỏ gã cũng lôi cô ta ra đánh, thường xuyên đánh cô ta thâm mắt gãy mùi, mà Hạ Doanh Doanh vốn dĩ yếu ớt, cũng không dám nói chuyện bị bạo hành với người ngoài, mỗi lần có người hỏi cô ta về những vết thương, cô ta chỉ nói tự mình ngã.
Không ngờ tính cách mềm yếu của cô ta lại càng làm cho tính bạo hành của Phú Quốc Quân thêm tàn bạo, cô ta thậm chí còn bị gã đánh xảy thai ba lần! Cô ta quyết định báo cảnh sát, nhưng không ngờ bị Phú Quốc Quân phát hiện, gã nhốt cô ta lại, còn nói nếu gã chết sẽ đưa cô ta đi chết cùng! Thế là hai người họ cùng chết.
Chỉ là Hạ Doanh Doanh biến thành mê hồn, hay còn gọi là những con ma bị điên, bởi vì trước khi chết cô ta đã quá sợ hãi và đau khổ, loại cảm xúc mãnh liệt này đã xóa mật ký ức của cô ta, biến cô ta thành một con ma ngờ nghệch, được Ẩm Thiện dẫn độ đến bệnh viện tâm thần.
Lúc bắt đầu, cô ta cho rằng mình là một bệnh nhân bị mất đi ký ức, đang nhận được sự điều trị của các bác sĩ, mỗi lần cô ta sắp nhớ ra được thì những đau khổ và sợ hãi lại bao trùm lên ký ức, cho nên cô ta vẫn không thể nhở sự thực là mình đã chết.
Nhưng cho dù là thể chấp niệm của Phú Quốc Quân chính là cô ta, gã cuối cùng cũng tìm đến bệnh viện.
Lúc Hạ Doanh Doanh nhìn thấy gã, ký ức về việc mình chết như thế nào bỗng dưng trỗi dậy - cũng chính là sự việc mà tôi nhìn thấy đêm hôm đó: Hạ Doanh Doanh đang cố gắng giết chết Phú Quốc Quân, vì cô ta không muốn chịu sự áp bức của gã.
Hơn nữa, Phú Quốc Quân còn cá cược với cô ta, nếu như cô ta có thể giết chết được gỡ, gã sẽ tha cho cô ta, sau này sẽ không bao giờ bám theo cô ta nữa, nhưng nếu như cô ta không thể giết được gã, thì sẽ phải mãi mãi ở bên cạnh gã.
Nghe xong tôi lại muốn cười.
Tên Phú Quốc Quân đó thật sự là quá xem thường nơi này, nơi đây chính là nơi
nuôi dưỡng người tài
, cho dù không có tôi, nếu gã còn dám làm loạn bệnh viện này, sớm muộn cũng sẽ bị Âm Thiện gọt đầu! Nguyên nhân kết quả của sự việc thì tôi cũng rõ ràng rồi, Hạ Doanh Doanh lúc này đang mang ơn tôi, bị chèn ép một thời gian dài khiến cô ta sinh ra một tính cách chỉ biết quy phục, tôi đã nhấn mạnh với cô ta không cần để tâm đến việc xảy ra ở nhà bếp, nhưng cô ta vẫn không nghe, nhìn đôi mắt khăng khăng một mực của cô ta, tôi biết đây là một trở ngại tâm lý của cô ta, cũng có thể sau này sẽ cần khai thông.
Tôi giao ước cùng cô ta.
Giao ước này chủ yếu là để làm thuật dưỡng quỷ.
Anh Mạc có nói, rất nhiều đạo sĩ khi muốn nuôi một con quỷ, thì phải có giao ước, mà để cho dễ hiểu, nó giống với một hợp đồng lao động
, có được hợp đồng này, quỷ sẽ tạm thời rút khỏi danh sách sinh tử của Âm Ty, không xếp hàng đi vào vòng luân hồi, chỉ khi nào giao ước này kết thúc, mới có thể trở về địa phủ.
Tôi không muốn để lỡ nhiều thời gian của Doanh Doanh, chỉ ký giao ước với cô ta những năm tháng cuối đời của tôi.
Vào hoàn cảnh của tôi, nếu không thể thoát khỏi bệnh viện tâm thần này, thì
quãng đời còn lại
sẽ rất ngắn ngủi.
Nếu như thoát khỏi đây, đương nhiên
quãng đời còn lại
sẽ chẳng thể biết được thế nào.
Đợi khi tất cả mọi việc xử lý xong, tôi lén đưa Doanh Doanh về phòng.
Đưa cô ta về phòng tôi có hai nguyên nhân, một là ngộ nhỡ có ai đi điều tra, thì phòng tôi sẽ là nơi an toàn thứ hai ngoài tầng thượng, Âm Thiện cũng sẽ vì nể mặt Âm Thao mà đối xử tốt với tôi.
Thứ hai là, tôi không muốn để cô ta ở đây lâu, chắc chắn cô ta sẽ phát hiện ra những nội dung mà Mạnh Trần lưu lại, những thứ đó đối với ma quỷ mà nói là vô cùng kinh hãi.
Tôi đưa cô ta về phòng.
Nhưng sau khi cô ta vào phòng thì tự giác thu mình vào nhà vệ sinh, tôi tưởng cô ta chưa thoát khỏi ám ảnh bạo hành, thể là cố gắng thuyết phục cô ta ra, cô ta cẩn thận nói với tôi:
Cô...
không phải là đang có thai à? Tôi sợ tôi ở trong phòng, sẽ đem vận xui đến cho cô, nếu ảnh hưởng đến em bé thì không được tốt lắm.
A?
Tôi khựng lại, cúi xuống nhìn cái bụng hơi mỡ màng của mình, không nhịn được cười:
Cô hiểu nhầm rồi, mấy hôm nay tôi đều làm việc dưới bếp, không nhịn miệng được nên ăn rất nhiều, ăn nhiều nên béo, không phải có thai đâu.
Là...
là như vậy à?
Ừ, tôi không có đàn ông, thì làm sao mà có thai được.
Tôi cười nói.
Lúc này Hạ Doanh Doanh mới yên tâm chui ra khỏi nhà vệ sinh.
Qua chuyện này cũng cho tôi một lời nhắc nhở, học làm bếp thì học làm bếp, không thể làm hỏng cả thân hình của mình, ngộ nhỡ béo quá, thì khó để chạy trốn.
Nhưng suy nghĩ thì luôn tốt đẹp, mà hiện thực thì vô cùng tàn khốc.
Tôi càng muốn kiềm chế sự thèm ăn, thì càng không thể ngăn mình ăn nhiều đồ ngon, càng khủng khiếp hơn là, tôi đến cả nhìn thấy ma mà cũng muốn ăn tươi nuốt sống nó, đồ ăn chưa chín cũng muốn nhét vào miệng...
Đây chắc chắn là do công thức của Mạnh Trần! Trong công thức đó, thì tất cả lũ ma quỷ đều là thực phẩm, hay còn nói, con ma nào cũng có thể làm thức ăn được! Tôi chắc chắn là bị ảnh hưởng bởi tư tưởng này rồi, thế mới coi những con ma dạo qua dạo lại ở Mê Hồn Ty này thành thức ăn! Con ma này ngực nở bắp tay bự, mỡ nhiều, có thể chiên lên, hầm lên, hấp lên...
Con ma kia bắp thịt cuồn cuộn có thể kho xá xíu rất ngon...
Anh linh kia mềm mại vô cùng, nướng lên cũng rất tuyệt...
Anh trai đội bộ lòng của anh trên đầu kia, nếu rửa sạch thì có thể xào, kho, chiên...
Trước kia thấy mấy con ma kia bẩn thỉu kinh khủng như thế nào, bây giờ tôi lại thấy chúng đều là thực phẩm tươi ngon, đến cả những con giòi trên người chúng mà móc ra để chiên, thêm ít gia vị, thì đúng là ngon tuyệt...
Cứ nghĩ đã thấy đói mèm.
Nhưng đây dù sao cũng là Mê Hồn Ty, là một nơi thuộc quyền kiểm soát của Âm Ty, cho dù tôi có thèm thuồng đến đâu, muốn sử dụng các công thức mà Mạnh Trần để lại, cũng không thể để lộ ra những suy nghĩ này của mình, đây cũng là lý do mà tội lỗi Hạ Doanh Doanh nhập hội.
Cô nàng ngốc nghếch đó chỉ đơn giản nghĩ là giúp tôi bắt mấy con ma để tôi làm thực phẩm, nhưng cô ta không biết rằng, từ vụ đầu tiên, chính là từ cái chết của Phú Quốc Quân bắt đầu, thực ra tôi đã có âm mưu, chính là đem Hạ Doanh Doanh làm kẻ chết thay tôi, tôi sắp xếp mọi việc giống như là ma bắt ma mà thôi, họ có phải người đến để điều tra, cũng không thể nghi ngờ ngay tôi được.
Ngoài việc truy bắt bọn ma quỷ, tôi còn làm một việc.
Chính là thu thập nước mắt của mê quỷ.